Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1727 - Chư Thiên đại va chạm (3)

‘Nếu ai có thể cứu được các vị đạo hữu, Khổ Nhai ta ắt sẽ báo đáp hết thảy.’
Khổ Nhai vốn chỉ tin tưởng vào chính mình, nay đối mặt với tình thế tuyệt vọng này, trong tiềm thức của hắn chính là xuất hiện ý nghĩ như vậy.
“Grào——”
Một vị cường giả thập nhất cảnh đến từ tộc Tinh Linh của Chư Thiên Thái Hạo, dưới cuộc vây hãm của hai Tai họa đen tối, thương tích nghiêm trọng không ngừng tăng thêm, cuối cùng không thể chống cự được nữa mà bị cắt mất đầu trong tiếng gầm giận dữ không cam lòng, nguyên điểm tồn tại cũng bị xóa bỏ.
Thân thể khổng lồ sụp đổ, méo mó bành trướng, biến thành một vũ trụ mênh mông trải dài hàng nghìn tỉ năm ánh sáng, đây chân thân của tộc Tinh Linh.
“Thương Ngô ca!!”
Hai mắt Khổ Nhai khô khốc, cái gì hắn ta cũng không làm được, đến cả thi hài cũng không thể thu lại, chỉ có thể bất lực trơ mắt nhìn Tai họa đen tối mở ra cái miệng cực lớn như xoáy nước và nuốt chửng vô tận tinh tú một cách sạch sẽ.
“Khổ Nhai, ngươi còn dám phân tâm?”
Một móng vuốt đen kịt bất chấp sương mù cuồn cuộn, vươn ra từ Hư Không, nhắm thẳng vào ấn đường của Khổ Nhai.
Đúng lúc này, một tiếng động lớn khủng khiếp, kèm theo chấn động dữ dội, trong chớp mắt truyền đi khắp Chư Thiên.
Oành!
Rắc rắc——
Chư Thiên Alor, trải qua hàng trăm năm chạy trốn, va chạm dữ dội với Chư Thiên tăm tối với uy lực như sét đánh không kịp che tai.
Chư Thiên đại va chạm!!
Sức mạnh hủy diệt chưa từng có xuyên qua vũ trụ và quét sạch tất cả sự sống, giới bích Chư Thiên cực kỳ cứng rắn như vỏ trứng ầm ầm sụp đổ không ngừng trong trận va chạm chèn ép điên cuồng.
“Cái gì!?”
Khổ Nhai và đám cường giả Tai Họa đen tối, dưới tác động hết sức khủng khiếp của làn sóng xung kích hủy diệt, thân thể khổng lồ bị cuốn đi và đẩy lui về biên giới Chư Thiên, chiến trường mục nát hệt như đống cát, chuyển thành hư vô.
“Cửu Diệu, ngươi đang làm cái quái gì đấy?”
Bạch Đông Lâm nhíu chặt mày, tỉnh dậy từ tiềm tu, ngước mắt nhìn, Chư Thiên Alor đang nhanh chóng tan rã tựa như bong bóng hư ảo.
“Không liên quan đến ta!”
Cửu Diệu nói cực nhanh, trong lúc biện minh, động tác trong tay cũng không dừng, bắt đầu thu hồi Phệ Không Tháp thông qua Thấu Minh Căn Tu ở khắp mọi nơi.
“Lão đại, dựa theo chỉ thị của người, ta dùng hết sức cắn nuốt vật chất Chư Thiên, tiến độ đã đạt tới chín mươi chín phần thì bỗng dưng xuất hiện vụ nổ lớn này, ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì rồi nữa.”
“Theo kinh nghiệm trước đây của ta, nếu đống phế tích Chư Thiên bị nuốt chửng sẽ chỉ im hơi lặng tiếng biến mất, không xuất hiện tình huống thế này mới phải!”
Phệ Không Tháp giống như được thiết kế riêng cho Cửu Diệu, hai bên phối hợp với nhau hoàn mỹ không tì vết, chỉ trong tích tắc, toàn bộ Phệ Không Tháp được thu nhỏ bằng kích thước phân tử và được Cửu Diệu tập hợp lại với nhau thông qua kênh gốc.
“Tới đây!”
Bạch Đông Lâm khẽ híp mắt, tiếng nổ đáng sợ lan tràn cực nhanh, trong thời gian ngắn đã sắp từ cuối cùng Chư Thiên lan đến trước mặt hắn.
"Cho nên, mặc dù nuốt chửng phế tích Chư Thiên cũng khá có lãi, nhưng cho tới bây giờ rất ít người làm, chỉ sợ vô tình bị hơi thở lưu lại vết sẹo."
Bạch Đông Lâm liếc mắt, nổ tung kinh khủng đó lan truyền tốc độ cực nhanh, thời gian ngắn ngủi, phải từ chư trời cuối lan truyền đến trước mặt.
“Được rồi, được rồi.”
Cửu Diệu cũng bị cảnh tượng khủng khiếp này dọa cho hoảng sợ, nghe thấy Bạch Đông Lâm chào hỏi, lập tức xoay tít một vòng, cơ thể khổng lồ đến cực điểm thu nhỏ một cách dữ dội, hóa thành một dấu ấn chín màu, rồi khắc dấu lên mu bàn tay trái của Bạch Đông Lâm.
“À phải rồi! Lão đại, ta nhớ ra rồi.”
“Courland từng nói với ta rằng khi cắn nuốt phế tích của Chư Thiên thì thực sự có thể dẫn tới một nguy hiểm. Hẳn là người nhìn thấy lỗ đen khổng lồ xuyên qua Chư Thiên kia có phải không?”
“Nghe nói, những vết sẹo tàn sát Chư Thiên này đến từ người siêu thoát, khí tức còn sót lại của đợt công kích ấy vẫn quanh quẩn bên trong đó, khi vật chất của Chư Thiên bị nuốt chửng, khí tức trong những vết sẹo này có thể bạo phát, thể hiện rađủ loại sức mạnh kỳ dị, cực kỳ đáng sợ!”
“Bởi thế cho nên, dù nuốt chửng phế tích Chư Thiên có lãi khá cao, nhưng từ trước đến nay rất ít người thực hiện, chính là vì sợ một khi không cẩn thận sẽ làm lan rộng khí tức của vết sẹo.”
Cửu Diệu và Bạch Đông Lâm kết nối với nhau bằng ý chí, nên việc trao đổi thông tin phức tạp được hoàn thành ngay lập tức.
“Không loại trừ khả năng này.”
Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu, chậm rãi dựng thanh kiếm lên và chém mạnh về phía trước, một luồng ánh kiếm khổng lồ như dải ngân hà chợt lóe lên rồi biến mất trong tích tắc, làn sóng hủy diệt kinh khủng kia chia làm hai nửa, bỏ chạy từ hướng bên cạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận