Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 649: Ta đang rất vội

Hắn bắt đầu trút thần niệm xuống, ánh mắt lại lạnh đi mấy phần, quân của hắn trong nháy mắt đã không còn đến một vạn, điều càng khiến hắn cảm thấy ớn lạnh chính là thần niệm của hắn đã bị phong tỏa tại địa hình dãy núi Cáp Lạp Nhĩ này rồi. Đồ đần cũng có thể nhận ra tình huống này không đúng.
“Du lão đầu, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Ngao tướng quân nhà các ngươi đâu?! Để hắn tới gặp ta!”
Mãng Họa niệm chú truyền âm đến con ốc sên khiến não muốn nổ vang, ngữ khí tràn ngập phẫn nộ.
Thân thể trơn nhẵn không lồ của con sên run lên, nó chậm rãi xoay người, hai cái xúc tu đều đã nhuốm đỏ một mảnh, răng nhọn chi chít đều đang chảy xuống dịch nhờn ăn mòn, trông cực kỳ dữ tợn.
Két két! Con sến hoá thành một luồng sáng, trong nháy mặt vọt tới trước mặt Mãng Hoạ, có điều trước thân thể con trăn cao ngàn trượng trông nó lại nhỏ bé xinh xắn.
“Ngươi muốn làm gì?”
Mãng Hoạ ánh mắt lạnh lẽo, há to cái mồm đầy máu nhìn xuống con sến, hắn mơ hồ cảm nhận được tên Du lão đầu này có điểm gì đó kì lạ.
Kít! Con sên bắn người một cái trực tiếp dính lên trên thân trăn, không chút do dự, thân thể trơn nhẵn kia bắt đầu bành trướng.
Ầm ầm!
Một luồng sáng chói mắt hiện lên, vô số dịch thể ăn mòn phun ra ngoài, số lượng nhiều đến kinh người, có điều thân trăn cao đến ngàn trượng, dịch nhờn phun ra đều bao trọn hai vị tướng quân bên trong.
Con sên đã phát điên trực tiếp tự huỷ, thân là cường giả Thần Nguyên Hạ Tam Cảnh, lại thêm thiên phú huyết mạch, năng lực tự bạo không thể khinh thường được.
Gào!
Mãng Hoạ ngửa mặt lên trời gào thét, toàn thân xanh biếc bị ăn mòn trông xơ xác, những nơi bị ăn mòn nghiêm trọng còn thấy được cả xương cốt.
Răng rắc! Mãng Hoạ hai mắt đỏ bừng, thân thể quấn chặt thêm, khiến cho Dữ Lưu tướng quân đang bị quấn chặt bên trong phát ra tiếng xương cốt vỡ vụn.
“Chết đi! Trí mạng thổ tức!”
Mãng Hoạ điên cuồng há hốc cái miệng đầy máu, trực tiếp phun ra một nguồn năng lượng khổng lồ đến Dữ Lưu tướng quân, từ yêu khi màu xanh sẫm kết tụ lại thành một cột sáng ẩn chứa nhiều loại pháp tắc, lực sát thương kinh người.
“Ha ha ha, con rắn nước thối này, muốn chết vậy thì cùng chết đi!”
Sắc mặt của Dữ Lưu tướng quân trở nên điên cuồng, yêu đan bên trong đã vỡ vụn trong nháy mắt, thiêu đốt toàn bộ, hai tay tráng kiện không ngừng mạnh mẽ công kích vào thân trăn đang quấn chặt, từ hai mắt bắn ra tia sáng nồng đậm yêu khí.
Oanh! Hư không bị xé toạc, huyết nhục xương cốt vô thanh vô tức hóa thành hư vô, khoảng cảnh phía dưới rất gần, thương thế cả hai đều cực nặng.
Dữ Lưu tướng quân đã bị vỡ nát yêu đan, cách cái chết không còn xa.
Lúc này tiếng chém giết trên chiến trường đã vơi dần, quay về yên tĩnh, ngoại trừ những quân Dữ Lưu đã được Bạch Lâm thả đi từ sớm, chỉ còn lại hai vị tướng quân vẫn chưa chết.
Phanh! Bạch Đông Lâm hiện thân, cơ thể nhẹ chuyện động trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Mãng Hoạ.
Thân thể nặng nề tạo nên một cái hố to.
“Khụ khụ, con rùa già, là đại nhân nào muốn xử ta? Là Độc Giao đại nhân hay là Thiếu cung chủ?”
Mãng Hoạ khổng lồ buông đầu xuống, trong miệng trào ra một lượng lớn huyết dịch, hơi thở yếu ớt, hai mắt vẫn như cũ nhìn chăm chăm Bạch Đông Lâm, hết sức lạnh lùng.
Bạch Đông Lâm nhíu mày, hắn cũng không hề để ý tới Mãng Hoạ, dựng thẳng thanh chưởng đao, những sợi tơ hồng bao quanh, hắn nghiêng người chém xuống một đao.
Cách đó không xa, Dữ Lưu tướng quân đã mất hết tu vi mở to mắt hiện lên một tia sợ hãi, thân thể to lớn trong nháy mắt bị phân làm hai, tơ hồng tràn ra, cắt đứt cả những toà nhà to lớn ở đỉnh núi phía xa.
“Trấn thủ ở núi Cáp Lạp Nhĩ, Mãng Hoạ tướng quân, bởi vì chuyện riêng tư mà tự tiện khơi mào tranh chấp, chém giết Dữ Lưu tướng quân…”
“Đồng thời còn độc chiếm toàn bộ Linh khoáng mạch, đem theo các phần tử phản bội chạy trốn!”
Bạch Đông Lâm ánh mắt trầm tĩnh, ngữ khí nhẹ nhàng, bình tĩnh nói ra một sự thật.
“Gào! Con rùa già, ngươi dám chơi đểu lão tử!”
Mãng Hoạ trong tâm cảm thấy lửa giận bùng nổ, hắn biết hôm nay không có còn khả năng sống, yêu đan tâm pháp ở nơi sâu kín bên trong nhất bắt đầu rung động kịch liệt, muốn thiêu rụi tất cả, yêu nguyên màu xanh sẫm kinh khủng bọc quanh thân nó, hóa thành thực chất.
“Đáng tiếc, ta đang rất vội, chứ không là đã có thời gian chơi đùa với ngươi rồi!”
Từ trong hai mắt Bạch Đông Lâm hiện lên một tia sáng, con mắt ở giữa lông mày bắt đầu mở ra, đồng tử hoàng kim hơi co rút lại.
Thần thông – Phá Hư Chi Nhãn!
Một cột sáng to lớn xuất hiện, bao quanh nó là lửa đen nóng hừng hực, ẩn giấu trong đó có tiếng niệm phật, với tốc độ kinh hoàng đã bắt vào trong Thần Hải của Mãng Hoạ.
Thần hồn lúc này đã bị diệt, hai mắt Mạng Hoa tối sầm lại, yêu nguyên mãnh liệt trước đó cũng trở nên yên ắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận