Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 733: Cứng không được, cũng chỉ có thể chọn mềm

Quảng trường được điêu khắc từ nguyên một khối thủy tinh xanh thẫm, vô cùng rộng lớn, cực kỳ xa hoa. Bạch Đông Lâm bước đi trên đó, có thể thấy được hình ảnh phản chiếu rõ ràng, chiết xạ ra ánh sáng thần kỳ rực rỡ bao phủ hắn, giống như đi lại bên trong Thần Điện.
“Thủy tinh xanh thẫm này hẳn là cực hàn Băng Phách, một loại khoáng vật vô cùng hiếm thấy, mà Băng Tuyết Thánh Cung lại dùng để lót sàn, cũng phô trương sự giàu có quá rồi thì phải?”
Trong lòng hắn thán phục không thôi, ngón tay ngứa râm ran, gian nan áp chế ý muốn đào lấy khoáng vật ngay tại chỗ.
“Nếu ta dự đoán không sai, cực hàn Băng Phách này hẳn là có liên quan đến “Nước thần Tam Quang Băng Phách”! Có thể xa xỉ như vậy, Băng Tuyết thánh cung hẳn là nắm giữ cả một con suối!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm chợt lóe lên, suy nghĩ trong lòng luân phiên xoay chuyển, dưới chân vẫn không chậm lại, chưa được bao lâu đã tới giữa quảng trường.
Nhíu mày, Bạch Đông Lâm dừng bước lại, ở trước mặt hắn đột ngột xuất hiện một pho tượng nữ thần cao lớn, nhìn sơ qua chiều cao không dưới vạn trượng, một vật lớn như vậy, trước khi hắn tới gần lại không hề phát giác, cho đến khi tới trước mặt pho tượng mới đột nhiên xuất hiện.
Cảm giác của hắn bị che đậy rồi sao?
Một tia khác thường xuất hiện trong lòng, ý chí mạnh mẽ của Bạch Đông Lâm khẽ run rẩy, cảm ứng được sự nhiễu loạn đến từ pho tượng, suy nghĩ xoay chuyển, chớp mắt hiểu ra đây cũng là một tầng thử thách, vội vàng ngăn chặn lại ý chí sắp sôi trào, thả lỏng tất cả, hoàn toàn tiếp nhận phần lực nhiễu loạn kỳ lạ trong cơ thể.
Mặt mày Bạch Đông Lâm run lên, thân thể giống như mất đi khống chế, vẻ mặt đờ đẫn, chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên mà đi.
Vốn dĩ khuôn mặt của pho tượng nữ thần đang mơ hồ không rõ đột nhiên trở nên rõ ràng vô cùng, trông rất sống động, giống như một pho tượng nữ thần còn sống, đôi mắt to lớn sâu thẳm, ánh sáng thần thánh như ẩn như hiện, tầm mắt Bạch Đông Lâm di chuyển, không chịu khống chế mà đối diện với nhau.
Ầm ầm
Ý thức trỗi dậy, vượt qua không gian và thời gian, nháy mắt biến thành ánh hào quang rực rỡ trong thần điện.
Thần Điện được bao phủ bởi ánh sáng vô tận, xung quanh đều có nhật nguyệt chuyển động, mà ở cuối đại điện, trên vương tọa, là một pho tượng hình người to lớn cao ngạo toả sáng đang ngồi ngay ngắn.
Hình dáng mơ hồ, riêng chỉ có ánh mắt là sáng chói.
Ánh nhìn hạ xuống, nhìn chăm chú lên dáng người nhỏ nhắn của Bạch Đông Lâm, đập vào mắt là sự uy nghiêm mạnh mẽ.
“Lam Linh!”
Thanh âm nhỏ nhẹ, giống như thiên doãn.
“Có đệ tử”
Sắc mặt Bạch Đông Lâm nghiêm túc, hơi cung tay hành lễ.
Tiếp theo chính là màn một hỏi một trả lời, ánh sáng hình người đặt ra câu hỏi, Bạch Đông Lâm lập tức đáp trả lại, đối đáp trôi chảy, không một chút qua loa.
‘Thật ra Băng Tuyết Thánh Cung này cũng có chút tài năng, một pho tượng mà thôi, đúng là để cho các nàng chơi ra hoa tới!’
Sâu bên trong cơ thể Bạch Đông Lâm, ý chí đáng sợ đang tiến đến cảnh giới thứ tư tập hợp lại thành một đốm sáng nhỏ, vững vàng bảo vệ ý thức trong đó.
Dưới sự kiểm soát của hắn, nhân cách của Lam Linh không lộ ra chút sơ hở nào, cũng may hắn đã chuẩn bị kỹ càng, cũng không ít thủ đoạn, nếu không chỉ có thể tự diệt chạy đi.
Hắn chỉ là muốn đi tắm một cái mà thôi!
Thật là còn khó hơn lên trời, có lẽ là hắn đi tìm không đúng phương pháp rồi, đối với những nhiệm vụ thí luyện này, hắn chưa từng đi một con đường kỳ lạ khác, cũng là nguyên nhân thủ đoạn của hắn quá nhiều quá mạnh, luôn muốn trực tiếp cứng rắn, một đường quét ngang.
Từ khi hắn mở ra thí luyện đến khi tiếp nhận nhiệm vũ, hắn đã đợi chín năm, trong thời gian dài như vậy, nhiệm vụ thí luyện do hội nghị của Cực Đạo đặt ra hẳn là đã trải qua quá trình suy nghĩ kỹ lưỡng, mỗi nhiệm vụ đều có ý nghĩa riêng. Hắn nhất định có thể thông qua!
Mặc dù tất cả các loại khó khăn, nhưng không phải là không có một tia hy vọng.
Từ xưa đến nay Băng Tuyết thánh cung này, chỉ chiêu nạp nữ đệ tử, mà một đại nam nhân như hắn lại phải tiến vào sâu trong hang ổ của các nàng ngâm mình, người có thể nghĩ ra nhiệm vụ này nhất định là một kẻ kỳ lạ.
Đột nhiên trong lòng Bạch Đông Lâm khẽ động, dường như đã hiểu ra một ít, hắn miên man suy nghĩ, dường như sờ được chân lý của nhiệm vụ này.
“Muốn tiến vào Băng Tuyết Thánh Cung tắm rửa, phải vượt qua cửa ải này của đám nữ nhân cường đại này, chắc chắn mạnh mẽ cứng rắn sẽ không đạt được, người ta cũng là một trong những thế lực đỉnh cấp, trong đó còn có vô số cường giả…”
“Cứng không được, cũng chỉ có thể chọn mềm, làm sao để cho họ chủ động mang ta vào thánh cung tắm rửa? Trừ khi những người nữ tử này mất trí!”
Thần quang vẫn quanh quẩn trong thần điện, hỏi đáp vẫn tiếp tục, ý thức bản ngã của Bạch Đông Lâm ẩn núp trong ý chí ký chủ, lại lâm vào trong trạng thái tự hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận