Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1925 - Hôi Tịch Chi Chủ (3)

Ầm oành oành!
Bạch Đông Lâm khoanh chân trong hư không, hai mắt nhắm nghiền, khí tức càng thêm vi diệu không thể nắm bắt, sau lưng trải dài qua những vòng xoáy vô biên vô hạn, nổ vang dữ dội, thần quang sáng lấp lánh.
Những vòng xoáy chư thiên to nhỏ giống như không có biến hóa, nhưng bản chất của nó đã chồng lên Chư Thiên chân thật không thể đếm được, nặng nề vô lượng, cực kỳ khủng bố.
“Ừ?”
Mặt mày Bạch Đông Lâm khẽ nhúc nhích, chậm rãi mở hai mắt ra. Một động tác nho nhỏ này lại khiến trời đất run rẩy, cả vùng đất Hôi Tịch không bờ bến đều chuyển động theo hắn.
“Ha ha, không nghĩ tới, còn có niềm vui ngoài ý muốn!”
Vòng xoáy chư thiên được tăng cường như nổ tung chỉ số, nông cạn nhất chính là tăng thêm cho Bạch Đông Lâm vô hạn sức mạnh to lớn, mà thu hoạch ẩn giấu là đến từ sức mạnh vòng xoáy.
Sau khi thăng hoa, các vòng xoáy chư thiên, sức mạnh vòng xoáy có khả năng sinh ra, từ bản chất xảy ra dị biến, tăng cường.
Mọi người đều biết, vùng đất Hôi Tịch hình thành từ thời không trắng đen tuyệt đối đan xen, nhưng sở dĩ nó có thể thành hình, sức mạnh dòng xoáy đóng vai trò quyết định.
Bạch Đông Lâm chậm rãi đứng dậy, giơ tay nhấc chân, cả vùng đất Hôi Tịch đều hoan hô nhảy nhót, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể chuyển động tùy theo ý nghĩ của hắn.
“Ta, Bạch Đông Lâm, Hôi Tịch Chi Chủ!”
Khí tức cuồng bạo, gào thét tới, vũ khí siêu thoát cảm giác được dị biến đến từ phía sau, trong nháy mắt khựng lại tại chỗ.
Từ xưa đến nay, vùng đất Hôi Tịch luôn là vùng đất vô chủ, nhưng lúc này đây, nó lại đang bài xích, áp bức chúng!
Oành...
Cảm nhận được sự bài xích đến từ vùng đất Hôi Tịch cùng với hơi thở quỷ dị khó lường của Bạch Đông Lâm, bảy vũ khí siêu thoát lập tức vù vù kêu vang, bùng lên ánh sáng rực rỡ.
Thăng hoa tột độ, hoàn toàn phóng thích lực siêu thoát, đây là phương thức đốt cháy sự tồn tại của bản thân một cách liều mạng.
Bạch Đông Lâm nhìn luồng ánh sáng khủng bố đang hừng hực thiêu đốt ở cuối chân trời, hai mắt không khỏi hơi nheo lại. Những vũ khí siêu thoát này rất nhạy bén, trong nháy mắt cảm giác được uy hiếp, chúng liền bắt đầu liều mạng.
“Ha ha, là các ngươi ép ta đến mức này, bây giờ cuống lên đã muộn!”
Răng rắc!
Một cột ánh sáng màu xám bạc xé rách giao diện thực tại, cuốn lấy khe hở Khái Niệm đen kịt, chỉ trong nháy mắt nó đã vượt qua biên giới vùng đất Hôi Tịch, lao thẳng, đánh giết về phía mi tâm của Bạch Đông Lâm.
“Hừ! Muốn lặp lại chiêu cũ à?”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm hờ hững và sâu thẳm giống như vòng xoáy đen kịt xoay tròn bất định, hắn đã nhìn thấu bản thể cột sáng, đó là hạt Xám Bạc đã tách ra dòng sông thời không.
“Cút!”
Keng...
Sức mạnh vòng xoáy sau khi thăng hoa, dẫn động lực lượng bổn nguyên của vùng đất Hôi Tịch, toàn bộ tăng cường trên nắm tay, ra đòn sau nhưng lại tới trước, chỉ với một cú đấm đã khiến cột sáng xám bạc cực kỳ cuồng bạo kia đóng băng tại chỗ.
Hạt Xám Bạc mang theo sức mạnh to lớn của Khái Niệm vặn vẹo hiện thực, muốn bóp méo thời gian của hắn giống như lúc trước Thời Ma đã làm, cố gắng câu giờ để phá hủy cánh cổng Vĩnh Hằng.
Răng rắc! Răng rắc!
Cột sáng bị đóng băng giống như lưu ly chân thật, trong lúc chấn động kịch liệt, ầm ầm vỡ vụn, hóa thành những mảnh vụn xám bạc vô tận rơi xuống bầu trời. Sức mạnh Khái Niệm tồn tại xung quanh và có thể can thiệp vào thời gian thực bị hoàn toàn tiêu diệt dưới sự xoắn giết của vòng xoáy.
Ánh mắt Bạch Đông Lâm lạnh lùng nghiêm nghị, nắm đấm biến thành chưởng, nắm chặt hạt Xám Bạc, dưới sức nghiền ép to lớn cuồn cuộn, phát ra tiếng ken két chói tai.
“Cứng ghê!”
Không hổ là vũ khí siêu thoát, bản chất cứng rắn đáng sợ. Đây là tính chất vượt quá thực tế, kết cấu không thể phá hủy không đổi ở sâu trong Khái Niệm. “Độ cứng” hoàn toàn là hai khái niệm so với những thứ bình thường trên thế gian.
Vù vù...
Hạt Xám Bạc đánh một kích thất bại, nhưng nó không bỏ cuộc, ở lòng bàn tay điên cuồng chấn động, toàn thân lượn lờ ngọn lửa xám bạc, không ngừng liếm láp lá chắn vòng xoáy, dùng sức mạnh Khái Niệm để làm giảm sức mạnh vòng xoáy.
Ngọn lửa thời không có thể đốt cháy tất cả thời không, lấy thời không làm nhiên liệu, là một ngọn lửa cực kỳ quỷ dị khủng bố.
“Ngươi cho rằng ta không làm gì được ngươi à?”
Nhìn hạt Xám Bạc đang giãy giụa kịch liệt, trên mặt Bạch Đông Lâm hiện lên một nụ cười lạnh, lập tức há miệng, nhét hạt châu đang bốc cháy hừng hực vào trong.
Ừng ực!
Hạt Xám Bạc hơi sững lại, bị hành động này làm cho ngây người. Nó không ngờ rằng sẽ có kẻ dám nuốt nó vào trong cơ thể. Đây không phải là tự tìm đường chết à?
Theo thường thức, bên trong thân thể đều là nơi tương đối yếu ớt.
Nhưng Bạch Đông Lâm thì khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận