Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 609: Kết quả sẽ không như vậy

“Đừng có nói với ta rằng các ngươi đều là đệ tử của Đạo Môn đấy nhé?” Bạch Đông Lâm lắc đầu, túy ý kéo một cái ghế ra và ngồi xuống mà chẳng hề khách khí.
“Đúng vậy.”
“Ba huynh đệ chúng ta.”
“Đều là đệ tử chân truyền của Đạo Môn.”
Ba đạo nhân trẻ tuổi mỗi người nói một câu, vô cùng ăn ý. Nếu không phải do diện mạo khác nhau thì có khi Bạch Đông Lâm sẽ cho rằng họ là thai sinh ba.
“Ừm, được rồi. Vậy các ngươi tìm ta tới đây là có chuyện gì? Không phải muốn báo thù đấy chứ?”
Bạch Đông Lâm nói với vẻ chế giễu. Ba đạo nhân trẻ tuổi này từng vào Trấn Ma Thần Điện vào mười một năm trước và còn sống tới cuối cùng. Trong cửa khảo hạch thứ hai, Bạch Đông Lâm đã từng gặp bọn họ. Đương nhiên hai bên đã trải qua một trận đại chiến, ba đạo sĩ giống như những đứa trẻ dính liền đã bị hắn đánh cho một trận.
Vì Bạch Đông Lâm không cảm nhận được ác niệm trên người của ba đạo nhân này nên hắn không hề có ý định giết. Mặc dù, Bạch Đông Lâm không hạ đòn sát thủ nhưng ba đạo nhân trẻ tuổi này lại bị hắn cướp sạch sẽ. Ngoài quần áo và đồ dùng hàng ngày được để lại thì họ chẳng còn gì.
Bạch Đông Lâm cũng không ngờ họ còn gặp lại nhau, hơn nữa còn là địa bàn của đối phương. Hắn vô thức cảm thấy ba người này tìm mình là để báo thù.
“Ngươi sai rồi.”
“Bại trong tay ngươi là vì bản lĩnh của chúng ta không bằng người.”
“Dù chúng ta có muốn báo thù thì trưởng bối trong tông môn cũng sẽ không tham dự vào phân tranh giữa những người trẻ tuổi.”
Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu. Quả thật, trong giới tu luyện có quy tắc ngầm này. Nếu thế hệ trước can thiệp vào tranh đấu giữa các tu sĩ trẻ tuổi thì chẳng phải toàn bộ sẽ loạn cào cào sao?
Nếu mà như vậy, sau này tu sĩ trẻ tuổi cũng chẳng cần lăn xả nữa, cứ so thế lực sau lưng của ai lớn hơn là được.
“Được thôi. Vậy các ngươi tìm ta có chuyện gì?”
Ba người liếc mắt nhìn nhau, sau đó mỗi người nói một câu để giải thích cho Bạch Đông Lâm biết tiền căn hậu quả. Hóa ra vẫn còn chuyện phía sau trong chuyến đi Trấn Ma Thần Điện mà hắn không biết.
Lúc đó, bọn họ cướp đoạt một ít bảo vật ở khu vực phía ngoài, cửa lớn của Trấn Ma Thần Điện lại mở ra, thả toàn bộ những người tham gia khảo hạch ra.
Đợi sau khi mười mấy người sống sót sau khảo hạch rời đi, Trấn Ma Thần Điện đã trốn vào không gian Duy Độ và biến mất. Chuyện lúc đó tưởng chừng như kết thúc rồi, cuối cùng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Một cuộc đại chiến đã nổ ra.
Đầu tiên là Độc Nha Miểu Miểu của Địa Tâm Độc Hải dẫn đầu làm khó dễ. Rất nhiều người tham gia khảo hạch vừa bước ra khỏi Trấn Ma Thần Điện thì bị Thất Thải Cự Mãng núp dưới lòng đất đánh bất ngờ, nuốt vào trong bụng.
Ngay sau đó, đám người của Từ Lôi sơn, Thái Dương thánh tông, Trảm Đạo Kiếm Tông cũng nhập cuộc.
Tuy Địa Tâm Độc Hải chiếm tiên cơ nhưng lại không dám làm xằng bậy, nếu không sẽ dẫn tới bị vây công, chỉ trong thời gian ngắn sẽ rơi vào giằng co. Dưới sự bức bách của các thế lực, Thất Thải Cự Mãng vốn chuẩn bị thả mọi người thì tình huống ngoài ý muốn lại xảy ra lần nữa.
Cường giả của Dực Thần cung tới, Kim Sí Đại Bằng Vương điên rồi, hắn ta dẫn theo rất nhiều cường giả tàn sát mọi người. Kế tiếp chính là một cảnh hỗn loạn.
Bạch Đông Lâm nghe ba người nói xong thì lộ ra vẻ bất ngờ. Đại bàng vương lại nổi điên, có lẽ là vì hắn đã giết chết Già Lâu Kiệt.
‘Phản ứng đúng là nhanh, không biết lúc nào sẽ tra được tới mình. Nhưng nói thật, Kim Sí Đại Bằng nướng lên cũng thơm lắm.”
Trong mắt Bạch Đông Lâm lóe lên một tia dư vị, đè nén cảm giác đói khát trong lòng xuống. Hắn nhìn ba đạo nhân trẻ tuổi ngồi đối diện và nói: “Cho nên, Độc Nha Miểu Miểu thừa dịp hỗn loạn đã cướp đoạt truyền thừa của các ngươi, sao đó còn thành công chuồn mất?”
Nữ nhân chưa cao tới một mét sáu này lợi hại như vậy sao?
“Đúng vậy.”
“Quả thực, thủ đoạn của Xích Luyện Ma Nữ quá tàn nhẫn!”
“Không chỉ cướp bảo vật truyền thừa mà còn dùng phương pháp nghịch thiên cắt đứt ký ức truyền thừa của chúng ta.”
“Ngoài chúng ta ra còn có Liệt Không và Kiếm Phi Kiếm, tổng cộng ba phần truyền thừa của Lưu Lãng Đế bị Độc Nha Miểu Miểu cướp mất.”
“Hừ! Mục đích của nữ nhân này rất rõ ràng, có thể là bảo vật cắt đứt ký ức truyền thừa có giới hạn, chỉ có thể dùng ba lần.”
“Đạo hữu, ngươi rất may mắn, chúng ta lại rất xui xẻo.”
Bạch Đông Lâm hơi nhún vai, đây đều là chuyện ngoài ý muốn. Hắn cũng không ngờ lại bị Ngân Đồng đá ra khỏi Trấn Ma Thần Điện trước thời hạn, bị ném tới một xó.
Cho dù không phải như vậy, Bạch Đông Lâm có Thế giới thấp duy nên có thể rút đi bất cứ lúc nào. Nếu nói hắn may mắn thì chẳng bằng nói Độc Nha Miểu Miểu may mắn. Nếu Bạch Đông Lâm cũng ở đó thì kết quả sẽ không như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận