Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1427: So đấu tuổi thọ

"Ách! Đại Ám Hắc Thiên, bản tôn nói không sai chứ? Bạch Đông Lâm quả nhiên đã tiêu hao rất lớn nên không thể thúc dục Yêu Hoàng Cung! Ngươi xem, đây không phải hắn vẫn chưa từng sử dụng sao!”
"Tử Thần! Ngươi muốn chết thì tự mình lên đi! Đừng kéo theo lão tử!!”
Đại Ám Hắc Thiên tức đến giậm chân, cũng không biết Tử Thần này có phải bị mỡ heo làm mê muội tâm trí hay không, hắn ta đều trốn ở bên cạnh chiến trường mà còn cắn hắn không buông, năm lần bảy lượt giật dây hắn đi chịu chết, lòng này quả thật đáng giết!
“Nhân Tộc..."
“Đáng sợ!”
Đệ Nhất Tà Thần điên cuồng xoay tròn tròng mắt đỏ tươi, âm thầm hạ quyết tâm, mạnh mẽ đè nén sợ hãi trong lòng.
Ý chí vặn vẹo từ từ dò xét sâu trong quả cầu thủy tinh...
Chất lỏng đen kịt khẽ run lên, giống như có được sinh mệnh, quỷ mị mà tà dị.
"Không thể tiếp tục trì hoãn!"
“Đúng vậy, có biến số Bạch Đông Lâm này tồn tại, kế hoạch lúc trước đã không thể thực hiện được, việc cấp bách trước mắt là mang thần thạch đi!”
“Chư vị, toàn lực ra tay đi!”
"Tốt!"
Ý chí mênh mông lan tràn đan xen ở chiến trường vô tận, cường giả Thập Cảnh của hai tộc Yêu Dị trong nháy mắt đã trao đổi xong, quyết định tạm thời buông tha kế hoạch làm trọng thương phía trên Nhân Tộc.
Bạch Đông Lâm mạnh mẽ mà quỷ dị đã hoàn toàn xoay chuyển thế cục chiến trường, lại để cho hắn giết tiếp, Nhân Tộc sẽ một lần nữa chiếm cứ thượng phong.
"Cháy lên đi! Cổ khí chân nhất!”
Vù vù! Ầm ầm!
Phàm là tồn tại cầm cổ khí trong tay đều không lưu thủ nữa, tuổi thọ giống như không lấy tiền, điên cuồng thiêu đốt. Cường đại cổ xưa, hơi thở mênh mông vô tận phát ra từ trên từng món cổ khí thần dị, dao động kinh khủng đến cực điểm dây dưa cùng một chỗ khiến thời không mê loạn vô hạn trở nên vặn vẹo mơ hồ.
"Giết!"
Hơn mười kiện cổ khí đồng thời oanh kích mà đến, dòng ánh sáng hủy diệt rực rỡ, trùng trùng điệp điệp gào thét mà qua, tiêu diệt tất cả trước mắt trong nháy mắt.
"Lui!!"
Vẻ mặt Huyết Đồ điên cuồng thay đổi, sức mạnh to lớn như thế không phải bất kỳ một Thập Cảnh nào cũng có thể cứng rắn chống đỡ. Không nghĩ tới đối phương quyết tuyệt như thế, chỉ lần này mà đã có hơn mười cường giả Thập Cảnh, ít nhiều phải thiêu đốt trăm vạn tuổi thọ.
Chúa Tể Nhân Tộc không làm chuyện châu chấu đá xe, như vậy ngoại trừ chịu chết không có ý nghĩa gì, đều thúc dục tiên pháp thần thông, tránh đi cổ khí oanh kích rất rộng này, khu vực mấy trăm vạn năm ánh sáng trong nháy mắt hóa thành một mảnh hư vô.
Giới bích bị xuyên thủng, dòng ánh sáng hủy diệt bắn vào không gian thứ nguyên bên ngoài, thế đi không giảm, lại quét ngang khu vực khủng bố gần trăm vạn năm ánh sáng, lúc này mới từ từ biến mất.
"Ta nhổ vào! Tộc của bản tôn!!”
Vẻ mặt một vị Thập Cảnh Dị Tộc kinh biến, trong mắt tràn đầy không thể tin, thật trùng hợp không khéo, thế giới Dị Tộc của hắn ta vừa vặn nằm ở nơi bị hủy diệt mà dòng ánh sáng trùng kích qua, mấy trăm phương thế giới, vô số người trong tộc đều bị ảnh hưởng hóa thành tro bụi.
"Khụ khụ! Đà Nã, không cần bi thương, một chút hy sinh là đáng giá, ngươi xem, không phải thần thạch đã thuộc về chúng ta sao?”
Chúa Tể Nhân Tộc bị bức lui,
Khu vực thần thạch đã hoàn toàn bị hai tộc Yêu Dị vây quanh, lúc nào cũng có thể lấy đi.
Đà Nã nghe vậy thì sắc mặt tối sầm lại, nói thì dễ nghe, người bị diệt cũng không phải tộc của ngươi, tuy rằng trong lòng bi thương nhưng cũng không thể làm gì được, một kích vừa rồi là bọn họ liên hợp ra tay, hắn ta xếp cuối Dị Tộc, còn có thể tìm tất cả thế lực để lý luận sao?
"Thần thạch! Đến tay rồi!”
Vẻ mặt Tử Thần kích động, cửu u chi thân khổng lồ đến cực điểm thăm dò ra tay, xuyên thủng từng tầng phòng ngự không biết từ khi nào bị bày ra, hung hăng bắt tới phía khu vực có thần thạch, muốn cùng với rất nhiều mảnh vụn thời không cùng nhau bắt đi.
"Ngây thơ! Chỉ bằng ngươi, còn không có tư cách lấy thần thạch đi..."
Thân ảnh Bạch Đông Lâm vừa động, hóa trở lại bản thể, hai mắt quanh quẩn thần quang hiện vẻ không vui, hắn cố ý để lại khối thần thạch này cho Đệ Nhất Tà Thần, cũng không phải cái gì a miểu a cẩu đều có thể lây nhiễm.
Rầm rầm...
Ý niệm vừa động, Vô Tận Minh Hà vô hình vô ảnh lần thứ hai kéo dài ra, ở bên ngoài tất cả cảm giác của Thập Cảnh bao trùm thần thạch chỗ ở khu vực trong nháy mắt.
“Đập chết tên vương bát cao tử(*) ngươi!”
(vương bát cao tử (*): đây là từ lóng hay dùng để mắng chửi người, người không đàng hoàng, lưu manh, gần như chửi như súc vật…)
Ầm ầm!
Giống một dạng lớn nhỏ với ngân hà kiếp trước, Yêu Hoàng Cung đen nhánh trải dài mấy vạn năm ánh sáng trong nháy mắt xuất hiện quỷ dị, chất lượng bản thân khủng bố vô tận, lại có thêm sức mạnh của Vô Gian Minh Hà ở chỗ sâu, lấy thế không thể địch nổi hung hăng nện vào trán Tử Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận