Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 948: Kiện hàng đang trên đường chuyển đến

Bạch Đông Lâm bí mật tu hành lâu ngày, cũng đã có một chút lĩnh ngộ với pháp tắc thời gian, chỉ còn một bước nữa là lấy được hạt giống pháp tắc thời gian, bây giờ có sự giúp đỡ của bảo thạch thời gian, Bạch Đông Lâm có thể xác định, khi cùng đặt vào Duy Độ thời gian, thời gian thế giới cũng có thể cùng lĩnh ngộ! Trong thế giới tối đen như mực, một viên cầu thuỷ tinh hào quang rực rỡ chầm chậm xoay, phun trào ra năng lượng tinh thuần.
Hiền Giả Chi Thạch ấn chứa năng lượng tinh thuần mênh mông, không cần thôn phệ chuyển hóa mà cứ trực tiếp chảy xuôi ra, bị rất nhiều linh khiếu tham lam cắn nuốt.
Bạch Đông Lâm mạnh mẽ vững bước tiến lên, chỉ cần hắn tu luyện thì thực lực liền sẽ được tăng cường, hoàn toàn trái với lẽ thường của giới tu luyện.
Hắn lặng yên không tiếng động ném tu sĩ cùng thế hệ ra xa tít sau mình.
Chỉ dựa vào tu hành mỗi giờ mỗi khắc, từng bước một, cố gắng, khắc khổ, lại cộng thêm một ít thiên phú.
Rất nhanh thôi thì kho báu của Nhân tộc sẽ giao hàng!
Kiện hàng giá trị mấy ngàn vạn điểm cống hiến của Bạch Đông Lâm đang trên đường chuyển đến…
“Người đâu!”
Cạch cạch cạch, bên ngoài đại điện phủ Thành Chủ vang lên tiếng bước chân dày đặc, một đám đại hán giáp đen tràn vào, đứng thẳng người bên ngoài điện, thần sắc trang nghiêm cung kính.
“Thành chủ đại nhân, có gì phân phó?”
“Tiết thống lĩnh, lập tức dẫn nhân lực của ngươi tiến về thành Tây, dọn sạch cư dân trong vòng trăm dặm của trạch viện này, không được sai sót!”
Một đường lưu quang từ bên trong đại điện bắn ra, chui vào trong thần hồn của Tiết thống lĩnh, là một toạ độ.
“Tuân mệnh! Thuộc hạ làm ngay!”
Tiết thống lĩnh cúi người hành lễ, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, lâu lắm rồi hắn mới thấy thành chủ nghiêm khắc như thế. Không dám thất lễ, vung tay lên một cái, dẫn theo thân vệ phía sau hoá thành độn quang đi về thành Tây.
Đan Thành Cương ở bên trong đại điện mặc quan bào, chắp hai tay sau lưng đi qua đi lại, hơi nhíu mày lại.
“Không ngờ cái nơi nhỏ bé này của ta lại có nhân vật lớn thế này giáng lâm đấy. Ừm, không ổn không ổn rồi, ta vẫn nên để mắt mới thoả đáng, tránh cho tên tiểu tử đui mù nào đụng chạm vị đại nhân kia, giận lây sang ta thì toi mất!”
Trong mắt Đan Thành Cương loé lên vẻ nghiêm túc, nhoáng một cái bóng dáng phá vỡ hư không, trong nháy mắt xuất hiện trên tường thành cao ngất ở trong thành Tây.
Hắn ta đảo ánh mắt, trông thấy một dòng người đông đúc nhanh chóng di tản dưới sự dẫn dắt của binh sĩ giáp đen, họ đều áp chế bước chân, không dám tạo ra tiếng vang quá lớn.
Hưu!
Một đường lưu quang rơi trên tường thành, Tiết thống lĩnh bước hai bước đến trước mặt Đan Thành Cương, hơi thi lễ rồi mở miệng nói:
“Thành chủ đại nhân! Vương gia ở cách vị trí mục tiêu không xa nhất quyết không rời đi, bọn họ nói đời đời kiếp kiếp đều sống ở đó, bất kỳ kẻ nào cũng đều không có quyền bảo bọn họ dời đi, hơn nữa bọn họ còn nói…”
“Làm càn!”
Sắc mặt của Đan Thành Cương trầm xuống, cơn giận dữ trong lòng dâng lên, Vương gia này đúng là càng ngày càng coi trời bằng vung mà, lời nói của thành chủ hắn ta ở toà thành trì này còn vô dụng hay sao!
“Ngươi không có nói với họ sao? Chỉ bảo họ tạm thời rời khỏi đó thôi, đây là mệnh lệnh! Cũng là vì tốt cho họ!”
“Thuộc hạ nói rồi, bọn họ nói…, bọn họ nói nhị phu nhân Thành chủ là tiểu thư của Vương gia bọn họ, là người thân với Thành chủ đại nhân người…”
“Nhị phu nhân gì chứ? Từ bây giờ trở đi không phải nữa rồi!”
Đan Thành Cương lạnh giọng nói, thời gian cấp bách hắn ta cũng lười nói bậy với Vương gia, bèn chìa tay ra, ngưng kết thành một bàn tay năng lượng khổng lồ vượt qua trăm dặm.
Lật bàn tay nắm chặt một cái, trận pháp phòng ngự của trạch viện Vương gia bị phá vỡ ngay trong nháy mắt, trạch viện Vương gia bị một bàn tay lớn đột ngột mọc lên từ dưới đất lặng yên không một tiếng động ném ra khỏi thành trì, rơi vào trong đồng hoang.
Tiết thống lĩnh thấy vậy thì vẻ mặt ấp úng, cuối cùng là xảy ra chuyện gì thế? Sao có thể khiến cho Thành chủ đại nhân trở nên lãnh khốc như vậy.
Đan Thành Cương hờ hững không nói, vẻ mặt nghiêm trang nhìn về phía chân trời xa xa, lúc này dân ở phạm vi trăm dặm đều đã rời khỏi đó, hiệu suất nhanh đến mức kinh người!
Vù!
Trong hư không vũ trụ, một gợn sóng bập bềnh gợn lên giữa không gian đen kịt lạnh như băng, một chiếc chiến hạm đen nhánh dài đến trăm vạn trượng chậm rãi hiện ra, hóa thành một đạo lưu quang, xuyên thấu bình phong che chở của Hư Giới, trong nháy mắt xuất hiện trên không trung của cự thành.
Khí tức lành lạnh cuồn cuộn lan ra, Đan Thành Cương đứng trên tường thành mặt mày run lên, hướng về chiến hạm đen kịt ở xa xa mà hành lễ, miệng hô to:
“Ti chức Đan Thành Cương, bái kiến chư vị đại nhân!”
Chiếc chiến hạm đen kịt cũng không bởi vì trông thấy đám người Đan Thành Cương mà dừng lại một phút chốc nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận