Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 800: Tộc Độc Nha

Đảo của Địa Tâm Độc Hải cực kỳ giàu tài nguyên, tộc Độc Nha hào phóng giao cho các tu sĩ sử dụng như thế, ắt có tính toán riêng của mình. Các thế lực thế gia tu hành, có một đặc điểm nổi bật đó là ít người, họ hoàn toàn không sử dụng hết được đất đai rộng lớn, để những tu sĩ này xây dựng thành phố, tiến hành bất cứ hoạt động nào bên trong đều phải nộp thuế cho tộc Độc Nha, theo thời gian, đây là một khoản thu nhập rất đáng kể.
Vòng vây bên ngoài thành trì cũng là một bức tường tự nhiên, có nguy hiểm phát sinh, những tu sĩ bên trong thành cũng có thể chống đỡ.
Hơn nữa, thỉnh thoảng tộc Độc Nha còn chiêu nạp thuộc hạ, có kẻ ưu tú, thậm chí còn được mang họ “Độc Nha” tôn quý.
Đoàn người Thanh Lưu, tùy tiện vào một tòa thành, tìm một tửu lầu tiểu viện trú tạm.
“Ba vị đạo huynh, các ngươi chắc chắn lần này con tiện nhân Độc Nha Miểu Miểu sẽ xuất quan chứ?”
Khanh Ngọc Thanh cầm chén linh trà, hơi nước bốc lên nghi ngút, phản chiếu dung nhan như ẩn như hiện, ánh mắt của nàng ta rất đơn thuần, không phải vì truyền thừa của Lưu Lãng Đế nào đó, mà chỉ muốn báo thù.
Nàng ta là một tu sĩ xinh đẹp, càng là một nữ nhân, bị làm cho nhục nhã như thế, đối với nàng ta mà nói chẳng khác nào giết chết nàng ta.
Ba người Thanh Lưu nhìn nhau, từ tốn mở miệng:
“Chúng ta hoàn toàn nắm chắc, Độc Nha Miểu Miểu sẽ xuất quan, không liên quan đến việc nàng ta đồng ý hay không”.
“Phải đó, sau tháng ba, chính là ngày Độc Hải Hải Nhãn một trăm nghìn năm mở một lần, đây là việc trọng đại nhất đối với các thể lực của Địa Tâm Độc Hải!”
“Truyền thừa của Lưu Lãng Đế đích thực rất quý giá, nhưng Độc Nha Miểu Miểu cũng sẽ không bỏ qua việc trọng đại này, các tiền bối trong tộc của ả cũng sẽ không cho phép, chuyện này còn liên quan đến việc phân chia rất nhiều tài nguyên”.
Liệt Không nghe vậy khẽ gật đầu, ý chí chiến đấu bừng bừng trong mắt, lần này không đơn giản là nhằm vào Độc Nha Miểu Miểu, bọn họ cũng phải tham dự sự việc quan trọng này.
“Các người cũng nhận ra rồi chứ? Trên thuyền báu ban nãy, cả trong tòa thành này, lộ ra không ít khí tức mạnh mẽ, đều là những người nổi danh trên bảng Tiềm Long Sồ Phượng!”
Giọng điệu Liệt Diệm sục sôi, trong lúc nói chuyện, vài đốm lửa nhỏ rơi xuống, tạo ra những hố sâu không thấy đáy.
“Hơn nữa, ta nghe nói rồi, đứng đầu bảng Tiềm Long và bảng Sồ Phượng, hẹn nhau đánh một trận trong bí cảnh Hải Nhãn để quyết định ra kẻ đứng đầu thật sự!”
Kẻ đứng đầu thật sự!
Lời này vừa dứt, trong mắt mọi người đều bùng lên thần quang, khí tức nặng thêm mấy phần.
Điều quan trọng nhất với tu sĩ là gì?
Chẳng có gì ngoài hai chữ danh lợi.
Mọi người đều chuyên tâm vất vả tu luyện, phần lớn năm tháng cuộc đời đều trải qua việc bế quan nhàm chán khô khan, khó mà không muốn xuất hiện trước mặt mọi người, tỏa sáng rực rỡ một phen? Lẽ nào thật sự không muốn khắc tên mình trong dòng thời gian vô tận?
Thứ danh lợi này, ngoài những người thanh tâm quả dục * chân chính ra, ai cũng không thể buông bỏ.
(*) Có trái tim thuần khiết, không ham muốn.
Đặc biệt là thế giới này, còn là một thế giới bi thương không tồn tại vĩnh hằng, bất tử, để lại tên mình, cũng có thể được chúng sinh nhắc đến, đây là loại vinh hạnh thế nào?
Không ít tu sĩ có quan niệm này, cũng vì vậy mà nỗ lực, có lẽ, đây là tiếng kêu thầm lặng khi không tìm ra được con đường tu hành.
Đương nhiên, nhiều tu sĩ hơn nữa thì cũng chỉ tự cảm động mà thôi, dẫu sao thì, đa phần những tên này đi hết cuộc đời, còn chả đạt được chí cảnh cấp chính, cấp mười, truyền đi những oán niệm nói không quan tâm chí cảnh cấp mười một có tồn tại hay không, chẳng qua chỉ là lừa mình dối người mà thôi.
Danh lợi, một chữ “lợi” này đã quá rõ ràng rồi. Chẳng qua là chỉ muốn phân chia thiên địa khí vận của Càn Nguyên giới mà thôi.
Càn Nguyên giới là Thế giới Cực Dương của Duy Nhất Chân Giới, khí vận hùng hồn, khiến rất nhiều tu sĩ đổ xô tới, đây cũng là lý do đại bản doanh của nhiều thế lực hàng đầu đều thiết lập tại Càn Nguyên giới, Khôn Mạt giới.
Đứng đầu Tiềm Long Sồ Phượng, là nam nữ tu sĩ đỉnh phong, dưới ngàn tuổi.
Thông thường, sẽ không có chuyện quyết định “Kẻ đứng đầu chân chính”, bởi vì khí vận của mỗi bảng đã đủ hùng hồn, cũng đã quá dư dả đối với một tu sĩ rồi.
Nhưng việc hai kẻ ấy mở ra trận chiến hi hữu này có liên quan đến những dã tâm khác, cũng liên quan đến mở ra thời đại đỉnh cao, không nghi ngờ gì nữa, những năm tháng rực rỡ của thời đại này, đang dần dần lộ dấu vết ở khắp nơi.
Nam tu sĩ đứng đầu đấu với nữ tu sĩ đứng đầu, đây chắc chắn là một thủ đoạn rất lớn, khiến cho việc mở Độc Hải Hải Nhãn, càng thêm rạng rỡ khác biệt.
Mà các tu sĩ cũng sẽ không cảm thấy “nam đấu nữ” là ức hiếp gì, đối với tu sĩ mà nói, thì giới tính cũng chả có ý nghĩa gì, cái người trời sinh đã cường tráng cũng chẳng có tẹo sức lực nào khi đứng trước tu vi mạnh mẽ, hoàn toàn không làm nên trò trống gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận