Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 709: Ở lại cho ta

Thật ra công kích của lôi kiếp này không hề yếu, nếu đổi thành bất kỳ một tu sĩ Thần Nguyên Cảnh nào khác, họ đều không dám khinh thường mà gắng đỡ, huống chi là vào thẳng trong đại dương lôi kiếp, đây hoàn toàn là tự sát! Nhưng Bạch Đông Lâm lại chẳng để ý chút nào, từ bản chất cơ thể, số linh khiếu đã mở tới 77852 khoả, đều là tài nguyên to lớn đã chiếm được, được uẩn dưỡng đến mức có chút bất phàm!
Lượng lớn linh khiếu như vậy không chỉ tăng thêm sức mạnh khủng khiếp cho hắn, mà chúng còn giúp đỡ phòng ngự lẫn nhau, cùng đạt tới mức độ khủng khiếp.
Tuy hắn không muốn thừa nhận, nhưng thân thể hắn hôm nay thật sự đã hoàn toàn vượt qua sức mạnh thần hồn!
Nếu nói về bản chất, thực lực của một Thần Thông Hạ Tam Cảnh và một Thần Nguyên Thượng Tam Cảnh chính là khác nhau một trời một vực.
Đây chính là chỗ nghịch thiên của pháp môn khai mở linh khiếu vô hạn ‘Dựng Thần Chú Ma Chân Kinh’, đi được đến một bước này cũng là chuyện nước chảy thành sông mà thôi.
Đến tận bây giờ, hắn mới được xem như một thể tu chân chính, chứ không phải một thể tu quái dị có thần hồn mạnh hơn thân thể.
Với tốc độ tu luyện trước mắt, nếu như thần hồn không có kỳ ngộ gì đặc biệt, sợ rằng sau này rất khó vượt qua thân thể quá nhiều, dù cho hắn có dùng tất cả năng lượng cường hóa để cường hóa thần hồn.
‘Ầm ầm!’
Hệt như không chịu nổi việc Bạch Đông Lâm thôn phệ thoải mái trong đại dương lôi kiếp, mây đen kéo dài vạn dặm bắt đầu chậm rãi tan đi, sấm sét lóe lên, không ngừng hóa thành vụn sáng, tan ra mất.
Một thứ năng lượng kỳ dị, ngập tràn sức sống bắn ra từ chỗ sâu của lôi hải, phút chốc lao vào trong cơ thể của Bạch Đông Lâm.
“Ơ, đây là cái gì?”
Bạch Đông Lâm hơi nhíu mày, hắn cảm thấy vô số linh khiếu trong cơ thể đang nhảy nhót reo hò, điên cuồng phân chia luồng năng lượng kỳ dị đang trào vào trong cơ thể. Khác với khi thôn phệ năng lượng bình thường, sau khi linh khiếu thôn phệ những năng lượng kỳ dị này thì đã diễn ra một sự lột xác kỳ lạ.
Tuy nhiên, linh khiếu của Bạch Đông Lâm thật sự rất nhiều!
Dưới sự phân chia, mỗi một phần linh khiếu chỉ có thể chia những năng lượng kỳ dị này ra một chút, phần lột xác vô cùng bé nhỏ.
“Chống lại sự phản phệ của trời đất lại còn được thưởng à?”
Bạch Đông Lâm nhíu mày, lục lọi khắp các thông tin trong đầu cũng không phát hiện được ghi chép có liên quan, bèn lắc đầu không nghĩ nhiều nữa. Quan tâm nó làm gì, dù sao cũng là chuyện có lợi vô hại.
Mắt hắn nhìn quanh, mây đen chỉ còn lại chưa tới nghìn dặm xung quanh, lôi kiếp hải dương đã từ từ tán loạn.
“Đi vui vẻ, có duyên thì lần sau gặp lại!”
Bạch Đông Lâm nhếch miệng, lộ ra một nụ cười rực rỡ. Hắn vẫy vẫy tay, đúng là ‘người’ tốt! Lấy giúp người làm niềm vui mà không cần hồi báo, trước khi đi còn tặng cho hắn loại năng lượng kỳ dị.
Đợi đến khi lôi kiếp sắp sửa tan đi rồi, cuối cùng huyết hồng hỏa điểu ở trong biển nham thạch nóng chảy mới nhận ra chuyện không hợp lý.
Hắn ta trốn ở sông nham thạch của địa tầng để độ kiếp chính là để mượn địa lợi, lợi dụng năng lượng, pháp tắc thuộc hỏa dày đặc ở đây ở đây để chống lại lôi kiếp đáng sợ.
Lôi kiếp không chỉ là hạt căn bản giúp tu sĩ dung hợp thần lực, mà nếu tu vi không đủ, bị đánh đến cho hồn phi phách tán cũng là chuyện bình thường!
Tuy nhiên, hiện tại, trong cảm nhận của hắn, dường như lôi kiếp đang tan đi!
Huyết hồng hỏa điểu bối rối.
Lôi kiếp của ta đâu? Một luồng lớn như vậy!
‘Huýt!’
Hai mắt vĩ đại của hỏa điểu trợn lên, giận dữ nhìn, phun mạnh thần hỏa nóng cháy ra, khiến cho nham thạch nóng chảy trước mặt hóa hết thành hư vô.
Đôi cánh khổng lồ vỗ mạnh, hỏa điểu hóa thành một luồng ánh sáng màu đỏ tươi, xuyên qua sông nham, cắt ngang địa tầng cực kỳ vững chắc, phóng lên trên trời cao!
Sông nham thạch cuộn ngược, bị hỏa điểu kéo theo sau người, cùng vọt lên trên mặt đất.
‘Huýt!’
Bạch Đông Lâm nhướng mày, ánh mắt hướng xuống, long cung đại địa chợt nứt ra một lỗ hổng khổng lồ. Một cái bóng đỏ bắn ra, nham thạch nóng bỏng trào ra ngoài, nhiệt độ của nước biển xung quanh tăng lên cực nhanh rồi bốc hơi. Hơi nước bắt đầu bốc lên, bọt khí cuồn cuộn.
May mà lúc lôi kiếp phủ xuống, những sinh mệnh ở trong khu vực này đều bị dọa sợ quá chạy mất, nếu không chắc chắn đã có cảnh ‘sinh linh đồ thán.’
Nham thạch nóng chảy phun lên hư không cao vạn trượng, tạo thành viêm trụ ánh sáng đỏ tươi chói mắt. Nước chảy tràn lan, một ngọn núi hình mũi khoan chậm rãi hình thành từ dưới đáy biển.
Núi lửa dưới đáy biển phát nổ? Còn phun ra một con quái điểu lớn?
Bạch Đông Lâm gãi gãi cái đầu lộn xộn, rối bời, ánh mắt nhìn chăm chú vào cái bóng chim đỏ tươi phóng vào mây đen.
“Không phải! Đừng mà!”
“Lôi kiếp của bổn tọa. Vì sao? Đừng đi, đừng đi mà, ở lại cho bổn tọa!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận