Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 208: Vũ khí tự bạo hình người

Hắc Hổ cau mày, trong lòng vang lên tín hiệu cảnh báo. Hắn ta định né công kích kinh thiên động địa này nhưng tiếc là tốc độ của Bạch Đông Lâm quá nhanh, đao quang chói mắt đã lập tức cắt qua không gian, Hắc Hổ không kịp né tránh! Gràoooo!
Hắc Hổ gầm lên giận dữ, hắc viêm trong mắt bùng lên dữ dội. Sau lưng hắn ta xuất hiện một biển lửa đen. Hắc Hổ lùi lại một bước, thân thể lập tức tan vào trong biển lửa.
Đao quang khổng lồ tách biển lửa đen làm đôi mà uy lực không hề suy giảm, để lại một vết nứt khổng lồ dài mấy vạn trượng trên mặt đất, sâu không thấy đáy.
Phù, Bạch Đông Lâm hơi hơi thở dốc, kịch chiến với Hắc Hổ một hồi lâu lại mạnh mẽ thôi động Tử Triệu, hắn sắp thiêu đốt gần như sạch sẽ rồi. Ý niệm vừa chuyển động, vòng tay Cực Đạo đã tự động tróc ra, bọc lấy phần chuôi đao Tử Triệu.
Keng!
Bạch Đông Lâm ném Tử Triệu ra, cắm trên mặt đất phía xa. Trận chiến tiếp theo không cần dùng đến nó nữa. Trận chiến này Bạch Đông Lâm chỉ muốn thử xem sức chiến đấu cực hạn của mình đến đâu, bây giờ xem ra sức chiến đấu của hắn đã đạt tới Thần Thông Cảnh rồi. Tu sĩ Pháp Tướng Cảnh, Thần Thông Cảnh bình thường hắn vẫn có khả năng đánh bại.
Đáng tiếc, Hắc Hổ này rõ ràng không phải là một tên Pháp Tướng Cảnh bình thường. Biển lửa đen chính là Pháp Tướng của Hắc Hổ, Bạch Đông Lâm cảm nhận được khí tức của pháp tắc Hoả và pháp tắc Hắc Ám ở trong đó.
Hai pháp tắc dung hợp một cách hoàn hảo, có đặc tính thiêu đốt, hủy diệt, ăn mòn, cắn nuốt…vân vân. Hắc Hổ nói không sai, trong Pháp Tướng có mấy loại sức mạnh pháp tắc đều được gọi là Pháp Tướng Cảnh nhưng sức mạnh lại khác nhau như đất với trời.
Thân thể khổng lồ của Bạch Đông Lâm hóa thành hư vô, biến mất không còn dấu vết.
Trong lúc thở dốc hắn đã hồi máu sống lại, thân thể cũng trở về như cũ. Pháp Thiên Tượng Địa cũng bị hắn giải trừ, ngoài việc thi triển thần thông tiêu hao một ít Huyết Nguyên thì trạng thái hiện tại của hắn gần như là hoàn mỹ!
Biển lửa đen cuồn cuộn dâng trào trong khoảng không, đao quang và đao ý bị ăn mòn nuốt chửng trong đó. Biển lửa bị cắt thành hai nửa dần dần hợp lại, Hắc Hổ từ bên trong bước ra, sắc mặt có hơi nhợt nhạt, rõ ràng là đỡ được một đao của Bạch Đông Lâm thì cũng không dễ chịu gì.
Hắc Hổ nhìn Bạch Đông Lâm đã được giải trừ thần thông, trong mắt hiện lên vẻ nghi ngờ. Tên này đã làm sao thế? Mặt mũi hồng hào tinh thần phấn chấn, tại sao trạng thái của hắn vẫn còn tốt như vậy chứ?
Thân thể này của Hắc Hổ quá yếu ớt, tuy lúc đầu hắn ta đã cưỡng ép dung hợp với pháp tắc Hắc Ám, nhưng thực lực thế này vẫn khiến Hắc Hổ rất chi là bất mãn.
Nếu lối đánh bản thân giỏi nhất không giải quyết được vấn đề, vậy thì đành lợi dụng Pháp Tướng của thân thể này vậy. Không thể lãng phí thời gian ở đây được.
Hai tay Hắc Hổ mở ra, nhắm chuẩn vào Bạch Đông Lâm, hắc viêm hừng hực trong đôi mắt.
“Pháp Tướng – Phần Thiên Chử Hải!”
Pháp tắc thiên địa bạo động, hắc viêm đen nhánh vô cùng vô tận xuất hiện trên không trung. Cả đất trời đều hóa thành một biển lửa đen.
Hắc viêm lan đến người nhưng Bạch Đông Lâm vẫn không hoảng sợ.
Được thôi, nếu ngươi đã dùng đại chiêu vậy thì ta cũng không khách khí nữa.
Bóng người chuyển động, bỏ qua biển lửa đang vây quanh mà vọt thẳng về phía Hắc Hổ.
Xung quanh Hắc Hổ chỗ nào cũng bị biển lửa đen phủ kín, không gian bị thiêu đốt đến vặn vẹo tan vỡ nên Bạch Đông Lâm muốn dùng Chỉ Xích Thiên Nhai để tiếp cận đối phương là việc không thể được.
Thế nhưng tốc độ di chuyển của Bạch Đông Lâm vẫn không hề chậm lại, bóng dáng vừa lóe lên thì chớp mắt đã đột phá biển lửa, bên ngoài cơ thể bị hắc viêm hừng hực thiêu đốt. Uy lực thứ này đúng là không tệ, ngay cả bản thân hắn cũng không gánh được bao lâu, có điều như vậy cũng đủ rồi. Bạch Đông Lâm tiếp cận Hắc Hổ ở khoảng cách mười trượng, từ đây đã có thể thấy rõ sự nghi ngờ trong mắt đối phương.
Người này làm cái quái gì vậy? Ngay cả bảo đao cũng không dùng nữa, cứ thế mà lao vào biển lửa tìm chết à?
Bạch Đông Lâm không cho Hắc Hổ nhiều thời gian để suy nghĩ nữa, hắn nhếch miệng cười ha hả.
“Thiên Ma Giải Thể đại pháp!”
Ầm!
Tiếng nổ kinh hoàng bùng nổ trong nháy mắt. Hai mắt Hắc Hổ tràn đầy tức giận, nhanh chóng hòa vào trong biển lửa. Ngay sau đó, một không gian hình cầu có đường kính vạn trượng bỗng xuất hiện trong biển lửa đen. Hắc viêm trong phạm vi đó đều bị diệt, không gian bị nổ đến mức xuất hiện vô số vết nứt, khe hở.
Một luồng huyết quang vô cùng vô tận bắn ra nhưng lại bị hắc viêm ở bên ngoài nhanh chóng thiêu rụi. Bạch Đông Lâm khống chế một vệt sáng đỏ lơ lửng bất động, trong một hơi thở đã đầy máu hồi sinh.
Không tệ, không tệ, phong cách chiến đấu thô bạo này vẫn thích hợp với hắn nhất, bây giờ sử dụng Tử Triệu thì quá miễn cưỡng rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận