Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 786: Phát huy hai chữ ‘thận trọng’ đến cực hạn

“Chỉ ngươi? Dáng vẻ xấu xí này là cường giả lão tổ? Nói trọng tâm!” “Ui ui, đừng nóng. Ta muốn nói, hai vị cường giả đó đang ở thời kỳ đỉnh cao, không biết bọn họ đã làm gì để nhìn trộm cảnh giới thứ mười một trong truyền thuyết rồi đột nhiên chết đi. Chân linh tán loạn của họ lại trùng hợp dung hợp vào nhau nên sinh ra ta.”
“Đến thời đại này, chân linh của ta mới hồi phục, tự có ý thức của bản thân…”
Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu, âm thầm suy nghĩ, chuyện này có khả năng xảy ra nhưng phương thức sinh ra chân linh của nó khiến hắn vô cùng kinh ngạc.
Đây là tư liệu thực nghiệm rất có giá trị!
“Ta tạm tin lai lịch của ngươi. Nhưng ngươi định bồi thường tổn thất cho ta như thế nào?”
“He he, không phải chỉ là giọt máu tổ thôi sao! Ta biết cách đi vào cổ mộ Long Phượng. Nơi đó có vô số bảo vật, còn có thi hài nguyên vẹn của tổ Long tổ Phượng!”
Bạch Đông Lâm nghe xong, hai mắt chợt sáng lên, bảo vật và tổ thi(*) cứ vang vọng trong đầu, thậm chí hắn còn cảm thấy con quái vật này thật vừa mắt.
(*) ở đây là chỉ thi hài của tổ Long tổ Phượng
“Được, đưa ta đến đó. Nếu điều ngươi nói là sự thật, ta sẽ tha chết cho ngươi!”
Bạch Đông Lâm đứng dậy xách chú gà con trong tay, tỏ vẻ hắn đang rất nôn nóng không thể chờ thêm được nữa.
“Khụ khụ! Chờ đã, bây giờ vẫn chưa được, thần thể của ta chưa được luyện hóa nên chưa thể mở cổ mộ Long Phượng!”
Con gà bị bóp cổ, nói chuyện có chút khó khăn.
“Ngươi đang đùa giỡn ta đúng không?”
Đôi mắt hắn trở nên lạnh lẽo, lòng bàn tay nắm chặt, cặp mắt của con gà suýt thì lồi ra ngoài.
“Không không không, không có không có. Lời ta nói đều là sự thật, ta có thể thề với trời!”
Sát khí của tên này nặng như vậy!
Con gà nhỏ sợ tới mức suýt thì tè ra quần. Nó tin tưởng, người kia thật sự có thể giết chết nó.
“Hừ!”
Bạch Đông Lâm hừ lạnh một tiếng, ném con gà xuống đất, trong đầu lóe lên một suy nghĩ. Nếu bây giờ giết chết con gà này cũng chả được gì, nói thật hắn đã bị cổ mộ Long Phượng hấp dẫn.
“Ta có thể lập lời thề. Khi nào ta luyện hóa được thần thể, ta sẽ lập tức dẫn ngài tiến vào cổ mộ!”
“Thề?”
“Không cần, ta vẫn là thích tự mình nắm chắc hơn.”
Hắn chưa nói xong, thần hồn Chí Ác đã xông ra, cười âm trầm rồi biến thành một ánh sáng màu đen, chạm sâu vào thần hồn của con gà.
“Ngươi, ngươi định làm gì!?”
Bạch Đông Lâm thờ ơ phớt lờ nó. Lúc lâu sau, thần hồn chí ác càng ngày càng điên cuồng.
“Ngươi cảm nhận được chưa? Chân linh và thần hồn rách nát của ngươi đang nằm trong tay ta, chỉ cần ta muốn…”
“Bùm! Chân linh và thần hồn của ngươi sẽ vỡ vụn! Vô cùng sạch sẽ, đảm bảo ngươi sẽ không thể sống lại!”
“Được rồi, ngươi có thể cút đi.”
Con gà nhỏ đau đớn trở về với thế giới bong bóng, Bạch Đông Lâm tùy ý ném bong bóng vào Ám giới. Dù lai lịch của nó lớn đến mấy bị hắn dùng biện pháp mạnh thì nó cũng không thể trở mình.
“Đây là kết cục của việc không có thực lực còn tham lam.”
Khẽ lắc đầu, Bạch Đông Lâm đè dòng suy nghĩ của mình xuống. Cảnh giới hiện tại của hắn dù nắm trong tay giọt máu tổ kia cũng không thể nghiên cứu ra cái gì. Dùng nó đổi lấy một ngôi cổ mộ, hắn không thiệt.
Nhìn xuống tấm bia đá đen như mực, ý niệm lui ra ngoài.
“Nhiệm vụ thí luyện đã đến lúc hoàn thành.”
Bạch Đông Lâm tập trung cảm ứng dò tìm một lát, xác nhận ở nơi hẻo lánh này, trong phạm vi ngàn dặm không phát hiện dấu vết hoạt động của tu sĩ mới vừa lòng gật đầu.
Nơi này là do hắn cố ý lựa chọn, các biên giới xung quanh đều nằm trong tay Nhân Tộc. Hắn tin chắc cường giả Yêu Tộc cũng không dám bén mảng đến đây.
Nhiệm vụ truy sát hoàng tử Hải Yêu của hội nghị Cực Đạo, khảo nghiệm đều bị hắn nhìn thấu. Đơn giản mà nói chính là cố ý để lại chín vị hoàng tử mà mỗi vị hoàng tử đều có một thủ hạ và một đoàn tử sĩ thực lực không tệ.
Chiếu theo thông lệ của nhiệm vụ này, lẽ ra hắn phải khổ sở truy sát một vị hoàng tử Hải Yêu sau đó treo đầu hắn ta lên, sau đó tám vị hoàng tử còn lại sẽ đến vây công hắn.
Một công một thủ, hắn phải cố gắng trụ vững tròn chín ngày. Đây là cuộc khảo nghiệm năng lực quần chiến và sức bền của hắn.
Đáng tiếc, chuyện này đối với những người bình thường có lẽ là cực kỳ khó khăn, nhưng hắn lại không phải là người bình thường. Chín vị hoàng tử vừa chạy ra ngoài đã bị hắn chém sạch!
Dù vậy, Bạch Đông Lâm vẫn cố tình chọn nơi an toàn để đề phòng những thế lực có liên quan đến mấy con Hải Yêu đến gây rắc rối cho hắn.
Không thể không nói, Bạch Đông Lâm đã phát huy hai chữ ‘thận trọng’ đến cực hạn.
“Koong!”
Hắn hung hăng dẫm một cước, ngưng tụ pháp tắc xiềng xích thành thực thể bằng vàng, ánh sáng vàng rực rỡ, trực tiếp cắm vào sâu trong lòng đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận