Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2002 - Đến từ kiếp trước (2)

Điều kỳ lạ là trước sự tấn công của Bạch Đông Lâm, “Bảo hộ của Tử Hoàng” vậy mà lại không hề lay chuyển, ẩn ý trong đó tất nhiên không cần nói cũng biết, Tiểu Tử muốn hắn dạy dỗ Bạch Nguyên cho tốt, nếu nhóc không nghe lời, lập tức treo lên đánh.
“Tiểu tử, đừng buồn, mẹ con, nàng còn chưa chết đâu.”
“Hả!? Phụ thân, người nói gì dạ?”
Tiểu Bạch Nguyên choáng váng, thậm chí còn quên đi cả nỗi đau trên ấn đường, háo hức truy hỏi.
“Ta nói, mẹ của con, nàng còn sống rất khỏe mạnh, chẳng mấy chốc hai người sẽ gặp nhau thôi.”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm chợt lóe lên, theo một ý nghĩa nào đó, Tiểu Tử đã chết hay chưa chết, khó mà xác định.
“Thật sao?! Phụ thân người không lừa con đó chứ?”
Rũ mắt xuống nhìn Tiểu Bạch Nguyên đang nắm chặt áo bào của mình và nhìn chằm chằm vào hắn bằng vẻ mặt mong chờ, Bạch Đông Lâm không khỏi thoáng ngẩn ngơ, tuy rằng có một chút suy đoán, tương lai tiểu tử này hẳn sẽ là một nhân vật ghê gớm lắm đây, nhưng lúc này, rốt cuộc cũng chỉ là một bé con đáng thương vừa mới mất đi “mẫu thân” mà thôi.
“Ừ.”
Hắn gật nhẹ đầu, sau đó cúi xuống ôm Tiểu Bạch Nguyên, để cho nhóc ngồi ngay ngắn trên khuỷu tay rộng lớn của mình, sau đó phân biệt phương hướng và dạo bước trong Hư Vô.
Ánh sáng rực rỡ đầy màu sắc như sương mù lan rộng, Siêu Thoát Chi Quang hoàn toàn bao trùm lên hai người họ, ngăn cản hết thảy mọi thứ tọc mạch vào cuộc trò chuyện kế tiếp, kể cả người siêu thoát.
Cũng mặc kệ Tiểu Bạch Nguyên nghe có hiểu hay không, dù sao những thứ này, sớm muộn nhóc đều phải biết, Bạch Đông Lâm tự mình bắt đầu kể ra.
Từ đầu đến cuối, hắn kể tỉ mỉ về tình huống của hắn và Tiểu Tử, đến cả suy đoán sai lầm ngay từ đầu của mình cũng chẳng hề giấu diếm.
“Vi phụ vốn cho rằng đây chỉ là một vòng nghịch lý thời gian đơn giản, giống hệt như sự sắp đặt không có hồi kết của ta và phân thân tha ngã Đạo Vô Chung trong Chư Thiên Chi Qua vậy.”
Nói đến đây, giọng nói của Bạch Đông Lâm hơi ngừng lại, rồi hắn chậm rãi lắc đầu.
“Sau này ta diễn giải ra mấy Đại Diễn kỷ trong thời không ngưng đọng, cuối cùng đã lật đổ suy đoán này, sai rồi, hoàn toàn sai lầm!”
“Vòng nghịch lý thời gian là một loại trạng thái hỗn độn cực kỳ không ổn định, giờ giờ phút phút nó đều ở trong sự tự sụp đổ và tan rã, muốn khiến nó ổn định, cần phải đáp ứng một yếu tố bên ngoài duy nhất và không thể thiếu.”
“Đó chính là lấy dòng thời gian Thần Thánh làm chủ đạo và dùng tất thảy dòng sông thời gian của Không Vô Chi Vực làm thể tổng hợp.”
“Nói một cách đơn giản, nếu như vòng nghịch lý thời gian trong Chư Thiên Chi Qua là một bọt khí yếu ớt có thể vỡ tung bất cứ lúc nào, như vậy thể tổng hợp thời không này chính là một đại dương mênh mông vô tận.”
“Bọt khí chìm nổi trong đại dương mênh mông, được bao bọc bởi nước biển ở khắp mọi nơi mới có thể triệt tiêu sức căng nghiền ép được tạo ra bởi sự giãn nở ra phía ngoài của các bọt nước.”
“Cho nên, nếu muốn hình thành vòng nghịch lý từ dòng thời gian Thần Thánh, vậy thì......”
Bạch Đông Lâm dừng lại không nói nữa và nhìn về phía Tiểu Bạch Nguyên đang nghe đến mê mẩn, cũng chẳng biết tiểu tử này nghe hiểu được bao nhiêu, hắn đã nói vô cùng súc tích, cho dù có là người phàm tục, chỉ cần có một chút thường thức sinh hoạt thì đều có thể hiểu được.
“Phụ thân đại nhân, ý của người là, nếu muốn hình thành vòng nghịch lý từ việc liên kết đầu và cuối của dòng thời gian Thần Thánh, thì nhất định phải có một bên lớn hơn, vượt trên thời không của Không Vô Chi Vực để làm đại dương chứa đựng bọt khí này?”
“Nếu không, một khi bọt khí này vỡ tung, vòng nghịch lý tự nhiên sẽ không có điều kiện bên ngoài để hình thành?”
“Đúng vậy!”
Bạch Đông Lâm nhíu chặt mày, phần lớn thời gian, hắn đều tiêu vào đủ mọi cách thức suy luận xem liệu có một “thời không” như thế tồn tại hay không, kết quả chắc nịch, không có!
Không Vô Chi Vực, chính là tận cùng của hết thảy mọi thứ đã biết và chưa biết, đây là kết luận được đông đảo người siêu thoát nhất trí khẳng định, bằng không, đám Thần cũng sẽ không chiếm cứ trên dòng thời gian Thần Thánh.
Không phải sức mạnh đám Thần không đủ, mà là đã đi đến tận cùng, nếu còn có một tầng thời không cao hơn, người siêu thoát tất nhiên cũng có thể tùy tiện bước vào trong đó.
Tóm lại, dòng thời gian Thần Thánh không thể hình thành một vòng khép kín, nó chỉ có thể tiến thẳng về tương lai, nếu đầu và cuối của nó được liên kết với nhau, thì chỉ có một kết cục duy nhất, chính là sụp đổ và tan rã.
Vì vậy, mối quan hệ giữa Tiểu Tử và Tử Hoàng trở nên có đôi chút mơ hồ, thế nên hắn mới nói, sự sống và cái chết của Tiểu Tử là không dễ xác định.
Hắn có một suy đoán táo bạo, nếu như chính xác, vậy thì Tử Hoàng là Tiểu Tử, mà cũng không phải là Tiểu Tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận