Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 528: Tàn sát

Xương của bọn chúng văng ra với tốc độ siêu thanh, cắm đầy vách động, những con còn lại cũng khó mà tránh được trong hang động chật hẹp này. Keng keng keng!
Tiếng kim loại va chạm vào vách đá vang lên không dứt bên tai, Bạch Đông Lâm dần dần bỏ lớp phòng ngự, hiện ra làn da vàng óng cứng rắn hơn cả kim loại.
Dù mảnh xương vụn của bầy bọ bắn tung tóe nhưng chẳng thể để lại dù chỉ một vết xước.
Hắn vung mạnh cây chùy đen!
Giờ đây hắn như hóa thành chiến thần đối với những võ giả phàm trần, mỗi hành động nhỏ cũng ẩn chứa kỹ thuật vô cùng uyên thâm mà cao thủ cũng khó làm được. Đương nhiên đối với Bạch Đông Lâm thì chuyện này quá là bình thường, bởi hắn đã làm chủ cơ thể đến cấp độ vi mô, có thể xưng là “xuất thần nhập hóa”.
Ánh mắt hắn trở nên điên cuồng, tay cầm cây chùy thi triển chiêu thức vô cùng nhuần nhuyễn, phá vòng vây của đám bọ con, thẳng tiến đến bọ chúa đang nằm sâu trong lớp nham thạch với tốc độ cực nhanh.
Dưới sự hỗ trợ của “Bất tử bất diệt”, mặc cho tim hắn đập nhanh đến mức có thể nổ tung bất cứ lúc nào, mặc cho máu sôi trào bốc hơi liên tục, hắn cũng có thể lập tức hồi phục như cũ.
Bạch Đông Lâm bây giờ thực sự là một cỗ máy giết chóc không ngừng nghỉ!
Hắn nhanh chóng lao thẳng về phía sâu trong tầng nham thạch nơi ở của bọ chúa.
Nơi đây là Xích Mang tinh, bên dưới lòng đất sâu thẳm, gần với tầng dung nham là nơi cư ngụ của đám bọ cánh cứng (chắc chắn không phải bọ bình thường), được kết nối bằng một hệ thống hang động khổng lồ và phức tạp.
Nếu không có phương tiện đặc biệt thì rất dễ bị lạc trong mê cung hùng vĩ này, chứ nói chi là tìm được chỗ ở của bọ chúa.
Đây cũng là lý do tại sao dù ở thế yếu nhưng văn minh khoa học vẫn có thể tranh chấp với lũ bọ đông đúc và mạnh mẽ này.
Văn minh khoa học chiếm lấy mặt đất và bầu trời, còn văn minh của bầy bọ chiếm lấy lòng đất làm nơi sinh sống.
Các phương pháp thăm dò của nền văn minh khoa học hiện đại vẫn chưa thể tìm được chỗ ở của bọ chúa, nếu đi sâu vào lòng đất sẽ chỉ bị nhấn chìm trong biển bọ cánh cứng.
Những điều này không làm khó được Bạch Đông Lâm, bọ chúa không thể nào trốn thoát khỏi sự dò xét của Thần lực.
Rầm! Thân hình cao chín thước của Bạch Đông Lâm như con mãnh thú húc văng mọi vách tường cản trở đường đi, không lòng vòng, hắn phóng thẳng đến vị trí của bọ chúa.
Mục đích của Bạch Đông Lâm quá rõ ràng khiến cho bọ chúa cảm nhận được nguy cơ to lớn, nó điên cuồng không ngừng điều khiển lũ bọ cánh cứng vây tới cảm tử nhằm cản trở “cỗ máy giết chóc” này.
Nhưng mọi cố gắng đều vô ích trước một võ giả phàm tục bất tử bất diệt đỉnh cao của Càn Nguyên giới, tại nơi này trọng lực thấp hơn Càn Nguyên Giới, Bạch Đông Lâm thừa sức nghiền ép những con bọ có chiến lực thấp này.
Xuất thân của võ giả chỉ là phụ, cái chính là sinh vật sống tại Càn Nguyên giới có được điều kiện vô cùng tốt nên tư chất cực kỳ cao.
Với lượng linh khí dồi dào và trọng lực cực kỳ to lớn, sinh vật tại Càn Nguyên giới đã sớm tiến hóa để thích nghi với điều kiện sống khắc nghiệt.
Thế nên bất kỳ người thường nào tại Càn Nguyên giới đều có thể dễ dàng tàn sát mấy trăm con bọ cánh cứng ở hành tinh này.
“Hừ, muốn chạy?”
Sau khi Bạch Đông Lâm tiếp cận phạm vi mấy vạn thước thì bọ chúa nhận thấy nguy cơ tử vong, nó bắt đầu chạy trốn.
Vô số bọ cánh cứng hộ vệ bay xuống nâng lên thân thể to lớn của nó, dần dần bay vào sâu hơn trong lớp nham thạch.
Cơ thể của nó quá khổng lồ, nhiều năm chỉ nằm yên một chỗ, muốn di chuyển thật sự vô cùng khó khăn.
“Còn có thể chạy đâu? Tuy rằng có chút năng lực, nhưng cũng chỉ là con bọ thôi, dù là lớp ngoài của lớp nham thạch cũng không chịu nổi.”
Bạch Đông Lâm đã hoàn toàn mất kiên nhẫn.
Tốc độ máu lưu thông trong cơ thể lại tăng nhanh, tim đập dữ dội như rung động không gian xung quanh.
Đùng! Chỉ trong chớp mắt, mặt đất nứt toác, thân hình cao lớn của hắn vụt qua chỉ để lại bóng, những con bọ cản trở đường đi đều bị va thành mảnh vụn, bất cứ vách đá nào chặn đường đều bị đục một lỗ lớn.
Qua một khắc đồng hồ, Bạch Đông Lâm đã tiến xa hơn mấy vạn thước, trong mắt hắn là hình ảnh một sinh vật to lớn mập mạp trông như khối mỡ đang run rẩy, hắn nhẹ lắc đầu.
Bóng dáng khẽ nhúc nhích, tích tắc sau đã biến mất tại chỗ, xuất hiện trở lại trên cơ thể của con bọ chúa, cảm giác mềm nhũn dính dính dưới chân khi đứng trên cơ thể nó khiến hắn cảm thấy ghê tởm.
Écccc! Một tiếng thét to chói tai vang lên, con bọ chúa ngưng tụ một mũi nhọn bằng sức mạnh tinh thần, tấn công vào thần hồn của Bạch Đông Lâm.
Rắc… rắc, mũi nhọn mà nó dùng toàn bộ sức mạnh tinh thần để ngưng tụ chợt vỡ vụn như thủy tinh, hóa thành cát bụi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận