Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1210: Làm bổn quân chủ khó chịu

"Gặp qua Hư U đạo chủ."
“Hắc hắc, ta à, muốn chọn một quân chủ vực sâu đùa giỡn, ta thấy ngươi đối chiến với đại gia hỏa này cũng không tệ lắm!”
Bang!
"Hống hống hống! Tiểu tử Nhân Tộc! Ngươi tìm chết!!”
Cửu Cảnh có chênh lệch rất lớn với Thập Cảnh, giống như khác nhau một trời một vực.
Sau khi tu sĩ đột phá Thập Cảnh, cấp độ sinh mệnh sẽ xảy ra lột xác long trời lở đất, khí tu thể tu đều cùng có được hai đặc điểm rõ rệt nhất chính là sức mạnh quy tắc đã thai nghén ra quy tắc bản nguyên, hạt thần lực sinh ra năng lượng đẳng cấp cao hơn, tạo hóa và hỗn nguyên.
Hai loại như quy tắc bản nguyên và sức mạnh Tạo Hóa, Hỗn Nguyên có thể cảm nhận được rõ ràng lẫn nhau khi cường giả Thập Cảnh không cố ý che giấu hơi thở của mình, có chính là có, không có chính là không có, không cách nào che giấu.
Cho nên khi Bạch Đông Lâm xuất hiện, trong cảm giác của quân chủ vực sâu Ba Phất Mễ Đặc đã biết tu vi thật sự của hắn là Cửu Cảnh. Tuy rằng cuối cùng lại bị ngọn lửa xám bạc kỳ quái che lấp cảm giác, nhưng Cửu Cảnh chính là Cửu Cảnh, không thể dựa vào bí thuật thần thông kỳ quái gì đó đột nhiên biến thành Thập Cảnh.
"Hừ! Một con sâu kiến cũng dám kêu gào ở đây? Chết đi!”
Ba Phất Mễ Đặc là ma nổi giận và ăn quá nhiều, tính tình cực kỳ nóng nảy, từ thời đại hồn thiên hắn ta tiến vào ngủ say, lần này bị đánh thức sớm vốn đã vô cùng phẫn nộ, hiện giờ một con kiến hôi còn dám khiêu chiến ở trước mặt hắn ta, thật là buồn cười!
Ầm ầm!
Cánh tay Ba Phất Mễ Đặc nhẹ nhàng vung lên, ấn tới phía Bạch Đông Lâm, bàn tay đi qua đều bị nghiền nát thành hư vô, vạn pháp không tồn tại.
Thân thể ma xanh biếc cao chót vót, có vẻ cực kỳ mập mạp, Ba Phất Mễ Đặc có dáng vẻ khác với quân chủ vực sâu khác, có một chút hình người, ngoại trừ có sáu cánh tay, một con mắt ra, thân thể ma cũng càng thêm nhỏ nhắn, vừa mới một năm ánh sáng.
Bạch Đông Lâm đã thi triển Pháp Thiên Tượng Địa đến cực hạn, chiều cao cũng chỉ là một triệu ki-lô-mét, giống như hạt bụi trước mặt con quái vật màu xanh này, không thể nhìn thấy được, hình thể chênh lệch gần mười vạn lần.
Thế nhưng tu sĩ và người phàm khác nhau ở chỗ này, bọn họ dựa vào cảm ngộ đại đạo, tôi luyện thân thể đã thoát khỏi truyền thống cổ xưa dựa vào so đấu thể chất nguyên thủy để quyết thắng bại, một ít cường giả không tu hành thần thông tiên pháp chấn phúc hình thể, dựa vào thân thể nho nhỏ vẫn có thể một tay đánh những quái vật khổng lồ này.
Hình thể không đại diện cho tất cả, ngoại trừ nhân tố huyết mạch trời sinh ra, cũng chỉ là một loại thủ đoạn tăng thực lực mà thôi.
"Con kiến! Ánh mắt của ngươi làm bổn quân chủ rất khó chịu!”
Răng rắc!
Bàn tay vô cùng khổng lồ giống như một thế giới trong nháy mắt ngã xuống, ma diễm lực sắc hừng hực thiêu đốt, pháp tắc bị tiêu tan, quy tắc bị bài xích mà rối loạn, ngay cả thời không cũng bị bóp nát, giảm vô hạn, Bạch Đông Lâm nằm ở giữa bàn tay bị ngưng đọng tại chỗ.
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm hờ hững, thời không loạn lưu giảm mà đến bị ngọn lửa Hỗn Độn thiêu đốt hầu như không còn, ngẩng đầu nhìn lại, ánh mắt có thể rõ ràng nhìn thấy vân tay trên bàn tay khổng lồ rơi xuống, vô số hạt màu xanh sôi trào rít gào, phóng thích sức mạnh hỗn nguyên mạnh mẽ đến cực điểm
Ác ma vực sâu tương tự như Yêu Tộc, cũng thiên về tu trì thân thể, quy nạp thể tu, cường giả Thập Cảnh che giấu sức mạnh hỗn nguyên.
"Vô Lượng Thiên Tôn! Tiểu tử này, thật đúng là dũng mãnh... Là một thể tu thuần chủng!”
Cách đó không xa, Hư U đạo chủ thấy Bạch Đông Lâm đối mặt với công kích của cường giả Thập Cảnh, mặt cũng không đổi sắc, không khỏi hơi ghé mắt nhìn.
Thoáng do dự trong chớp mắt, bàn tay buông ra, hai khí Tiên Thiên Thái Cực Đồ trắng đen luân chuyển không ngớt lập tức hóa thành một cây cầu rực rỡ ánh sáng vàng, hắn ta đã chuẩn bị sẵn sàng tùy thời cứu Bạch Đông Lâm.
Ở trong mắt hắn ta Bạch Đông Lâm tuy rằng hơi dũng mãnh, nhưng không thể nghi ngờ là tồn tại đứng đầu ở Cửu Cảnh, tương lai đột phá Thập Cảnh đã là chuyện không thể thay đổi, nếu chết cũng thật đáng tiếc.
Ba Phất Mễ Đặc tự tin một kích tiện tay của mình có thể xóa bỏ Bạch Đông Lâm.
Hư U đạo chủ cũng cho rằng như vậy, đồng thời đã chuẩn bị tốt để cứu người.
Đây là tư duy của người bình thường, từ khi có ghi chép tới nay, chưa bao giờ xảy ra tình huống Cửu Cảnh đánh chết Thập Cảnh, hai thứ này căn bản không phải là một tồn tại thứ nguyên, không phải ngoại vật có thể bù đắp.
“Kỳ thật ta cũng tò mò thực lực hiện giờ của ta cuối cùng đã đến trình độ nào!”
Keng! Trường thương vĩnh hằng kịch liệt kêu vù vù, ánh sáng lấp lánh rực rỡ, hơi thở sắc bén tràn ra xe rách thời không ngưng đọng trong nháy mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận