Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 796: Chùa thờ Phật bằng ngọc lưu ly

Về phần những thứ như vàng bạc này, càng không lọt vào mắt tu sĩ Phật môn, thiên tài địa bảo mà bọn hắn theo đuổi, cũng không liên quan đến dân chúng bình thường. Không có xung đột lợi ích, tu sĩ Phật môn còn vào đời độ người, nói đến việc tu trì công đức, đối với những người dân này có trăm lợi mà không một hại, thì đương nhiên, sẽ đạt được sự tôn kính yêu quý của chúng sinh.
Bây giờ Minh Tịnh không còn là hòa thượng nhỏ luôn thương xót chúng sinh trong Cổ Giới nhưng lại bất lực, không thể ra tay giúp đỡ nữa, mà trở thành Minh Tịnh đại sư nổi tiếng xa gần, Phật pháp cao thâm!
Trong lúc Minh Tịnh cất bước, mặt đất giống như bị thu nhỏ, chỉ là một lúc sau hắn ta đã rời khỏi phố phường phồn hoa, đi tới dưới chân núi Tu Di vô cùng thần kỳ.
Liếc mắt nhìn lại, ngọn núi này giống như rất lớn, lại giống như rất nhỏ, thay đổi liên tục giữa cực lớn và cực nhỏ, rất khó xác định. Hình thái biến ảo, cũng có tâm định, là Thần sơn Phật môn lưu truyền từ thượng cổ.
Thánh Phật tự, ở ngay trên ngọn núi này.
Minh Tịnh khép hai mắt lại, Phật quang rạng rỡ, tay kết thành Phật Ấn huyền ảo chỉ điểm một cái, trận pháp tối cao bao phủ toàn bộ không trung nhất thời rạo rực nổi lên từng cơn sóng lăn tăn, Minh Tịnh lập tức bước một bước vào trong đó.
“Minh Tịnh tiểu sư thúc trở về rồi!”
“Bái kiến Minh Tịnh sư thúc! ”
Dọc đường đi, mấy người tiểu hòa thượng Thánh Phật tự đều tôn kính hành lễ với Minh Tịnh, mấy người ngang vai ngang vế gặp được cũng vui vẻ chào hỏi, có thể thấy được nhân duyên của hắn ta rất tốt.
Từ biệt chúng tu sĩ đồng môn, Minh Tịnh trở về tiểu viện của mình, đóng cửa khoanh chân ngồi xuống, miệng tụng Phật hiệu.
“A Di Đà Phật!”
Sau đó ý niệm chui vào trong Linh Đài, thần hồn chiếm giữ giữa Thần Hải, Phật quang trắng tinh quanh quẩn, tiếng Phạn vang lên, suy nghĩ thánh khiết vô cùng quang minh chính đại, tràn ngập toàn bộ không gian Thần Hải.
Tí tách tí tách…
Không hiểu sao lại có tiếng nước nhỏ giọt vang lên, trước người Minh Tịnh đột nhiên nổi lên từng đợt gợn sóng, giống như một mặt nước tĩnh lặng bị khuấy động.
Một lúc sau hình ảnh phản chiếu dưới “Mặt nước” trước mặt Minh Tịnh chậm rãi hiện lên, tăm tối, tà dị, khí tức hoàn toàn tương phản với thần hồn của Minh Tịnh, giống như hai mặt sáng tối.
“Tiểu hòa thượng Minh Tịnh!”
“Ma La!”
Ánh sáng lưu chuyển, toàn bộ thế giới Thần Hải trong suốt lập tức biến thành hai cực điên đảo, hình ảnh phản chiếu đen kịt tà dị trong nháy mắt từ hư không hóa thành hiện thực, mà thần hồn Minh Tịnh lại trở thành hình ảnh phản chiếu hư ảo dưới mặt nước.
“Ha ha, gặp được ngươi Minh Tịnh, không biết đây là vận may của bổn tọa, hay là xui xẻo nữa!”
Sắc mặt Ma La u ám, mi tâm chuyển biến xấu, chữ “Vạn” đen nhánh thâm thúy hơn nhiều, từng sợi xiềng xích đen trắng quỷ dị tràn xuống từ giữa thân thể hắn ta, kết nối thật chặt với hình ảnh phản chiếu của Minh Tịnh dưới mặt nước.
Trong Cổ Giới, khi hắn ta gặp được Hung cái tên nam nhân điên cuồng đó, đã biết mình không thể trốn thoát được. Rất lâu trước đó, hắn ta đã từng giao thủ một lần với tên Hung đó, kết quả thất bại thảm hại!
Vô số năm tháng sau, vào lần thứ hai hắn ta đứng đối lập với Hung này, thậm chí cảm nhận được mình có nguy cơ tử vong, trong lòng lập tức hiểu rõ, cảnh giới của tên Hung này đã vượt xa hắn ta, có thể xóa bỏ hắn ta hoàn toàn.
“Hừ! Hung, ngươi có thể trưởng thành nhanh như vậy, còn không phải dựa vào uy lực Chuông Cực Đạo thôi sao?”
“Đúng là một cổ khí, quả thật không tầm thường!”
Ma La nhớ tới chuyện cũ không vui, sắc mặt nhất thời trầm xuống, ngày đó hắn ta vốn phải chết, nhưng thật trùng hợp, trong Cổ Giới có tồn tại Phật tử trời sinh Minh Tịnh, cho nên hắn ta có thể thi triển cấm thuật sống tạm bợ trong Thần Hải.
Ma La hắn là ai chứ!?
Ra vào Mẫu Hà luân hồi mấy chục lần, vẫn giữ được bản ngã, không mê muội trong Mẫu Hà, muốn giết chết hắn ta, cũng không phải chuyện dễ dàng gì!
Nhưng tiểu hòa thượng Minh Tịnh này, cũng mang đến cho hắn ta một ít bất ngờ, vậy nên cho tới bây giờ, vẫn chưa xóa bỏ được thần hồn của hắn ta.
Minh Tịnh này, đúng là một vị cao tăng chuyển thế của Thánh Phật tự, Phật Già Lan Lưu Ly chính là kiếp trước của Minh Tinh, một vị Phật Thích Ca Mâu Ni đến từ thời đại ma kiếp thứ tám.
“Xui xẻo!”
Ánh mắt Ma La rủ xuống, nhìn xuyên thấu qua mặt nước, đối diện lẫn nhau với hình ảnh phản chiếu của Minh Tịnh.
“A Di Đà Phật, Ma La, cho dù ngươi có kế hoạch gì, tiểu tăng cũng sẽ không để ngươi thực hiện được.”
Hai tay Minh Tịnh chắp lại, sắc mặt ôn hòa thương hại, vầng sáng đích thực của hắn ta đã tỉnh lại, mặc dù bị Ma La áp chế, nhưng muốn giải quyết hắn ta hoàn toàn cũng không phải là chuyện dễ dàng.
“Tiểu hòa thượng Minh Tịnh, ngươi cần gì phải cố chấp như thế? Đề nghị của bổn tọa có gì không tốt? Ta và ngươi hợp tác với nhau, đạt được Ma Phật Chi Đạo, chẳng phải là rất tốt sao? Đột phá cảnh thứ mười một dễ như trở bàn tay, cho dù là cảnh giới cao nhất trong truyền thuyết, cũng không là cái thá gì!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận