Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2084 - Điểm mấu chốt bị xem nhẹ (2)

Người siêu thoát Khái Niệm thực lực hơi yếu, đối mặt hiểm cảnh thì, đang lúc mọi người trợ quyền dưới, cũng thuận lợi thoát khốn.
Trong khoảng thời gian ngắn, một đám người siêu thoát Nhân tộc dị tộc, Tai họa đen tối đều đứng ở trong hư vô, trợn mắt hốc mồm nhìn nơi xa bị không ngừng mất đi đích thời không sương mù, trong lòng phiên giang đảo hải, ngũ vị tạp trần.
Nhân tộc tất nhiên là phấn chấn không gì sánh được, mặc dù có nghi ngờ trong lòng nhưng đám người Hoang Diệp bất luận nói như thế nào cũng là nhân loại, tự nhiên là càng mạnh càng tốt. Mà cả đám dị tộc Tai họa đen tối thì không ăn uống được, mục quang âm tình bất định, như là ăn phải con ruồi như nhau khó chịu.
Sợ, Hoang Diệp không đủ mạnh, không thể tru sát Nguyên Sơ Hắc Quang.
Càng sợ là, Hoang Diệp quá mạnh mẽ, sau ai còn có thể cản Nhân tộc phong mang?
Tư vị, phức tạp khôn kể trong đó.
"Phá --"
Hoang Thiên Đế cầm trong tay "Sở kiếm", có thể nói là thần cản giết thần, phật ngăn giết phật, mỗi khi chém xuống một kiếm đều sẽ phải liệt công trên trăm tầng thời không sương mù chôn vùi.
Hoang Thiên Đế, Ngoan Nhân đại đế, một quyền một chưởng, từng lớp sương mù như mặt gương nghiền nát.
Mặc kệ bên trong ngươi tồn tại hạng hung vật quỷ dị nào!?
Hoàn toàn chính là nghiền ép về số lượng và chất ở "sức mạnh Logic", sâm la vạn vật, đều dốc hết sức phá đi.
"Haizzz, có vẻ không cần phải chúng ta nhúng tay."
Tiến sĩ Trần lắc đầu thở dài, không biết là đang cảm khái sự cường đại của đám người Hoang Diệp hay là đang tiếc nuối việc mình lỡ dịp với tư liệu sống nghiên cứu trước mặt, vừa rồi ở bên trong thời không sương mù, hắn ta mới thu hoạch cũng không nhỏ.
Nghe tiến sĩ Trần cảm khái, mọi người hai mặt nhìn nhau, bọn họ phí tâm phí sức mỗi người mới bài trừ một tầng thời không sương mù, hiệu suất này so sánh với Hoang Diệp thấp đến đáng thương, chỉ trong khoảng thời gian ngắn này, 10 ngàn tầng thời không sương mù đã mười không còn một rồi.
"Không thể nói như thế, lực lượng mà mấy người Hoang Thiên Đế thi triển tổn hao cực đại, chúng ta đương nhiên cống hiến chút sức mọn, cũng để giảm bớt của áp lực đám người Hoang Diệp."
"Đạo chủ, nói có lý."
Địch nhân chân chính chính là Nguyên Sơ Hắc Quang, lúc này địch thủ còn chưa hiện thân, Hoang Diệp với tư cách là đòn sát thủ, dĩ nhiên là tận lực bảo tồn lực lượng cho thỏa đáng.
Tuy sức bền bỉ của bí thuật Hoang Diệp thi triển vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ, mọi người cũng không rõ ràng cho lắm, vấn đề bên ngoài xuất hiện ở trên Ngoan Nhân cùng thanh kiếm kia.
Thái Nhất còn chưa dứt lời, người siêu thoát Nhân tộc đã đồng loạt gật đầu, đang định đồng thời giẫm bước tiến vào thời không sương mù thì đột nhiên động tác lại bị kìm hãm, bị thân hình chợt xuất hiện trước mặt ngăn lại.
"Hoang?"
Không có nhìn lầm, nháy mắt khi Hoang Thiên Đế nghiền ép thời không sương mù vẫn còn có sức lực phân ra một hóa thân, khí tức hắn ta vô lượng, rõ ràng có hoàn chỉnh thực lực của bản thể mình.
Thành thạo như vậy, có thể nào không mọi người ngạc nhiên?
"Các vị đạo hữu, thời không sương mù này cứ giao cho bọn ta xử lý đi, mọi người không cần thân phạm hãm cảnh."
Vẻ mặt Hoang Thiên Đế thản nhiên, ý ở ngoài lời, hắn ta vẫn còn lo lắng cho mình không thu tay lại được, ngộ thương người siêu thoát Nhân tộc, uy lực của "Sở kiếm" được thêm vào tầng tầng kia không thể đùa giỡn được.
Đây dù sao cũng là lực lượng mượn tới, không thể hoàn toàn khống chế được, có thể hủy diệt, không có nghĩa là có thể nghịch chuyển chế sinh, hơi có sai lầm thôi thì đã chết cũng là chết vô ích.
Bận tâm mặt mũi của mọi người, Hoang Thiên Đế cũng không có nói rõ ràng cho lắm, nhưng người siêu thoát tâm tư nhạy cảm, đã hiểu ra được, ánh mắt không khỏi chớp lên.
Xem ra, sau mộ giới nguyên điểm, trên người Hoang Diệp có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
"Hoang, phản phệ của bí thuật, các ngươi còn thừa nhận được?"
Chiến cau mày, vẻ mặt tha thiết.
"Không ngại."
Hoang Thiên Đế hiếm thấy lộ ra mỉm cười, trời biết bốn người bọn họ vây đánh Bạch Đông Lâm ở thời không hoàn mỹ bao lâu, dù sao, dự trữ thạch anh bảy màu sung túc, hôm nay tiêu hao vẫn chưa tới một phần vạn.
"Như thế nói đến, nọ chủ nguyên điểm đích mật tàng, đã bị hoang ngươi thành công nắm trong tay?"
Cũng chỉ có như vậy, mới có thể giải thích được tất cả mọi chuyện trước mắt, lời vừa nói ra, người siêu thoát ở đây đều vẻ mặt khẽ biến, đặc biệt Tai họa đen tối dị tộc, càng khóe miệng co giật, không dám nhìn thẳng ánh mắt hờ hững của Hoang Thiên Đế.
"Không, ta giao mật tàng nguyên điểm cho Bạch Đông Lâm xử lý."
"Hả, cái gì!?"
"Bạch Đông Lâm?"
"Tiểu tử may mắn đến cực điểm, trong lúc vô ý thành thể thừa nhận của thần quang bảy màu?!"
Thấy vẻ mặt mọi người không thể tin tưởng, Hoang Thiên Đế nhíu mày, đã nhạy bén nhận ra có cái gì không đúng, trong mắt lóe lên như nghĩ tới cái gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận