Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 669: Quân cờ nhóm mưu đồ bí mật

Các tầng lớp cấp cao của Bích Du cung chắc chắn đã cảm nhận được cái chết của người mang huyết mạch ruột thịt nhất, bảo tàng này chẳng qua cũng chỉ được kiến tạo nên từ một thế giới nhỏ bị tàn phá, hiệu quả ngăn cách rõ ràng không thể sánh bằng Trấn Ma thần điện. Bạch Đông Lâm liếc mắt nhìn không gian và trận pháp không ngừng nứt toạc xung quanh, ý niệm vừa chuyển động, thế giới thấp duy lập tức mở ra một khe hở nhỏ, ý niệm sử dụng thế giới thấp duy làm trạm trung chuyển, cưỡng ép thoát ra khỏi thế giới nhỏ bị tàn phá này.
Thông qua một thể phân liệt của bia Tiêm Giác, trong khoảnh khắc ý niệm đáp xuống Càn Nguyên giới- Một nơi cách xa trăm vặn dặm, rất nhiều quả “bom nguyên sơ” mà hắn đã để lại trong Bích Du cung lập tức bị kích nổ.
“Thuỷ Vượn vương, hãy để ta giúp ngươi kéo dài thời gian một lát.”

Quay ngược thời gian trở lại trước đó không lâu.
Một chiếc tàu con thoi toàn thân một màu đen nhánh trực tiếp xuyên thẳng qua lớp hào quang phòng ngự của Bích Du cung, vượt qua sự ngăn cản của rất nhiều trận pháp, tạo thành một vách tường kép không gian rồi dừng lại tận sâu bên trong Bích Du cung.
Hai bóng người mặc áo choàng đen, hơi thở bao phủ hết tất cả mọi thứ sải bước ra ngoài, im lặng đứng tại chỗ.
Một lúc lâu sau, trong không gian hư ảo xuất hiện những gợn sóng, cung chủ Bích Du cung Minh Lam bước ra.
“Tại sao mấy người lại đến sớm hơn thời gian đã thoả thuận?”
Minh Lam nhíu mày, chiếc sừng bạc thô to trên trán phát ra thứ ánh sáng lấp lánh, những cuộc gặp mặt như thế này diễn ra không phải chỉ một hai lần, thời gian qua đều không có chút sai lầm nào, mấy cuộc giao dịch giữa bọn họ đều bị ảnh hưởng rất lớn, chỉ cần không cẩn thận một chút sẽ là vạn kiếp bất phục, cho nên hắn ta không thể không cẩn thận.
“Khụ khụ, Cung minh chủ chớ có lo lắng quá nhiều, trên đường tới đây chúng ta đã gặp phải không gian gió lốc và lợi dụng sức mạnh của gió lốc nên mới đến đây sớm một chút.”
Nghe vậy, hai hàng chân mày Minh Lam lập tức thả lỏng, gật gật đầu nói: “Lần này, ngoại trừ giao tiếp bình thường, còn có chuyện gì khác nữa không?”
“Minh cung chủ, lần này chúng ta còn mang theo khẩu dụ của tộc trưởng đại nhân, mời ngài hãy gọi phó cung chủ và các vị trưởng lão của các ngài đến đây, chúng ta có chuyện quan trọng cần phải thương nghị với các ngài.”
Một người áo đen khác gật đầu, giọng điệu mang theo một chút nghiêm túc nói.
“Được.”
Ánh mắt của Minh Lam hơi loé lên, thực ra hắn ta cũng đã nhận được một số thông tin, đối với những việc bọn họ muốn nói, hắn ta cũng đã đoán được đại khái, ý niệm vừa chuyển động, một vài tin tức lập tức truyền ra ngoài.
Mười mất bóng người với khí chất mạnh mẽ vượt qua khoảng không, ngay lập tức xuất hiện phía sau Minh Lam, chắp tay hành lễ: “Bái kiến cung chủ!”
Minh Lam khẽ gật đầu, đôi mắt màu bạc nhìn chằm chằm vào người áo đen, chậm rãi mở miệng nói: “Vẫn quy tắc cũ?”
“Khụ khụ, cứ tự nhiên.”
Tên áo đen cười nhẹ một tiếng, giơ tay xuất ra một viên ngọc bảo màu xanh biếc, một tia sáng lướt qua, mười mấy người có mặt ở đây ngay lập tức biến mất.
Viên ngọc bảo lơ lửng trong không khí, vừa mới chuyển động xoay tròn đã phá vỡ rồi xông vào sâu trong không gian Thứ Nguyên, hoàn toàn được giấu kín.
“Ha ha, chỉ có nơi này mới có thể mang đến cho ta cảm giác an toàn.”
“Không sai, hừ, mũi chó của cục tra xét tư rất thính, chúng ta không thể không cẩn thận.”
Bên trong không gian kỳ dị, một nơi tràn ngập sương trắng mênh mông dày đặc, mười mấy bóng người ngồi xếp bằng trong đó, như ẩn như hiện.
Hai kẻ cường giả mặc áo choàng màu đen thần bí xốc mũ trùm đầu lên, để lộ ra hai cái đầu được bao phủ bởi một lớp vảy bảy màu tinh tế, trên đầu trụi lủi không có bất cứ cọng tóc nào, không lỗ tai, mà thay vào đó là là hai chiếc vây cá.
Người vừa mới phát ra tiếng cảm khái chính là bọn họ, trong lúc đôi môi đóng mở, có thể nhìn thấy rõ hàm răng nhọn hoắt sắc bén.
“Chúng ta trao đổi vật tư trước đi.”
Minh Lam mở miệng nói, tận sâu trong đôi mắt hiện lên một tia khát vọng, hắn ta giơ tay ra lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật và một ống ngọc to bằng hai ngón tay.
“Ha ha, Minh cung chủ vẫn thẳng thắn như vậy, bộ tộc hải yêu chúng ta đương nhiên cũng không để cho ngài phải thất vọng.”
Tên hải yêu áo đen đưa tay ra cầm lấy ống ngọc và chiếc nhẫn, sau đó xoè lòng bàn tay ra, một quả cầu ở thể lỏng mang theo ánh sáng lộng lẫy và hơi thở mơ hồ hỗn loạn hiện ra.
Ánh mắt của mười mấy vị cường giả Đại Năng của Bích Du cung đều nhìn chằm chằm vào quả cầu kia, trên mặt không hề che giấu sự khát vọng và tham lam lộ ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận