Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 169: Tội lỗi quá

“Vù!” Một tiếng động vang lên, thân thể Bạch Đông Lâm hơi lảo đảo, trọng lực đáng sợ bao phủ xung quanh, ngay cả không gian cũng bị bóp méo. Mặt đất lún xuống mấy trượng.
Bạch Đông Lâm mỉm cười, hắn cảm thấy sắp có mấy công kích đáng sợ phủ xuống. Những người này đúng là tốt, nhưng lại làm lỡ thời gian quá nhiều, không thể nhẹ tay nữa. Hắn đạp chân một cái.
“Chỉ Xích Thiên Nhai… Cảnh tượng!”
Tám Bạch Đông Lâm đồng thời xuất hiện trên chiến trường, phía sau mỗi tu sĩ đều xuất hiện một bóng người, đồng thời giơ tay lên vỗ vào cái đầu phía trước. Tám tu sĩ Nguyên Thần còn lại lập tức hóa thành mưa máu, thân tử đạo tiêu. Kết thúc rồi.
Thân thể trần trụi của Bạch Đông Lâm được huyết giáp bao trùm, ánh sáng đỏ hơi lóe lên rồi lại hóa thành hắc bào. Tử Triệu trong cơ thể hắn kêu lên, pháp bảo trữ vật rơi lả tả trên chiến trường đều được hút vào thế giới Bản Nguyên. Chân con muỗi có nhỏ cũng là thịt. Bây giờ, có thể hắn vẫn còn nghèo cần tiết kiệm.
Cái chuông màu vàng kim của tiểu hòa thượng đã vỡ nát tiêu tán từ lâu. Hai người bị dư âm trùng kích trở nên vô cùng chật vật. Bạch Đông Lâm nắm lấy bả vai của hai người.
“Rời khỏi chỗ thị phi này trước rồi nói sau.”
Hắn bước ra một bước, ba người lập tức biến mất.
Đám người Bạch Đông Lâm chạy thẳng một mạch đến khi kéo giãn được mấy ngàn km thì mới dừng lại tìm một sơn cốc u tĩnh, ba người khoanh chân ngồi xuống.
Hắn không thể không cẩn thận, nếu lỡ làm kinh động đến mấy đại năng Cổ Giới thì sẽ rất phiền phức, tuy khả năng không cao lắm nhưng cẩn thận thì cũng không thiệt thòi gì.
“Đại ca! Huynh mạnh quá đi mất!”
“Tiểu tăng Minh Tịnh, đa tạ ân nhân cứu mạng của thí chủ.”
Tên Mập nhìn chằm chằm Bạch Đông Lâm như nhìn quái vật. Đều là tu sĩ tiến vào Cổ Giới, sao thực lực lại có khoảng cách lớn như vậy chứ!
Mọi người không nghi ngờ gì thân phận của Bạch Đông Lâm bởi vì bọn họ đều nhìn thấy rõ động tĩnh trên La Bàn Thanh Đồng của tu sĩ Cổ Giới. La Bàn Thanh Đồng là một loại bí bảo có thể phân biệt được các tu sĩ Càn Nguyên giới.
Muốn phân biệt tu sĩ ở hai thế giới chỉ có hai cách, một là Chân Linh, hai là nhục thân. Tuy Chân Linh của người ở hai thế giới đều đến từ Mẫu Hà nhưng sinh ra ở thế giới khác nhau thì vẫn có chút khác biệt. Chỉ là những điểm này đều rất rất nhỏ mà Chân Linh thì ẩn sâu trong linh hồn nên muốn dựa vào chúng để phân biệt thân phận thì ngay cả Cổ Giới cũng chịu thua, không làm được.
La Bàn Thanh Đồng là nhằm vào nhục thân. Thân thể con người sinh ra ở thế giới khác nhau thì ánh sáng bản ngã cũng khác xa nhau nên vẫn có thể dùng bí bảo để phân biệt được. Miễn là trong vòng 30 trượng thì La Bàn Thanh Đồng sẽ có cảm ứng.
Nhưng số lượng La Bàn Thanh Đồng rất thưa thớt nên mỗi tiểu đội trừ ma của Liên Minh Cổ Giới cũng chỉ được trang bị có một cái. Chỉ cần che giấu thân phận thật kỹ, không đụng đến tu sĩ Cổ Giới thì vẫn rất an toàn. Cổ Giới lớn như vậy, sao có thể dễ dàng đụng trúng La Bàn Thanh Đồng được chứ.
“Không cần cảm tạ đâu. Tại hạ Cực Đạo thánh tông, Bạch Đông Lâm. Cứu hai vị chẳng qua là tiện tay mà thôi.”
“Hóa ra là cao đồ của Cực Đạo thánh tông, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu.”
“A Di Đà Phật, Bạch thí chủ là thể tu cùng thế hệ kinh khủng nhất mà tiểu tăng từng thấy.”
Tên Mập và tiểu hòa thượng đều lộ ra vẻ quả nhiên là vậy, cũng chỉ có thể tu thánh tông mới xuất hiện được loại thể tu quái vật như vậy. Thân thể Bạch Đông Lâm không có đặc điểm của yêu thú nên rõ ràng hắn không phải người của Thần Huyết thánh tông nên chỉ có thể là người của Cực Đạo thánh tông.
Ba người bắt đầu giao lưu thân thiện với nhau. Tên Mập cao to tên Bàng Diêu là đệ tử của Khí Tông. Khí Tông là một tông môn lấy việc luyện khí làm căn cơ, am hiểu luyện chế tất cả các loại pháp bảo, có danh tiếng rất tốt trong Càn Nguyên giới. Suy cho cùng thì ai cũng muốn có một pháp bảo phù hợp với bản thân, đặc biệt là khí tu.
Tiểu hòa thượng này là đệ tử của Thánh Phật Tự, thông minh hơn người, tuổi còn nhỏ đã có Phật tính cao thâm. Thánh Phật Tự này cũng không đơn giản, là một trong ba tông môn đứng đầu Phật vực.
“Sao hai vị lại bị tu sĩ của Liên Minh Cổ Giới nhìn thấu thân phận thế?”
Thực lực của hai người này không tệ, chỉ cần cẩn thận một chút thì sẽ không bị tu sĩ Cổ Giới để mắt đến.
Nghe vậy thì tiểu hòa thượng chắp tay, vẻ mặt hơi xấu hổ còn luôn miệng lẩm bẩm tội lỗi quá, tội lỗi quá. Tên mập gãi gãi ót cười lớn nói:
“Ha ha ha, chúng ta chẳng qua là đi đào mấy mỏ linh thạch mà thôi. Ai ngờ đó lại là tổ mạch của một tông môn nhỏ, không cẩn thận bị phát hiện nên mới dẫn người của Liên Minh Cổ Giới đến.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận