Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 755: Phiền toái thật

Vậy nên mặt trời lớn chủ yếu và ba vầng trăng của Càn Nguyên giới đều giống với ám tinh của Khôn Mạt giới, không tồn tại trong vũ trụ hư không, mà là tồn tại giữa không gian nhị thứ nguyên! Cũng chỉ có thể ở thứ nguyên không gian mới chịu tải được thiên thể cường đại như vậy, còn có uy lực mượn không gian duy độ đưa ánh sáng chiếu rọi toàn Càn Nguyên giới.
Trước tạm không nói tới mặt trời lớn nghịch thiên kia, nói trăng đi. Càn Nguyên giới sở hữu ba mặt trăng, một lớn hai nhỏ, quỹ tích vận chuyển cũng có quy luật vô cùng. Theo Bạch Đông Lâm thấy, quỹ tích này có điểm giống ‘Bài toán ba vật thể’.
Mà đêm trọng nguyệt chính là ngày ba vầng trăng này ngẫu nhiên hội tụ tại một điểm, không có bất cứ quy luật nào. Vốn chỉ là một thiên tượng tương đối kỳ lạ thôi, nhưng với Hải Yêu tộc lại khác.
Chỉ cần sở hữu huyết mạch Hải Yêu tộc, vào đêm trọng nguyệt đều kỳ lạ chịu áp chế thực lực, loại bí ẩn này có thể nói là liên quan đến tồn vong cả tộc, mà Hải Yêu tộc trước giờ đều cật lực che giấu.
Không thể không nói, sở Kiểm Soát không hổ là sở Kiểm Soát, không biết từ nơi nào mà biết được bí mật này.
“Ừ, chắc là vậy rồi. Đêm trọng nguyệt sắp tới, không ai rõ ràng hơn Hải Yêu tộc. Làm tốt phòng bị trước thời hạn chắc là truyền thống cố định của bọn họ rồi.”
“Chậc, phiền toái thật. Như vậy thì kế hoạch lẻn vào của ta không thể thực hiện rồi.”
Bạch Đông Lâm nhẹ nhàng buông chén rượu, vốn đã vạch sẵn kế hoạch, chỉ cần lẻn vào nội vực, nghĩ cách đạt được một bộ phận nào đó của thân thể vương tử Hải Yêu tộc.
Dù là lông, vảy, hay máu đều được.
Có vật dẫn, hắn có thể thi triển Diễn Giải Quẻ Hào, tìm kiếm lộ tuyến chạy trốn đêm trọng nguyệt.
Nhưng hiện tại một con ruồi còn chẳng vào được nội vực. Nếu trong nội vực có thể phân liệt của Chiến Bia thì hắn còn có thể mạo hiểm thử một lần. Đáng tiếc không có, chỉ dựa vào cảm ngộ của hắn với không gian duy độ lúc này thì không đủ nắm chắc lẻn vào thành công.
Không có gì đáng ngờ thì lá chắn phòng ngự nội vực là thâm nhập trong không gian thứ nguyên, cực kỳ cường đại, không có lỗ hổng nào có thể lợi dụng.
“Không vội, còn thời gian. Ta không tin không thể tìm được một tia sơ hở. Biện pháp đều do người nghĩ ra.”
“Làm gì có chuyện gì tuyệt đối hoàn mỹ trên đời…”
Bạch Đông Lâm lại bưng chén rượu lên, ánh mắt sâu kín, nhìn về phía nội vực xa xa qua cửa sổ.
Thời gian cực nhanh trôi qua, năm tháng sau, chỉ còn không tới một tháng là tới đêm trọng nguyệt.
Bạch Đông Lâm khoác vỏ bọc quái hắc ngư, không có việc gì đều đi dạo lung tung ngoại vực thành, hắn đã cẩn thận vòng quanh nội vực quan sát một vòng, vẫn không tìm được phương pháp lẻn vào.
Hải Yêu tộc thật đúng là cẩn thận, cấm hoàn toàn tộc yêu đi lại, cấm chế hết thảy ra vào.
Nhưng như vậy cũng dễ hiểu thôi, loại đại sự liên quan đến cả tộc đàn thế này, cẩn thận hơn nữa cũng không đủ. Huống chi với tu sĩ mà nói, một, hai năm đều không xem như lâu, coi như một lần bế quan thôi.
“Đại gia! Ngài tới rồi? Vẫn vị trí cũ sao?”
Người hầu ngoài cửa tửu lâu Lệ Tinh đã thấy quả đầu cá đen bóng như mực của Bạch Đông Lâm từ rất xa, vội nhiệt tình chạy tới tiếp đón.
Vị gia này chính là khách hàng lớn! Ra tay cực kỳ hào phóng, hắn ta không dám chậm trễ.
“Ừ, như cũ.”
Bạch Đông Lâm nhẹ nhàng gật đầu, nâng bước đi lên lầu.
“Đến ngay! Chỗ ngồi trang nhã một vị, một bình rượu ngon”
Nuốt xuống một ngụm rượu ngon, Bạch Đông Lâm vẻ mặt hơi hoà hoãn, sự tình còn chưa tới thời điểm then chốt, nếu thật sự không được thì hắn cũng có đã có phương án giải quyết.
Chẳng qua hắn không muốn gian lận thôi!
Nhìn xuống bàn tay che kín vảy đen của mình, chiếc nhẫn may mắn màu đen chỉ hắn có thể thấy tản ra ánh sáng đen nhàn nhạt, một lần tại thần trì Thánh Cung Băng Tuyết tiêu hao gần như toàn bộ may mắn.
Có thể thuận lợi thu hồi U Lam Tiêm Giác Bia từ xác chết nữ tử kia không thể không nhắc tới công lao của nhẫn may mắn. Nếu không có vận số lớn lao chống đỡ, chỉ sợ hắn khó mà sống sót.
“Nếu cưỡng ép thúc giục chắc chắn sẽ tiêu cạn kiệt không ít vận số tương lai. Chẳng may thần xui xẻo bám thân thì sau này đi săn đều gặp ngoài ý muốn mất. Không ổn không ổn…”
Bạch Đông Lâm khẽ lắc đầu, dời tầm mắt đi, phát hiện bản thân có chút ỷ lại chiếc nhẫn may mắn kỳ quái này. Hắn không khỏi nhớ tới lời cảnh cáo của Lưu Lãng Đế, người bình thường thật sự khó mà chống cự lại loại hấp dẫn này được.
“Nếu thật sự không được thì cũng chỉ có thể dùng bom nguyên sơ dọn đất!”
Sát ý dâng lên trong mắt Bạch Đông Lâm, hiện tại số lượng bom nguyên sơ hắn dự trữ khủng bố vô cùng, hoàn toàn có thể bao trùm cả nội vực, chờ Quỷ Phủ ra tay, kíp nổ là xong việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận