Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 387: Thông Thiên tầng chín mươi chín

Lúc này, trong linh tầng đại sảnh đã cực kỳ ổn ào, náo động. Mặc dù họ có hơi kinh ngạc khi Bạch Đông Lâm vượt qua Thần Vô Khuyết nhưng phải nói là chưa tới mức chấn động, vẫn có chuẩn bị tâm lý. Tuy nhiên, ngay sau đó, Bạch Đông Lâm này lại đánh tới tầng thứ bảy mươi, hơn nữa còn dùng tốc độ nhanh hơn ở tầng sáu mươi chín rất nhiều, hầu như có thể nói là giết trong nháy mắt!
Tuy họ không hiểu vì sao thời gian cần dùng ở tầng sáu mươi chín lại có thể nhiều hơn so với tầng kia, nhưng vẫn không ít người trong số đó vẫn truyền tin tức này ra ngoài thông qua vòng tay.
“Tầng bảy mươi lăm!”
“Bảy mươi chín rồi! Bảy mươi chín rồi!”
“Quá nhanh! Thật sự là quá nhanh! Hắn có còn là người không? Sao lại khủng bố như vậy!”
Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người trong linh tầng đại sảnh của Tháp Thông Thiên đều nhìn chăm chú vào Tân Tinh bảng. Mỗi lần Bạch Đông Lâm vượt qua một tầng, hẳn đều sẽ tạo ra tiếng ầm ĩ cực lớn!
Ngay cả rất nhiều đệ tử tinh anh cũng hướng ánh mắt qua đây nhìn chăm chú. Họ đều từng nghe về cái người tên Bạch Đông Lâm này rồi, nhưng hắn chỉ là đệ tử mới nhập tông được mấy năm thôi, hắn đột nhiên bộc phát ra thực lực như thế khiến bọn họ đều chấn động không thôi.
Thỉnh thoảng trong đại sảnh lại có kim quang hiện lên. Lúc này, không ít người âm thầm để ý tới Bạch Đông Lâm nhận được tin tức đều chạy tới.
“Cửu tiểu thư?”
Thiếu nữ váy xanh ôm kiếm nhìn lên cái tên lấp lánh đứng đầu của Tân Tinh bảng, vẻ thờ ơ trên mặt cũng không còn cách nào giữ được nữa, biểu cảm đầy khiếp sợ. Lúc này Bạch Đông Lâm đã nhảy lên tới tầng tám mươi mốt.
“Ừ, chúng ta đều đã đánh giá quá thấp người này rồi. Đây không phải là thiên tài yêu nghiệt, đây phải là quái vật đã phá bỏ quy tắc thường!”
“Sau này, để đối xử với hắn thì phải đổi thái độ khác, không thể xem hắn như đệ tử mới nhập môn, hắn có tư cách ngồi ngang hàng với chúng ta!”
Trong hai mắt sáng ngời của Cửu tiểu thư Đa Bảo Phong thấp thoáng sự nghiêm túc, suy nghĩ muốn thu phục Bạch Đông Lâm trong đầu đã dập tắt.
Loại quái vật này không phải thứ nàng ta có thể nắm trong tay, miễn cưỡng làm thì e rằng nàng ta sẽ bị nuốt đến cả xương cốt cũng không chừa.
Sự chấn động của mọi người trong đại sảnh không ảnh hưởng đến tiến độ Bạch Đông Lâm vượt Tháp Thông Thiên một chút nào, cứ tầng này tới tầng khác, lần lượt phá vỡ giới hạn ở trong lòng chúng đệ tử.
Tầng thứ chín mươi chín của Tháp Thông Thiên.
‘Grừ! Grừ!’
Dòng nham thạch cực nóng đang chảy làm hỏng cả vùng đất, khói đen bốc mù mịt, khí tức tội ác hỗn loạn tràn ngập toàn bộ không gian. Đây là một tiểu thế giới địa ngục.
Cùng với một tiếng rống lên hung dữ, một cánh tay lớn phá toạc nham thạch nóng chảy, thân thể thô cường cao tới trăm trượng bò ra từ trong biển nham thạch nóng chảy.
Trên cái đầu người to lớn, hung ác là bốn cái sừng ma quỷ cong cong. Cơ thể như được tạo thành từ hắc diệu thạch đầy những vết rạn đỏ thẫm, hơi thở đỏ rực, nóng hầm hập đang điên cuồng chèn ép không gian xung quanh.
Lưng mọc cánh, toàn thân được phủ bởi lửa nóng hừng hực, tay cầm trường tiên rực lửa, khí thế kinh người.
“Viêm Ma?”
Bạch Đông Lâm đứng trên hư không, hai tay ôm ngực, tóc đen dài bay hỗn loạn theo gió.
Thực lực của người giữ tháp tầng này đã tương đương với tu sĩ Thần Thông Cảnh có một trăm sáu mươi lăm phần linh khiếu.
Đệ tử thánh tông bình thường có thể vượt qua khoảng cách mười phần, ưu tú vượt qua hai mươi phần, thiên tài yêu nghiệt có thể vượt qua ba mươi phần.
Bạch Đông Lâm âm thầm tính ra hẳn là thực lực của đám đệ tử Xuy Độc kia cũng gần như đạt tới mức này rồi, hắn dùng thân phận đệ tử mới nhập môn, làm được tới mức độ này là đã đủ rồi.
Từ hôm nay trở đi, sợ là sẽ không có ai ở thánh tông có thể bỏ qua sự tồn tại của hắn, đây chính là một loại uy hiếp tiềm tàng. Chỉ cần bọn Bạch Tiểu Tiểu không phạm vào tông quy, thì nhìn mặt mũi của hắn, sẽ không có ai làm khó hai tiểu gia hoả này.
Đó không phải là vấn đề có dám hay không, mà là có đáng để trêu chọc một đệ tử thánh tông có tiền đồ vô lượng chỉ vì chút chuyện nhỏ hay không. Chỉ cần là người có chút đầu óc thì đều biết phải làm gì.
Người có thể đi vào thánh tông thì ít nhiều gì cũng có chút đầu óc, ít ra là từ trước tới nay hắn vẫn chưa thấy chuyện hư hỏng, không ra gì nào, khiến hắn không có cả cơ hội giả vờ bị mất mặt.
‘Vút!’
Viêm Ma khổng lồ thấy Bạch Đông Lâm vẫn đứng trong hư không không hề nhúc nhích thì ra tay trước. Cánh tay nó vung lên, trường tiên rực lửa xé rách không gian, chớp mắt đã bao lấy toàn thân Bạch Đông Lâm.
‘Bùm!’ Không gian nổ tung!
Bạch Đông Lâm cứng rắn chống lại một kích. Ngay lập tức, thân thể hắn bị đẩy xuống từ không trung, nện mạnh vào chỗ sâu của biển nham thạch nóng chảy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận