Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 565: Đồ án Cực Đạo

Chắc hẳn thứ này đã nằm ngoài tầm hiểu biết của hắn, nên chỉ đành mở miệng dò hỏi: “Tiền bối, vừa rồi đó là?”
Hung chậm rãi thu lại sự khác thường trong mắt, nhưng trong lòng đã không bình tĩnh nổi. Hắn ta đã cảm nhận được khí tức của chuông Cực Đạo trên đốm sáng ban nãy.
Là phần thưởng của chuông Cực Đạo ư?
Trước giờ hắn ta chưa từng nghe thấy hay chứng kiến tình huống này. Ngay cả trên các ghi chép về chuông vang chín lần cũng vậy, chuông Cực Đạo cũng không hề xảy ra bất thường.
Tại sao chuông Cực Đạo ở trên cao lại sẽ ưu ái tên tiểu tử này nhỉ?
“Tiểu Tử, đừng hốt hoảng, ngươi cứ thầm mừng rỡ đi. Nếu ta đoán không sai, đốm sáng vừa rồi hẳn là phần thưởng của chuông Cực Đạo, có lợi cho ngươi!”
“Có lẽ bây giờ ngươi vẫn chưa cảm nhận được đó là thứ gì. Nhưng sau này nói không chừng nó sẽ giúp đỡ rất lớn cho ngươi đấy.”
Bạch Đông Lâm nghe xong khẽ gật đầu, giãn mày đang nhíu chặt ra. Hắn ta sống ngay thẳng, chuông Cực Đạo cũng chẳng vô lý đến độ ngầm hại hắn.
‘Ha ha, chắc chuông Cực Đạo này đã phát hiện tài năng nghịch thiên của ta. Vì vậy nó muốn chủ động tới đầu quân nhưng lại ngại mặt mũi, cho nên mới lén lút tặng thứ tốt cho mình?’
Thật đúng là một kẻ kiêu ngạo!
Bạch Đông Lâm trầm ngâm suy nghĩ, hai mắt sáng ngời, tự cho rằng bản thân đã nhìn ra tâm tư của chuông Cực Đạo.
“Tiểu tử, ngươi đang nghĩ ngợi lung tung gì thế? Lúc trước, ta đồng ý giải đáp thắc mắc cho ngươi, nên trước khi ngươi rời khỏi thì có thể hỏi ta ba vấn đề.”
Nhìn Bạch Đông Lâm đang suy nghĩ miên man, Hung chậc lưỡi, giọng nói vang như chuông, khiến hư không rung chuyển dấy lên từng gợn sóng.
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm trở nên nghiêm túc, đè nén tâm tư, không dám suy nghĩ lung tung nữa. Sau khi hơi cân nhắc, hắn mở miệng hỏi:
“Tiền bối, tại sao đệ tử thánh tông tham gia kỳ thí luyện Cực Đạo mở ra này lại ít ỏi như vậy? Ta đã xem qua rất nhiều ghi chép trong Thư Sơn, có văn tự viết rằng, lần thí luyện Cực Đạo gần đây nhất đã cách ba trăm triệu năm trước!”
Bạch Đông Lâm thắc mắc điều này đã lâu. Tuy rằng ý chí đạo tâm của hắn vô cùng mạnh mẽ và thuần khiết, nhưng cũng sẽ không thật sự cho rằng trước mình chưa từng có ai.
Thời gian ba trăm triệu năm dài đằng đẵng, Cực Đạo Thánh Tông đã thu nhận biết bao nhiêu nhân tài yêu nghiệt đây?
Cũng không biết họ đã cho ra đời bao nhiêu cường giả Đại Năng rồi đâu?
Nhưng không thể nào không hề có ai đạt tới yêu cầu của lần thí luyện mở ra. Tuy nói ý chí đạo tâm huyền ảo, nhưng cũng không phải là thứ không thể chạm tới.
Dẫu hắn có tự tin, nhưng không mù quáng. Ba trăm triệu năm, chắc chắn có rất nhiều người có ý chí đạo tâm mạnh hơn hắn, nhưng lại không có người nào mở ra thí luyện Cực Đạo, lẽ nào đều là kẻ sợ chết ư?
“Ha ha, đúng vậy, xem ra ngươi vẫn còn rất sáng suốt, không hề bị váng đầu.”
Hung khẽ gật đầu, rất hài lòng với sự tỉnh táo của Bạch Đông Lâm. Hắn ta nói tiếp:
“Có hai lý do dẫn tới ba trăm triệu năm chưa ai mở ra được thí luyện Cực Đạo. Một là điều kiện để vòng tay Cực Đạo lựa chọn ra các đệ tử đủ tư cách tham gia mở ra thí luyện, không phải chỉ mỗi một mặt phiến diện như ngươi hiểu.”
“Tuy rằng, Thư Sơn tự xưng có được tri thức uyên bác vô tận, nhưng ngươi không đủ quyền hạn. Rất nhiều thứ đều bị cố ý che giấu, những gì ngươi nhìn thấy cũng không chính xác.”
Hung hơi dừng lại một chút, Bạch Đông Lâm đã thành công mở ra thí luyện. Nếu như có thể hoàn thành thí luyện, tất nhiên sẽ đủ quyền hạn để biết được những thứ này. Nếu mất mạng, biết cũng chẳng có ích gì.
Điều này cũng không hề vi phạm quy tắc của thánh tông, vì thế Hung tiếp tục nói:
“Ý chí, đạo tâm, lòng tin đều là một trong những điều kiện. Nhưng những thứ này không đóng vai trò chủ chốt, điều quan trọng thật sự là ngươi có được tố chất đặc biệt nào đó. Một loại tố chất đặc biệt khiến vòng tay Cực Đạo chú ý. Thậm chí tố chất này là gì thì chỉ có mình ngươi biết rõ. Ngươi thử nghĩ xem mình có thể cảm nhận được đồ án Cực Đạo xuất hiện trong vòng trong từ khi nào.”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm khẽ ngưng, lần đầu tiên hắn cảm nhận được đồ án Cực Đạo kỳ lạ xuất hiện trên bản đồ của vòng tay, là sau khi hắn ra khỏi Minh Dự Cổ Giới.
Lúc ấy, ý chí của hắn quá yếu ớt, chạm vào đồ án Cực Đạo thì chỉ cảm thấy hư vô mờ mịt, hoàn toàn không có năng lực kích hoạt mở ra.
Nhưng kể từ lúc đó, hắn đã có ý đi tìm hiểu thí luyện Cực Đạo. Đồng thời, khi quyết định từ bỏ kỳ thi nhập đỉnh của thánh tông, hắn trực tiếp đặt ra kế hoạch thí luyện Cực Đạo một bước lên trời.
Hắn đã làm quá nhiều chuyện trong Cổ Giới, nhưng rốt cuộc là thứ gì đã chạm tới vòng tay Cực Đạo nhỉ? Có vẻ như mình đã xem thường vòng tay này rồi. Nó còn che giấu rất nhiều tính năng so với những gì hắn nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận