Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1867 - Hôi Tịch sau vĩnh hằng (2)

“Đây là Vĩnh Hằng lệnh, chỉ có cầm được lệnh bài này mới có thể vượt qua được cánh cổng Vĩnh Hằng, đồng thời cũng là minh chứng khi trở về, mong Bạch đạo hữu giữ gìn cẩn thận.”
Bạch Đông Lâm gật đầu nhận lấy, ánh mắt lấp lóe, nhìn xuyên qua bản chất của Vĩnh Hằng lệnh, nó có cùng nguồn khí tức với cánh cổng Vĩnh Hằng, về hình thức tồn tại, nó chẳng khác gì một phần thân được phân tách từ chiến bia ban đầu, muốn khắc ra tấm lệnh bài nho nhỏ này thì phải xâm nhập vào cánh cổng Vĩnh Hằng, nếu không phải người siêu thoát thì khó mà làm được.
Ầm đùng đùng!
Đúng vào lúc này, thời không bỗng nhiên rung chuyển dữ dội, một lối đi hình vòng xoáy to lớn không gì bằng hiện ra, ngay lúc ấy, một chiếc chiến hạm màu bạc lấp lánh, hình thái mơ hồ cũng từ từ hiển hiện, khí tức cuồng bạo uy nghiêm đáng sợ, thu hút vô số ánh nhìn.
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm đầy kinh ngạc, trong đời hắn chưa từng thấy qua chiến hạm khổng lồ đến vậy, kích thước bao nhiêu không quan trọng, mấu chốt là khí tức của đối phương vô cùng mạnh mẽ, vượt xa cả Bỉ Ngạn.
“Đây là......”
“Chiến hạm Chư Thiên!”
Trác Vân liếc nhìn chiếc chiến hạm phát ra ánh sáng bạc vụt qua với tốc độ cực nhanh, lúc nhìn thấy vẻ nghi ngờ của Bạch Đông Lâm, hắn ta tiếp tục giải thích: “Không biết Bạch đạo hữu ngươi có biết ‘Duy Vật Chư Thiên’ và ‘Duy Tâm Chư Thiên’ không? Bọn họ là hai thế giới Chư Thiên của người siêu thoát dùng sức mạnh kỹ thuật để xuất thế, kỹ thuật của bọn họ đã đi đến tận cùng của hết thảy vạn vật, hết sức hùng mạnh!”
“Chiếc chiến hạm ánh sáng bạc vừa nãy chính là có xuất xứ từ tay Duy Vật Chư Thiên, bọn họ trục vớt hài cốt Chư Thiên từ vùng đất Quy Khư, và biến nó thành vũ khí đáng sợ sánh ngang với Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn, kết cấu của nó phức tạp, liên quan mạnh mẽ tới chân lý khoa học kỹ thuật, khó có thể mô tả.”
“Bởi vì con đường mà chúng ta và họ đang đi là khác nhau, dẫu cho kết cấu bên trong của nó phơi bày thẳng ra trước mặt, nhưng rất nhiều thứ trong đó đều không thể hiểu được.”
Chả trách thân hình lại lớn như vậy, trải dài hàng chục Hằng Niệm, thần uy vô lượng, sánh bằng một nửa Chư Thiên bình thường, nguyên bản của nó vốn là các Chư Thiên cùng với sức mạnh khoa học công nghệ biến đổi thành.
(Một Hằng Niệm tương đương vạn tỷ năm ánh sáng.)
Bạch Đông Lâm tự mình lẩm bẩm, nghĩ đến sự tồn tại của hai vị Bỉ Ngạn ý chí quyền lợi và tinh thần tuyệt đối trong Chư Thiên Thái Hạo, lộ trình mà họ phải đi hẳn là hai “luồng khoa học kỹ thuật duy tâm”.
“Có chiến hạm Chư Thiên tiến vào vùng đất Hôi Tịch, xem ra gần đây có xảy ra đại chiến, à, đúng lúc Chư Thiên Đạo Diễn kéo đến, Tai họa đen tối có một số biến động cũng là lẽ thường.”
Trác Vân khẽ lắc đầu, sau đó cùng Bạch Đông Lâm đi về phía cánh cổng Vĩnh Hằng, bàn quay đồ sộ trông như thể đang hiện ra trước mắt, nhưng thực tế đó chỉ là ảo giác do kích thước quá lớn của nó tạo thành.
“Trác Vân đạo hữu, lần Chư Thiên Đạo Diễn này có bao nhiêu Chư Thiên không may đã bị Tai họa đen tối xâm nhập tấn công rồi?”
Bạch Đông Lâm nghĩ đến một màn trong Thái Hạo, đây tuyệt đối không phải là trường hợp hiếm hoi trong Chư Thiên vô tận, trong số hằng hà cơ số, nhất định đã có không ít Chư Thiên phải chịu cảnh bất hạnh.
“Theo thống kê của Cục Quản lý Thời Không thì có ít nhất mười phần trăm Chư Thiên trong khu vực đã bị Tai họa đen tối đột kích, đại đa số đều nằm ở khu vực Toàn Tí.
Trác Vân không nói rõ con số cụ thể, nhưng Bạch Đông Lâm đương nhiên hiểu rõ, đây chắc chắn không phải một con số nhỏ.
“Chiến tranh bùng nổ trong vùng đất Hôi Tịch này, có lẽ là phản công lại cuộc xâm lược của Tai họa đen tối nhỉ?”
“Ha ha, Bạch đạo hữu đoán không sai, đây thực sự là cuộc phản công của bọn ta.”
“Hừ! Đám điên loạn Tai họa đen tối này mà không bị đánh cho một trận nhừ tử thì sẽ càng ngày càng được nước lấn tới."
Lúc hai người còn đang nói chuyện thì đã đi đến trước cánh cổng Vĩnh Hằng kiên cố, nặng nề, vô lượng......
Rất nhiều khí tức mênh mông và phức tạp đang hùng hổ xông đến, cho dù đã bước vào Bỉ Ngạn thì lúc bấy giờ cũng không khỏi trở nên trang nghiêm, chính là cánh cổng này đã cắt đứt tuyến đường xâm lược của Tai họa đen tối, giúp cho khu vực trung tâm của Tuyền Qua Chư Thiên có thể tận hưởng sự yên tĩnh và thanh bình.
Brừm brừm!
Chiến hạm Chư Thiên đi trước bọn họ một bước, giờ đã bắt đầu vượt qua cánh cổng Vĩnh Hằng.
Chỉ thấy thân tàu khổng lồ tựa Chư Thiên thế mà lại nhỏ bé như hạt bụi khi đứng trước cánh cổng Vĩnh Hằng phủ đầy đạo văn, đâm thẳng vào bàn quay, làm nổi lên những gợn sóng vô tận dập dờn, như thể đang cố vượt qua một tầng sóng nước và rồi toàn bộ đều bị nhấn chìm, biến mất không còn tăm hơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận