Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1665 - Làm tròn lời hứa (1)

“Đồ nhi tuân mệnh, nhất định sẽ tu hành đàng hoàng, sớm ngày tiến giai đến cảnh giới thần ma.”
Biết tiến lùi, biết được mất, biểu hiện của Lý U làm Bạch Đông Lâm cũng coi như thoả mãn.
“Không tệ.”
“Sử dụng hệ thống thiên phú của ngươi cho đàng hoàng, giai đoạn tiền tu hành không tốn bao nhiêu thời gian. Hệ thống xuất phát từ tác phẩm của vị kia, có tiềm lực rất lớn có thể khai thác.”
Đến cảnh giới Tín Tức Chi Nguyên, gọi tên hắn, nghĩ về hắn, đều sẽ phản chiếu ở trong trái tim hắn, đương nhiên Bạch Đông Lâm sẽ không phạm loại sai lầm cấp thấp này.
“Ơ ờm.”
Lý U gãi đầu, sắc mặt hơi lúng túng, hệ thống nào có mạnh như sư tôn nói, nếu không có cổ vật, thì nó chỉ là một quỷ hút máu đòi mạng hắn ta bất cứ lúc nào, mà bia đá Vô Danh kia cũng đã bị sư tôn lấy đi, hắn ta không tiện đòi hỏi.
“Lý U, ngươi biết hệ thống của ngươi thích hợp với nghề nghiệp gì nhất không?”
Bạch Đông Lâm nhìn thấu ý nghĩ của đối phương, lật tay lấy một tiểu tháp bạch ngọc ra, bỏ xuống đại điện, nó lập tức sinh trưởng lớn đến vạn trượng.
“Ngươi thích hợp làm một người gác cổng, từ nay về sau, ngươi sẽ là kẻ trấn thủ bảo khố của Bạch Ngọc kinh ta.”
“Ta ban cho ngươi quyền sở hữu bảo vật bên trong.”
Bạch Đông Lâm đã từng xâm nhập vào hệ thống của Lý U, hiểu rõ cách vận chuyển quy tắc như lòng bàn tay, tất nhiên hắn biết cần phải có quyền sở hữu bảo vật, mới có thể hấp thu giá trị Tuế Nguyệt, dù chỉ là hứa hẹn trên miệng.
Lý U nghẹn họng nhìn trân trối, ánh mắt vòng qua cánh cổng của tháp ngọc, nhìn thấy trong không gian mênh mông đang chồng chất bảo vật như núi, hệ thống trong đầu kêu tít tít, vù vù không dứt.
“Đa, đa tạ sư tôn!!”
“Cuộc đời ta thích nhất là gác cổng, bảo khố tông môn cứ yên tâm giao cho đồ nhi đi!”
“Đi thôi.”
“Vâng!”
Lý U dập đầu, lộn nhào vọt vào tháp ngọc, bị từng món bảo vật rạng rỡ thần quang sáng chói run cả người.
Hai mắt Bạch Đông Lâm khép hờ, dáng vẻ như nghĩ tới cái gì.
“Bản chất của hệ thống là dùng thủ đoạn biên tập thông tin, chế tạo ra quy tắc dị thường, ồ, có điểm giống quái dị, cũng có bóng dáng scp (?) thu nhận vật...”
“Có điều, nó là có thể khống chế được, bị người sáng lập Tín Tức Chi Nguyên khống chế rất chặt chẽ. Thông tin dị thường, quy tắc dị thường, nuôi thả tùy ý sinh trưởng trong ruộng thực nghiệm khổng lồ, nuôi cổ?”
“Không, không cực đoan như vậy, đối với kí chủ và Tín Tức Chi Nguyên mà nói, đây là giao dịch cả hai cùng có lợi, một bên đạt được sức mạnh, một bên đạt được số liệu thực nghiệm.”
Bạch Đông Lâm đè suy nghĩ xuống, không dám nghĩ đến việc xâm nhập quá sâu, chỉ suy tư ở “nhân cách giả lập”, chưa từng biểu lộ trong ý thức tư duy bản ngã, ngăn cản sạch sẽ việc hình thành giao cảm với Tín Tức Chi Nguyên.
Hắn ngẩng đầu nhìn Lý U rơi vào cuồng hoan, không để ý đến nữa, bảo vật bên trong tháp ngọc đều lấy từ quốc khố Tù Điểu, tất nhiên những thứ như tiên tinh linh dịch đã bị hắn tiêu hóa hết.
Những bảo vật “Đê giai” này thì hắn cũng không để vào mắt, trước khi cắn nuốt, để cho Lý U rác rưởi sử dụng một chút, ép khô giá trị thặng dư.
“Tù Ám Sinh đúng không?”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm khẽ nhúc nhích, nhìn về phía Tù Ám Sinh bị Lý U biến thành “Tọa kỵ”, từ khi xuất hiện đến giờ thì vẫn luôn cúi rạp đầu xuống đất, tự bế ngũ giác.
“Đại nhân minh giám, tiểu nhân chính là Tù Ám Sinh.”
Tù Ám Sinh “nghe thấy” âm thanh vang lên trong đầu, trong lòng thả lỏng, mở phong tỏa ngũ giác ra, rất cung kính dập đầu một cái.
Từ một hoàng tử đế quốc lớn sống an nhàn sung sướng, khống chế tinh vực mênh mông, đến nô bộc cúi đầu nghe theo, chuyển biến thân phận to lớn như vậy, Tù Ám Sinh lại thích ứng cực nhanh, bởi vậy có thể thấy, hắn ta có nhận thức về tàn khốc trong thiên địa này cực kỳ rõ ràng.
Nói không chừng, đã từng hèn mọn quỳ xuống đất ở trong thần vực tiên triều nào đó, cho nên mới thuần thục như thế.
Bạch Đông Lâm nhìn Tù Ám Sinh, trong mắt mang theo vẻ tò mò, điều hắn tò mò không phải bản thân Tù Ám Sinh, mà là vùng đất hắn ta tới.
“Tù Ám Sinh, ngươi mới quay về từ chiến trường?”
Nét mặt Tù Ám Sinh sửng sốt, không ngờ Bạch Đông Lâm lại hỏi đến việc này, lập tức sờ tay vào ngực, lấy một lệnh bài hắc thiết mang theo số hiệu ra.
“Hồi bẩm đại nhân!”
“Quả thực tiểu nhân mới vừa quay về từ chiến trường không lâu, căn cứ theo quy tắc phục dịch của <Bộ luật Sinh Mệnh>, ta còn ba mươi bảy vạn năm nữa mới có thể xuất ngũ, lần này nhận được lời kêu gọi từ thất muội, cố ý sử dụng kỳ nghỉ thăm người thân một vạn năm một lần.”
Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu, đừng thấy Tù Ám Sinh này bây giờ sợ hãi như thế, thực ra thực lực của hắn ta không yếu, tu vi đã đạt đến cửu cảnh, cũng là một lão binh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận