Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1840 - Tai họa đen tối điên cuồng (2)

“Có người vui mừng, có người buồn, lúc này đây Tai họa đen tối trộm gà không được còn mất nắm gạo, nhất định là sẽ lo lắng lắm đi?”
Bạch Đông Lâm lắc đầu bật cười, lúc trước hắn vội vàng đột phá, còn chưa có chủ động tìm tới cửa, đám Bỉ Ngạn Tai họa đen tối không biết sống chết kia còn dám tới chọc bực hắn, đã chết cũng là đáng đời.
“Hử!?”
“Tốt tuyệt! Thủ đoạn thật là ác độc!!”
Đồng tử của Bạch Đông Lâm bỗng nhiên co rụt lại, không kịp ngẫm nghĩ nữa, bước ra một bước tiến vào thời không, quá độ tới bên ngoài của Chư Thiên Thái Hạo.
“May là ta để lại thủ đoạn, bằng không...”
Mtên Chư Thiên Ám Thực không chỉ có tốc độ cực kỳ nhanh chóng, trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách vô tận, mấu chốt nhất là nó còn cực kỳ bí ẩn, nhiễu loạn thời không tương lai, khiến Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn không thể nhìn trộm đến tương lai sẽ bị công kích, đợi đến lúc nhận thấy được thì cũng đã muộn rồi.
Tuy Bạch Đông Lâm không có ra tay với chư thiên Tai họa đen tối nhưng động tác âm thầm cũng không ít, đông đảo phân thân tha ngã đột phá thập nhất cảnh bị hắn liên tục phái ra, lấy hình thái người quan sát đi tập trung vị trí của chư thiên Tai họa đen tối, cũng bí mật giám sát động tĩnh của bên đó.
Chính là Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn cũng không có cách nào nhận thấy được loại thủ đoạn nhìn trộm ẩn núp này.
Chư Thiên Ám Thực, là nơi mà hắn bày ra quân cờ ngầm ngay trước tiên.
Lúc Chư Thiên Ám Thực dung luyện tất cả, hóa thành mũi tên dài kinh khủng, Bạch Đông Lâm cũng đã nhận được tin tức phân thân tha ngã truyền tới.
“Sắp tới rồi!”
Sắc mặt Bạch Đông Lâm nghiêm túc, đây là thủ đoạn kinh khủng Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn bày ra khi còn sống, không chỉ có hiến tế chư thiên mà còn khơi gợi lực lượng của thời không tuyệt đối, quyết tuyệt điên cuồng như thế, không thể không nói, đến cả hắn cũng không khỏi ghé mắt run sợ.
Đây là Tai họa đen tối, tuyệt đối lạnh lùng vô tình, vặn vẹo điên cuồng, một phương chư thiên là phải có bao nhiêu sinh linh cơ chứ, căn bản là không có cách thống kê được!
Ta chết rồi, muốn chư thiên làm gì nữa?
Cùng nhau hủy diệt đi!
“Ha ha, muốn đồng quy vu tận à? Nằm mơ đi!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm mang theo ý lạnh lẽo, hình tùy ý động, hạt Vĩnh Hằng vô tận trong cơ thể từ từ triển khai, triệt tiêu ý áp súc cô động, hình thái nguồn gốc của hạt hiển hóa, bày ra thế giới bên ngoài, cũng chính là chân thân vô hạn bành trướng cất cao.
Chín mươi chín hằng niệm!
So với Chư Thiên Thái Hạo nguy nga vô lượng bên cạnh thì đã không kém nhiều.
“Bước vào Bỉ Ngạn, sau khi hạt quá độ tới vĩnh hằng thì uy năng tăng vọt lên rất nhiều nhỉ!”
Tuy nói thì nói như thế, nhưng chỉ có trong lòng bản thân hắn hiểu, có thể duy trì hạt Vĩnh Hằng bành trướng vô thượng hạn như vậy, toàn bộ đều dựa vào sự gia nhập của chư thiên nhất nguyên. Với thực thân của Bỉ Ngạn tầm thường, có thể đạt được hơn mười Chân Niệmcũng đã không tệ rồi (hơn trăm ngàn triệu năm ánh sáng).
Nhưng vẫn là câu nói kia, đối với cường giả thì kích cỡ không có chút ý nghĩa nào, cùng lắm cũng chỉ là thực lực một loại phương thức thể hiện mà thôi, nếu bàn về thực lực cao hay thấp, còn phải lo lắng đến đông đảo nhân tố khác.
Bạch Đông Lâm hiển lộ chân thân, đương nhiên không phải là vì khoe khoang kỹ thuật gì cả, ánh mắt óng ánh lửa vàng sục sôi, thấp giọng gầm lên.
“Vô hạn! Chư Thiên Tuyền Qua!”
Oành --
Trong lồng ngực rộng rãi vô ngần hư ảo vặn vẹo một hồi, ngay sau đó có mấy chư thiên nhất nguyên hiển hóa, xoay tròn không ngừng, hóa thành một vòng xoáy đen kịt.
“Thái Hạo, tránh một chút trước đi!”
Ý chí chư thiên bị cự khí tức của người trước mặt chấn nhiếp, hơi sợ run, nhưng bởi vì ý thân cận đối với Bạch Đông Lâm trong bản năng, cũng cảm giác được thiện ý, khiến nó buông xuống đề phòng, thuận theo, mặc cho hai bàn tay to đẩy nó vào veeb trong Chư Thiên Tuyền Qua.
Nói rất dài dòng, nhưng chỉ xảy ra trong nháy mắt, tuy rằng Chư Thiên Thái Hạo bị giấu đi, nhưng mũi tên Chư Thiên Ám Thực cũng không thể coi thường, mục tiêu phong tỏa trực tiếp biến thành Bạch Đông Lâm.
Răng rắc!!
Thời không sụp đổ diệt vong, mũi tên dài đen kịt xuyên thủng bắn ra, ngọn lửa đỏ thẫm quanh quẩn xoay quanh trên đó, thân hình dữ tợn vô tận gào rú rít gào ở trong biển lửa, ý ác độc oán hận chảy xuôi lan tràn, đến cả thời không cũng bị ăn mòn hầu như không còn.
Công kích thuần túy bao hàm ý hủy diệt như thế là mạnh nhất mà Bạch Đông Lâm từng thấy suốt cuộc đời, trừ công kích tàn ngấn khí tức của người siêu thoát ra!
Khấp Huyết còn chưa khôi phục, sợ rằng không gánh được một kích này.
Chỉ trong chớp mắt, Bạch Đông Lâm đưa tay chặt đứt cổ, rút cả cột sống của mình ra, hạt Vĩnh Hằng tự động cấu tạo lại, hóa thành trường đao mười màu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận