Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1532: Xin lỗi ta là gián điệp (1)

Lão nhìn thấy dấu vết thời không rất rõ ràng ở trong đó, chẳng lẽ nó là vật dùng để mở không gian A Tị sao? Nhưng mà, không phải có mười hai lệnh bài của thủ lĩnh là được rồi sao?
“Chúng ta khó khăn lắm mới đưa được hầu hết chúa tể Nhân tộc vào không gian A Tị, chúng ta không biết được tình trạng hiện tại của bọn họ, tất nhiên không thể liều lĩnh mở không gian A Tị ra. Nếu bọn họ được thả ra, chẳng phải là mất công sao?”
Giọng điệu của Hồn La trầm xuống, ánh mắt kiên định, như thể mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của lão.
Tử Thần nghe xong, chợt hiểu ra, giọng điệu nịnh bợ nói: “Vẫn là đại nhân suy nghĩ cẩn thận, đại nhân tự mình ra tay chắc chắn sẽ không có sai sót gì. Nhưng cái đĩa đồng thần bí này hoạt động như thế nào?”
“Đĩa tròn có từ thời kỳ Thượng Cổ, được để lại trong không gian A Tị làm đường rút lui, dùng để ứng phó với một số trường hợp khẩn cấp.”
“Nó có thể triệu hồi Cửu U tử giới. Yên tâm, thông đạo đã mở ra sẽ bị hạn chế, cấp mười không thể đi qua.”
Trong lúc nói chuyện, ngón tay Hồn La khẽ búng, truyền pháp quyết kích hoạt đĩa tròn cho mọi người.
“Thì ra là như thế!”
Tử Thần và các thủ lĩnh dị tộc bình tĩnh lại, khó trách bọn họ lại cảm thấy được hơi thở thời không mạnh mẽ như thế, muốn mở không gian A Tị ra, dùng cách bình thường tất nhiên sẽ không được.
“Vậy, chúng ta bắt đầu thôi.”
“Chỉ mong những Nhân tộc bị tính kế sẽ không giận chó đánh mèo mà hủy diệt Cửu U tử giới, nếu không...”
Nghe thấy lời này, những thủ lĩnh vẫn còn nghi ngờ, lập tức cảm thấy khẩn trương, hơi run sợ. Bọn họ cũng không kịp suy nghĩ kỹ, đều đồng thời gật đầu.
“Được rồi! Mời đại nhân làm phép, chúng ta sẽ cố gắng hết sức!”
Khóe miệng Hồn La hơi nhếch lên, ánh mắt lóe lên, hai tay khô héo nhanh chóng bóp pháp quyết thần bí. Bản nguyên mênh mông vô tận, ngưng kết thành chùm đạo văn, bắn vào trong đĩa đồng phía trên.
“Làm đi!!”
Hây...
Các thủ lĩnh dị tộc khác gào to, ánh mắt nghiêm túc. Bọn họ dựa theo pháp môn mà Hồn La truyền lại, dốc hết toàn lực kích thích bản nguyên trong cơ thể, vô số lực hỗn nguyên biến thành chùm sáng rực rỡ, rót vào đĩa tròn.
Tạch tạch tạch!
Đĩa tròn bằng đồng cắn nuốt sức mạnh bản nguyên của mười hai cường giả cấp mười, lập tức rung lên. Chữ trên đó tỏa sáng lấp lánh giống như vật sống, chạy nhảy xung quanh. Ở giữa địa tròn xuất hiện những vết nứt, sau đó, tràn mạnh ra bốn phương tám hướng.
Sau một tiếng vang giòn giã, những vết nứt màu đen trên đĩa đồng đan vào nhau, một thông đạo bằng gương khổng lồ đang từ từ mở ra.
Ầm ầm!
Sau một tiếng nổ vang, bằng mắt thường có thể thấy được có một cái bóng to lớn rơi xuống từ những tấm gương màu đen, đó là một vật hình tròn.
“Thành công rồi!”
Trong mắt Tử Thần tràn đầy ánh sáng, dáng vẻ này rõ ràng là một chủ giới, chắc chắn là Cửu U tử giới, không ngờ tộc của lão vẫn có thể cứu được. Trong lòng lão hưng phấn vui sướng, càng ra sức cung cấp năng lượng bản nguyên.
Ầm! Ào ào!
Mặt kính màu đen vỡ ra thành vô số vụn thủy tinh, đĩa đồng cũng không chịu được gánh nặng, vỡ thành bột phấn. May là chủ giới của quả cầu khổng lồ kia đã ra đến bên ngoài không gian Thứ Nguyên.
“Cửu U... Ơ! Ơ, ơ!”
Tử Thần mới nói được hai chữ, cảm thấy như bị bóp cổ, vẻ mặt vui sướng bị thay bằng nỗi sợ vô tận.
Sau khi các thủ lĩnh tối cao của dị tộc thấy rõ chủ giới của quả cầu kia, bọn họ đều cảm thấy sững sờ. Trong mắt có ba phần không thể tin nổi, hai phần mờ mịt luống cuống, bốn phần hoảng sợ, một phần còn lại không kiềm chế được phẫn nộ!
“Hồn La!!”
“Giết...”
Rốt cuộc cũng là những cường giả cấp mười, lập tức hiểu ra tất cả. Đôi mắt của bọn họ như sắp nứt ra, sát khí vô tận nổi lên, tung những đòn tấn công tàn bạo về phía Hồn La.
Đây đâu phải là Cửu U tử giới...
Rõ ràng đây là, Tà Thần giới!!
“Ha ha ha!”
Hồn La ngửa mặt lên trời cười to, làn sương đen dày đặc sền sệt phun ra từ sâu trong con ngươi, quấn quanh người lão. Trong nháy mắt lão biến thành một con quái vật méo mó, không thể hình dung.
“Đến bây giờ các ngươi mới hiểu ra thì đã muộn rồi!”
“Tâm trí vì mỏ neo! Tà ý! Xuất hiện...”
Các thủ lĩnh đang trong cơn giận dữ, bỗng nhiên ánh mắt trở nên đờ đẫn, cơ thể đóng băng tại chỗ. Từ trong lồng ngực hiện lên những ánh sáng tối tăm, sau đó lại lấp lánh rực rỡ.
“Ngươi, ngươi vậy mà, đã ra tay ngầm với ta từ trước!”
Ác Dục trừng như muốn nứt khóe mắt, ánh mắt hung ác như muốn nuốt sống Hồn La.
Đáng tiếc, lúc này lão đã mất kiểm soát cơ thể và ý chí. Hơn nữa lão có thể cảm nhận được, có một loại ý thức tà ác méo mó đang ở sâu trong cơ thể lão từ từ thức tỉnh, sinh trưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận