Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 773: Không thể làm gì

Mỗi lần sử dụng năng lực khôi phục cách nhau một hơi thở, còn khí tức tràn ngập này lại gây tổn thương liên tục không gián đoạn. Ngẩng đầu liếc nhìn chiến hạm khổng lồ đứng im bất động trong hư không và lỗ trống thăm thẳm đang ngày càng nhỏ lại, mắt Bạch Đông Lâm ánh lên một chút không cam lòng, ý niệm khẽ động, lồng ngực tràn ra thần quang.
Một trắng một đen, hai luồng sáng bắn ra, nương theo mặt đất lao về phía đầu lâu, vừa mới áp sát còn cách vài trượng, luồng sáng rung lên rồi hóa thành những đốm sáng tản đi hết.
Vĩnh Hằng Bất Hủ giới, vô hiệu!
“Thử Hắc Bạch Vô Vi giới thử xem sao!”
Bạch Đông Lâm xòe lòng bàn tay, một quang cầu gồm hai màu trắng đen, mặt ngoài có vô số Bát Quái Thần Văn chuyển động không ngừng, qua Vô Vi, thuật này được thăng cấp cải tạo một lần nữa, mạnh hơn trước đây, gọi là: Bát Quái âm Dương Luân Chuyển Hắc Bạch giới!
Mắt Bạch Đông Lâm loé lên niềm trông đợi, Hắc Bạch khí vấn vít quanh quang cầu hóa thành ánh sáng lấp lánh bắn ra, khí tức kinh khủng bị khí âm dương triệt tiêu, uy áp vô hình cũng bị trận đồ Bát Quái triệt tiêu toàn bộ.
“Có cơ hội!”
Hai mắt Bạch Đông Lâm sáng lên, hồi hộp nắm chặt tay thành nắm đấm.
Vù!
Hắc Bạch giới đã tới gần đầu lâu trăm trượng, bỗng đâu từ chỗ vết đứt ở cái cổ bóng loáng của đầu lâu xuất hiện một đao mang đỏ rực, giữa tiếng vù vù, nó trảm trúng ngay Hắc Bạch giới trong nháy mắt, không tránh né nổi.
Rắc rắc!
Từ vùng đất chưa biết tên, Thần Hồn Vô Vi vốn đang ẩn nấp tự rời khỏi trán, bị trúng một đao chẳng biết ở đâu ra chém thành hai khúc, tịch diệt trong nháy mắt.
Sau một hơi thở, Vô Vi sống lại trong Thần Hải của cơ thể, lắc đầu với vẻ không vui, mở thế giới thấp duy ra, trốn đi thật xa.
Hắn có trêu chọc gì tới ai?
Chẳng phải chỉ là bắn một cái Hắc Bạch giới qua đó thôi, thế mà chẳng hiểu tại sao lại bị chém một đao, một đao tràn trề sức mạnh quy tắc ấy thực là khủng khiếp.
Bạch Đông Lâm sa sầm mặt, may mắn là đây chỉ là vết thương vô tình từ một đòn tấn công, không phải cố ý, nếu không thì không chỉ có một thần hồn bị chết.
Bát Quái âm Dương Luân Chuyển Hắc Bạch giới, vô hiệu!
“Được rồi! Đã không tiếp cận được, vậy thì ta nuốt chửng toàn bộ ngươi vậy!”
Bạch Đông Lâm nhướng mày, thò tay vào trong hư không lấy ra vài chục thể phân liệt tách ra từ Chiến Bia.
Các thể phân liệt rơi xuống quanh đầu lâu từ bốn phía hư không cắm sâu vào trong lòng đất thành một vòng tròn lớn đường kính vài ngàn dặm sáng lóng lánh hồng quang tạo ra một thông đạo vòng xoáy.
“Chém!”
Hai mắt Bạch Đông Lâm lạnh lùng, dựng thẳng bàn tay làm đao, chém liền vài chục nhát trong chớp mắt, đao mang sắc bén khát máu bắn ra từ mấy chục thông đạo thấp duy.
Đao mang hiện lên, lấy đầu lâu làm trung tâm, tầng nham thạch sâu trong lòng đất của khu vực đường kính mấy ngàn dặm bị chém phăng trong chớp mắt, đao mang đi đến đâu, tầng nham thạch dày tới trăm trượng biến mất đến đó.
Ầm ầm!
Mặt đất bắt đầu lún xuống, mắt Bạch Đông Lâm sáng lên vì hưng phấn, trong lòng thầm thét lên: Mở!
Vù!
Thông đạo của mấy chục thể phân liệt mở ra bắt đầu lan ra từ dưới lòng đất theo vết đứt gãy, chớp mắt đã nối liền với nhau, một lối vào thấp duy bao trùm phạm vi mấy ngàn dặm được mở ra!
Nham thạch đất cát ào ào rơi vào trong thế giới thấp duy, trăm trượng, ngàn trượng, chục ngàn trượng, cuối cùng tiếp cận tới đầu lâu khổng lồ bị lún xuống theo mặt đất.
“Xảy ra chuyện gì vậy!?”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm sững sờ, hưng phấn trong mắt tiêu tán hết, quả thực đầu lâu đã tiếp tục tới vòng xoáy Tinh Hồng nhưng thế mà nó lại bỏ qua, cứ thế xuyên thẳng qua!
Thế giới thấp duy, vô hiệu!
“Khụ khụ, thôi được, ngươi giỏi, ta nhận thua.”
Vung tay lên, vòng xoáy Tinh Hồng tan biến, các thể phân liệt cũng theo đó trở về thế giới thấp duy.
Cảm ứng được chiến hạm trên hư không liên tục dò xét qua lại, ánh mắt Bạch Đông Lâm hơi nặng nề, động tĩnh lớn như vậy rõ ràng đã thu hút sự chú ý của Chiến Tranh ti.
Hắn quả thực không còn cách nào.
Nghĩ ngợi trong chốc lát, người Bạch Đông Lâm bắt đầu chầm chậm chìm xuống lòng đất. Có lẽ là hắn quá tham lam, nếu như có thể tìm được một giọt máu để sót hay một cọng tóc thì cũng tốt rồi.
Lùi một bước mưu cầu cái nhỏ hơn, ôm suy nghĩ này, hắn bắt đầu đi vòng vòng quanh đầu lâu, với năng lực ẩn nấp của hắn, không cần phải lo bị Chiến Tranh ti tóm sống tại chỗ.

Trong Không gian Thứ Nguyên, vô số khí tức kinh khủng dần lắng lại.
Bóng đen mặt quỷ trảm một đao diệt được Hải Yêu tộc trưởng đeo trường đao đen nhánh bên hông, khẽ chau mày, chớp một cái đã xuất hiện trước mặt Tư trưởng thứ bảy.
“Đại nhân!”
Tư trưởng thứ bảy khẽ gật đầu, thái độ lạnh nhạt, dường như tiêu diệt một quần tộc là chuyện thường ngày, không có bất kỳ xúc động nào.
“Đao Khôi, vất vả rồi.”
“Thanh đao trong tay ngươi lại sắc bén thêm rồi, hơn hẳn huynh trưởng Kiếm Si của ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận