Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1883 - Di tích Bà Luân Sát Đế (1)

Cảm kích Bạch Đông Lâm đã giúp hắn ta giành được cuộc sống mới, đồng thời, cũng cảm kích Bạch Đông Lâm cứu bạn thân Trác Vân ngu xuẩn của mình.
Nhất Diệu cấm vực hung hiểm đến cỡ nào?
Nếu không phải tên Trác Vân này may mắn gặp được một cao nhân, giờ khắc này, đoán chừng cũng giống như hắn ta, nằm trên tế đàn lạnh băng, nhận lấy thí nghiệm cực kỳ tàn ác.
“Một chút việc nhỏ, không cần nói đến.”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm sao cũng được mà khoát tay áo, vốn dĩ giữa hắn và Trác Vân là giao dịch công bằng, đối phương dẫn hắn vào Nhất Diệu cấm vực, hắn cứu U Di Thiên, chỉ thế thôi.
“Bạch đạo hữu, ngươi còn muốn ở lại để tiếp tục thăm dò Nhất Diệu cấm vực sao? Nếu có gì cần dùng ở chỗ hai người chúng ta, xin cứ việc phân phó.”
Trác Vân liếc qua trống rỗng phương xa, tất cả sở nghiên cứu đều bị bao trùm mang đi, hơi suy nghĩ một lát đã đoán được mục tiêu chuyến này của Bạch Đông Lâm.
“Không cần đâu!”
“Rời khỏi nơi này đi, những chuyện ta cần làm, mấy người không thể giúp đỡ được, Trác Vân, lúc này trạng thái của bằng hữu ngươi rất là suy yếu, quay về khôi phục cho tốt mới là chuyện chính, ở lại nơi hung địa nguy cơ tứ phía thế này, hơi không cẩn thận là có nỗi lo ngã xuống.”
Bạch Đông Lâm lắc đầu từ chối ý tốt của Trác Vân, mặc dù thực lực của hai người không tệ, nhưng ở nơi này chẳng những không thể giúp gì, ngược lại hắn còn phải phân tâm chăm sóc cho bọn họ.
“Cái này...”
Vẻ mặt Trác Vân do dự, nhìn thoáng qua hài đồng U Di Thiên bên cạnh, chiến lực lúc này cũng chỉ có thể dựa vào bản chất cực cao để bắt nạt nhóm thập nhất cảnh, trong lòng hắn ta không khỏi thở dài, bọn họ đúng là vướng víu, thân là Bỉ Ngạn, mà sao không hiểu được ý nghĩa tiềm ẩn trong lời Bạch Đông Lâm nói cho được?
“Bạch đạo hữu, nếu đã như vậy, vậy chúng ta rời đi trước nhé, ngài, vạn sự cẩn thận!”
“Về sau nếu có chuyện gì, có thể truyền tin cho ta thông qua Cục quản lý Thời Không, tại hạ nhất định sẽ dốc toàn lực phân ưu cho ngài.”
Trác Vân và U Di Thiên khom mình hành lễ, ánh mắt nghiêm nghị, mỗi tiếng nói cử động của Bỉ Ngạn, độ nặng quan trọng hơn vạn giới đại thiên, chắc chắn không phải lời nói suông ba hoa, thế gian này không có bất kỳ lời thề nào có thể kìm hãm Bỉ Ngạn, ràng buộc đến từ nhân cách tự ngã của bản thân lại mạnh hơn bất cứ lời thề nào.
Keng!
Trác Vân lấy ra Vĩnh Hằng lệnh, động niệm thôi động, lệnh bài lập tức kêu khẽ chấn động, một luồng ánh sáng mênh mông tiêu tán ra, chậm rãi bao phủ thân thể hắn, mà U Di Thiên bên cạnh, thì được thu vào trong thế giới Thể Nội.
Vĩnh Hằng lệnh của U Di Thiên sớm đã thất lạc vào lúc bị tóm, chỉ có thể dùng phương pháp này để rời khỏi. Cánh cổng Vĩnh Hằng cực kỳ mạnh mẽ, bất kể sinh linh Tai họa đen tối dùng phương thức tiến hành ẩn nấp gì, cũng không thể giấu diếm cảm giác được, bởi vậy cũng không cần lo lắng sẽ có Tai họa đen tối sử dụng phương pháp này để lẻn qua.
“Bảo trọng!”
“Ha ha, tạm biệt.”
Bạch Đông Lâm mỉm cười gật đầu, nhìn Trác Vân biến mất trong một luồng ánh sáng mênh mông, sắc mặt lập tức đổi thành cay nghiệt, nhìn vào hư không bốn phía.
“Đám nhãi con, còn muốn trốn đến khi nào? Ra tay đi, nếu không là không còn dấu chấm hết luôn đấy!”
Xoành xoạch!
Vừa dứt lời, hư không chung quanh đang không ngừng rung động rồi nứt toác ra, từng bóng dáng có hình thù kỳ quái, hơi thở hung ác đáng sợ, liên tiếp bước ra, ánh mắt đỏ tươi lạnh băng nhìn chăm chú vào Bạch Đông Lâm, sát cơ như thực chất trút xuống như một dòng sông.
Gào gào gào!
Dữ tợn gào thét, xộc lên thẳng không trung, từng gợn sóng quỷ dị tản ra xông đến, chặt đứt thời không vực này, vỡ nát, sức mạnh thông tin bị ngăn cách, trừ khử, ngay cả vạn đạo cũng không được buông tha, bị bài xích toàn diện không còn chỗ trống.
Trong chớp mắt đó, dùng Bạch Đông Lâm làm trung tâm, khu vực một ngàn tỷ năm ánh sáng xung quanh đại lục đã trở thành vùng đất hư vô tuyệt đối.
“Trác Vân à Trác Vân, tiểu tử ngươi có vận may không tệ!”
Bạch Đông Lâm lắc đầu bật cười, Trác Vân còn muốn hấp dẫn Tai họa đen tối tới đối địch với sở nghiên cứu, lại không nhận ra, toàn bộ xung quanh đều là người một nhà Tai họa đen tối, có thể nói là dẫn lửa thiêu thân.
Chẳng qua đối với Bạch Đông Lâm mà nói, đây không phải là chuyện xấu, hắn cần những số liệu thực nghiệm trong sở nghiên cứu để lấp đầy Tin Tức Đạo, đồng thời, còn muốn mượn nhờ chúng nó, khóa chặt căn cứ trung tâm người siêu thoát đã từng trú ngụ, đồ vật để lại nơi đó mới là nguyên nhân làm hắn thật sự động tâm.
“Ha ha ha, các vị đã chủ động đưa tới cửa, ta sẽ không khách khí đâu đấy!”
“Giết –"
Ánh mắt Bạch Đông Lâm hờ hững, trong lúc giơ tay nhấc chân, vô tận sức mạnh Chư Thiên chuyển động theo, dốc hết sức phá đi tất cả thần la vạn tượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận