Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 112: Hành động này khiến trời đất oán giận

Thân thể khẽ động, một người một ma đánh nhau kịch liệt, những nơi bọn họ đi qua, mỗi góc đấu trường đều bị trận đấu phá hủy thành phế tích. Mỗi lần giao thủ đều mang đến thương thế cho hắn, từng luồng năng lượng cường hóa tự dưỡng linh hồn khiến hắn vừa đau nhức vừa vui vẻ, càng đánh càng hăng say!
Oành oành!
Lại một lần cứng đối cứng, nắm đấm và móng vuốt điên cuồng giao kích, sau mười quyền lại tách ra, xương cốt hai tay Bạch Đông Lâm đều bị gãy nát, thở hổn hển, lực phòng ngự của Huyết Ma mạnh hơn hắn, thương thế rất nhẹ.
Tốc độ của Huyết Ma nhanh nhưng tốc độ cảm ứng của Bạch Đông Lâm lại nhanh hơn, hai bên bù trừ cho nhau khiến bọn họ không thể phá vỡ phòng ngự của đối phương để đánh vào chỗ hiểm, chỉ có thể cứng đối cứng, liều mạng đánh nhau.
Bạch Đông Lâm nhíu mày, bọn hắn đã chiến đấu trong một thời gian dài, hắn biết Huyết Nguyên trong cơ thể không còn nhiều, thể lực cũng không ổn nữa.
Mặc dù thương thế của hắn có thể khôi phục nhanh chóng, thế nhưng Huyết Nguyên bị tiêu hao cũng không khôi phục được, cảnh giới của Huyết Ma này cao hơn hắn, cho dù hắn có liều mạng cũng không đánh được đối phương.
Lại đánh tiếp thì hắn sẽ rơi vào tình thế bất lợi, xem ra cần phải sử dụng đòn sát thủ rồi!
Thân hình khẽ động, biến mất không còn dấu vết, chủ động cuốn lấy Huyết Ma.
Không gian Thần Hồn, Bạch Đông Lâm mở hai mắt ra, tay triển khai pháp quyết, Thần Thông Linh Hồn Chi Nhãn lưu chuyển, hoa văn màu vàng trên trán hơi mở ra, lộ ra con ngươi màu vàng óng bên trong.
“Tách!”
Há miệng thở ra Lôi âm, từ trong con ngươi màu vàng óng, một đạo kim quang bắn ra nhanh như chớp.
Trong nháy mắt khi kim quang bắn ra từ trán Bạch Đông Lâm, nó hóa thành một luồng ánh sáng vô sắc vô hình, bắn thẳng vào trán Huyết Ma với tốc độ nhanh không tưởng tượng được.
Trong nháy mắt khi Huyết Ma bị linh hồn công kích đánh trúng, nó sững người lại, Huyết Ma cũng chỉ mới vào Thần Văn cảnh, vừa mới bắt đầu tu luyện linh hồn, mặc dù linh hồn được tăng cường nhưng cũng còn rất yếu, không phải ai cũng giống như hắn, có thể lấy năng lượng cường hóa để cường hóa linh hồn, vì vậy con Huyết Ma này còn yếu hơn hắn rất nhiều.
Vì sợ Huyết Ma bị Linh Hồn Chi Nhãn đánh chết nên hắn không dám dùng toàn lực, chỉ cần đạt được mục đích làm tiêu hao thực lực của Huyết Ma là được rồi, hắn cũng không quên mục đích của mình.
Mấy tức trôi qua, cuối cùng Huyết Ma cũng không chống đỡ được linh hồn công kích, ánh mắt hắn ta trở nên ảm đạm, khí thế giảm mạnh, chỉ mạnh hơn tên ác ma da đen một chút mà thôi.
Bạch Đông Lâm thấy vậy thì mỉm cười, hắn chỉ cần tùy tiện thi triển một loại bí thuật phòng ngự mạnh một chút là được, với trạng thái hiện tại, chắc chắn Huyết Ma không thể giết chết hắn trong nháy mắt, hơn nữa hắn cũng có rất nhiều bí thuật.
Tùy tiện thi triển một bí thuật, Huyết Nguyên hóa thành một tấm lưới ngay dưới làn da, lực phòng ngự cũng được tăng lên rất nhiều.
Sau đó chính là lúc hắn nên ‘hưởng thụ’ rồi!
Thực lực của Huyết Ma giảm mạnh, nó hồi phục tinh thần, mặc dù sợ hãi trước sự công kích linh hồn quỷ dị của Bạch Đông Lâm, thế nhưng ở trong tháp Thông Thiên, trong hai người bọn họ, có một người phải chết, không có khả năng lùi bước, nó rống giận một tiếng, tiếp tục đánh về phía Bạch Đông Lâm.
Bạch Đông Lâm không hề ra tay cũng không hề phòng ngự mà chủ động dùng lồng ngực đón lấy công kích của Huyết Ma, móng vuốt đỏ tươi sắc bén đánh vỡ lồng ngực, một luồng năng lượng quỷ dị tiến vào thân thể.
Tùy ý phá hủy!
Hắn giống như một con búp bê rách, bị Huyết Ma công kích điên cuồng, thế nhưng hắn vẫn luôn tránh được những chỗ hiểm.
Thế cục đã bị Bạch Đông Lâm nắm giữ, linh hồn cường đại có thể giúp hắn duy trì được sự cân bằng giữa thân thể bị phá hư và khôi phục, chịu một chút thương tổn thì sẽ phóng được một chút năng lượng, con Huyết Ma này đã biến thành công cụ để hắn phóng năng lượng ra.
Mặc dù đau đến mức nhe răng trợn mắt, thế nhưng khi từng luồng năng lượng được linh hồn hấp thụ, linh hồn được tăng cường với tốc độ mà mắt thường cũng nhìn thấy, hắn thấy tất cả đều đáng giá.
“Ôi, thoải mái quá!”
“Ta sẽ đứng đây cho ngươi đánh! Sẽ không đánh trả! Chỉ đứng chơi thôi!”
Thời gian bị đánh trôi đi nhanh như chớp, hai canh giờ sau.
Hai đầu gối của con Huyết Ma cao lớn khuỵu xuống, hai móng vuốt sắc bén cắm sâu vào mặt đất, ngửa đầu nhìn lên trời, đôi mắt vốn tràn ngập ánh sáng màu đỏ đã mất đi sắc thái.
Ngay cả màu đỏ tươi đẹp trên khung xương cũng trở nên ảm đạm, không chút ánh sáng, dường như cơ thể nó không còn chút sinh mệnh nào.
Huyết Ma chết rồi.
Chết vì mệt!
Bạch Đông Lâm đã ép khô Huyết Ma. Năng lượng, huyết nhục, thậm chí cả linh hồn cũng bị tiêu hao gần như không còn, chỉ còn lại thể xác không có giá trị!
Bạch Đông Lâm đứng ở bên cạnh, vẻ mặt ngượng ngùng, có phải mình quá tàn nhẫn hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận