Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1859 - Chư Thiên Hoàn Mỹ (1)

Cũng tức là, cố định một loại đặc tính giống như trạng thái người quan sát lên trên thân thể hiện thế.
Mặc dù thiên phú này không tăng thực lực lên chút nào, nhưng đối với Bạch Đông Lâm bây giờ mà nói, lại quan trọng vô cùng, là sức lực giúp hắn có thể chơi trốn tìm với người siêu thoát.
Sau việc này, thần quang bảy màu đã bại lộ, Tai họa đen tối biết được, Chiến trở về, tự nhiên đại biểu cho người siêu thoát vô tận Chư Thiên đều đã biết.
Nếu không thể che giấu tung tích, tất nhiên về sau sẽ phiền phức không ngừng, có thể nói là nửa bước cũng khó đi, mọi cử động của hắn sẽ bại lộ trước mắt người siêu thoát.
“Rất khó tưởng tượng, bị vây nhốt trong ánh mắt đó một đoạn Tuế Nguyệt đằng đẵng, mà ngoại giới chỉ mới trôi qua một giây mà thôi, vĩ lực người siêu thoát thật sự...”
Bạch Đông Lâm lắc đầu thán phục, ngay khi ý niệm và thời không giao hòa với nhau, hắn đã xác định được tiết điểm thời gian lúc này, cách Chư Thiên Đạo Diễn vô lượng, vừa mới trôi qua không lâu.
“Không ngờ lại là Chư Thiên này!”
Bạch Đông Lâm chậm rãi đứng dậy, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, hắn tự diệt bỏ chạy quá nhanh, không có tâm tư chọn lựa chỗ cần đến, chỉ lựa chọn ngẫu nhiên một tọa độ phục sinh thôi.
Chư Thiên Hoàn Mỹ!
Chư Thiên này rất đặc thù, cũng rất mạnh mẽ, nó là Chư Thiên đồng thời xuất hiện hai người siêu thoát hiếm có, ở trung tâm vòng xoáy Chư Thiên, tên tuổi cực lớn, ngay cả khu vực vắng vẻ như Loan Hồng Xích Cực Toàn Tý, cũng có truyền thuyết về đối phương lưu truyền.
“Nghe nói, Chư Thiên Hoàn Mỹ mới đầu cũng giống với Chư Thiên Thái Hạo, không, thậm chí còn không bằng, ban đầu nó cũng ở khu vực vắng vẻ như Toàn Tí, nhỏ yếu cực kỳ, mãi đến khi xuất hiện hai người siêu thoát Diệp và Hoang, lúc này mới bắt đầu con đường tấn chức bão táp, cho đến khi bước vào trung tâm vòng xoáy.”
Bây giờ bất cứ lúc nào Bạch Đông Lâm cũng đang được Siêu Thoát Chi Quang bao phủ, rốt cuộc không còn cảm giác sợ người siêu thoát thăm dò nữa, nên cũng thả lỏng suy nghĩ, không sợ một suy nghĩ lung tung, mà bị người siêu thoát khóa chặt nữa.
“Diệp Thiên đế, Hoang Thiên đế, ha, không tầm thường, không tầm thường!”
Chư Thiên Hoàn Mỹ quật khởi, sử thi vô địch có thể sánh với miêu tả trong tiểu thuyết, bất cứ một ai nghe nói đến cũng không khỏi cảm thán vì chuyện đó.
“Đúng rồi! Người phụ nữ đó...”
Bạch Đông Lâm chợt nhíu mày, nghĩ đến vị nữ tử váy trắng bị trấn áp dưới bia đá, chắc hẳn địa vị người này gần với Diệp và Hoang của Chư Thiên Hoàn Mỹ, bây giờ thân rơi vào khốn đốn một cách quỷ dị, chỉ sợ chuyện này không hề đơn giản như mặt ngoài của nó.
“Hai người siêu thoát, không thể không nghĩ tới việc đi cứu nàng được, sở dĩ không làm, đoán chừng cũng vì thân bất do kỷ, hửm, việc này liên quan rất nhiều đến người siêu thoát!”
“Là một xoáy nước lớn có thể giết chết tất cả!”
Từ mặt nạ đặc biệt mà nữ tử kia đeo, Bạch Đông Lâm có thể xác nhận, đối phương chính là loại Ngoan Nhân đại đế, mà vị trí nàng bị nhốt, lại bị người siêu thoát trấn áp, người biết được chắc chắn không nhiều, hắn cũng chỉ nhờ vào đặc tính trạng thái người quan sát mới dòm thấy trong lúc vô tình.
Bạch Đông Lâm hơi do dự, không biết nên bước vào trong vòng nước xoáy này hay không, dù sao khó khăn lắm hắn mới chạy thoát khỏi lòng bàn tay người siêu thoát, mới nãy còn quyết định không tiếp xúc nhiều với người siêu thoát.
“Thôi, Tai họa đen tối đã phí hết tâm tư để vây nhốt Ngoan Nhân, chắc chắn toan tính không nhỏ, nếu là tính toán của Tai họa đen tối, tất nhiên ta sẽ muốn phá hoại nó, để giải mối hận trong lòng.”
“Với lại, hai vị người siêu thoát Diệp Hoang trong các loại truyền thuyết, đều là loại người chính nghĩa quang minh lỗi lạc, đương nhiên sẽ không lấy oán trả ơn...”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm lấp lóe, hắn không khỏi nghĩ đến các loại tiểu thuyết đọc được trên Lam Tinh, có thể miêu tả trải nghiệm đời người của hai vị Diệp Hoang rõ ràng như thế trong lời văn, rất rõ ràng, đây là thủ đoạn người siêu thoát chủ động rải rác dấu vết tồn tại, người Lam Tinh có bút danh tên là Thần Đông, may mắn được dòng lũ thông tin đập trúng.
“Ha ha, việc này không vội, cần suy nghĩ tỉ mỉ lại, đúng lúc, nghe nói phàm là Chư Thiên có xuất hiện người siêu thoát, đều có một nghề rất hot, đi xem cũng hay.”
“Ha ha ha! Đây có tính là chiêm ngưỡng sự tích của vĩ nhân hay không?”
Sau khi suy tư một lát, trong lòng Bạch Đông Lâm chắc chắn, cảm giác lan tràn ra, khóa chặt một thời không, dậm chân mà đi.
Bây giờ hắn rất nhàn, tạm thời Chư Thiên Tai họa đen tối thì không đi được, cho dù hắn muốn đi, cũng phải trà trộn trong đại quân phản kích của vô tận Chư Thiên, dù sao một thân một mình, bất kể làm điểm mục tiêu thôi cũng là quá lớn, chỉ có vũng nước đục, mới dễ để lười làm việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận