Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1270: Chiến Bia!

Bạch Đông Lâm nghe vậy khẽ lắc đầu, cũng không cảm thấy hai người mắng đến mình, thần quang của vòng xoáy hỗn độn trong tay lóe ra, cắn nuốt toàn bộ thi hài rồi chuyển hóa thành một chút năng lượng.
Thực tế là tiêu chuẩn duy nhất để khám phá sự thật, không thể thiếu thực nghiệm khi đối mặt với con đường không rõ, hắn đã làm không ít thực nghiệm tàn nhẫn, nhưng hiểu đúng mực hơn hai người Cổ Phượng Tổ Long, mẫu thí nghiệm là tội phạm cực ác, phế vật để lợi dụng mà thôi, giết đến an tâm thoải mái.
Số lượng quái vật lông xanh trong thế giới mộ cổ khiến người ta sợ hãi, phỏng chừng có mấy vạn triệu, nghĩ cũng biết Yêu Tộc này cũng không có lòng tốt như Tổ Long Cổ Phượng, trong đó hầu hết Nhân Tộc là người vô tội, Huyết Đồ tức giận cũng là hợp tình hợp lý.
"Huyết Đồ tiền bối, chúng ta tách ra hành động đi, các ngươi đi tìm thứ cần thiết, ta cũng muốn đi lấy lại đồ thuộc về ta."
“Được!”
Người chết không thể sống lại, tuy rằng hai người phẫn nộ nhưng tâm tư vẫn nghĩ đến phương pháp đạy được phá bích giả, bóng người vừa động đã phá không đi đến phía sâu trong cổ mộ, ý chí trút xuống, cảm giác từng một tấc góc.
“Chiến Bia!”
Vù vù.
Bạch Đông Lâm mở lòng bàn tay ra, Chiến Bia chấn động kịch liệt lóng lánh bốn màu quang mang vừa mới hiện lên, gấp không thể chờ đợi hóa thành lưu quang bắn ra.
"Nơi này quả nhiên tồn tại một khối Chiến Bia, chỉ là không biết truyền thừa này là cái gì..."
Trong mắt hiện lên một chút chờ mong, hai tay chắp sau lưng, bước ra từng bước, gắt gao đi theo sau lưu quang.
Gà con đứng tại chỗ nhìn ba người tàn nhẫn lần lượt rời đi, không thèm để ý đến "chủ nhân của cổ mộ" như nó, trong lòng vốn có loại may mắn lấy lại tự do, nhưng nhìn quanh bốn phía, cảm giác hoàn toàn không giống với thế giới âm trầm quỷ dị trong trí nhớ, thân thể nhịn không được run lên.
"Khanh khách lộc cộc! Chủ nhân, ngài đợi ta đã!”
Hai cánh ra sức bay múa, tốc độ tăng lên tới cực hạn nhưng làm sao có thể theo kịp bước chân của Bạch Đông Lâm, gà con nóng nảy, giống như cảm giác được trong sương mù xám xịt chung quanh có vô số ánh mắt đỏ tươi nhìn chăm chú vào nó, trong lòng hoảng hốt, khóc lóc kêu to:
"Chủ nhân! Sát trận trải rộng phương cổ mộ này, ngài hãy mang theo ta, để cho gà con giúp ngươi giải ưu giải nạn, chủ nhân, đừng bỏ lại ta!! Khanh khách lộc cộc!”
“Lão tử còn chưa chết, ngươi lại khóc tang à?”
Bạch Đông Lâm nhướng mày, thò tay vào hư không, xách gà con tới, nắm chặt cổ gà, lúc này mới cắt đứt thanh âm chói tai.
"Giao dịch giữa chúng ta đã hoàn thành, hiện tại ngươi đã là một con gà con tự do, muốn đi đâu thì đi, còn dựa vào ta làm gì?"
"Khụ khụ! Thưa chủ nhân, đây không phải là gà con lo lắng cho ngài sao? Thế giới này trải rộng sát trận..."
"Sát trận?"
Trong mắt Bạch Đông Lâm hiện lên sự khinh thường, ý niệm vừa động, một chút ánh sáng màu xám nổ tung trong lồng ngực, vòng xoáy hỗn độn lớn nhanh chóng lan tràn xuống.
Toàn bộ sương xám, hư không, mặt đất và rất nhiều yêu quái lông xanh bị cắn nuốt chuyển hóa thành năng lượng, đi thẳng đến một khu vực hình cầu khổng lồ ở chỗ sâu nhất trong tâm thế giới, tất cả vật chất hữu hình đều bị hạt khuấy nát cắn nuốt hầu như không còn.
"Làm sao có sát trận? Tại sao ta không thấy nó?”
Gà con há miệng, thân ở trong vòng xoáy vô cùng khủng bố này nhưng trong lòng phát run, căn bản nói không nên lời.
"Ngươi muốn đi theo ta? Bạch Đông Lâm ta cũng không nuôi phế vật, ha ha, huống chi hiện tại người và yêu khác đường, huyết mạch long phượng của ngươi cũng chỉ như vậy, ta còn chướng mắt. Ngươi nói xem, ngươi có giá trị gì?”
Trên trán gà con chảy mồ hôi lạnh, nó biết Bạch Đông Lâm nói thật lòng, huyết mạch Long Phượng vạn cổ duy nhất của nó thật sự ngay cả rắm cũng không là gì với loại quái vật này.
Trong lòng suy nghĩ quay cuồng, gà con vắt hết óc suy nghĩ giá trị của mình, đột nhiên ánh mắt sáng lên.
"Chủ nhân, ta nghĩ ra rồi! Ta biết ngươi khinh thường huyết mạch của ta, nhưng ta cũng không phải không có gì. Bởi vì bản thân có huyết mạch long phượng, thịt của ta tươi ngon, tuyệt đối là vạn cổ đệ nhất, chỉ cần ngươi nuôi ta, mỗi ngày đều có thể uống canh gà mỹ vị nhất!”
"Tuyệt đối là vật đại bổ, khụ khụ, đương nhiên, điều này khẳng định không có tác dụng với chủ nhân ngươi, nhưng chủ nhân có thể ban thưởng cho người thân bằng hữu tẩy tinh phạt tủy, tăng lên thiên phú thể chất, sẽ có hiệu quả nhất định!"
Bạch Đông Lâm nghe vậy trong mắt hiện lên vẻ quái dị, con gà con này nói hình như còn rất có đạo lý, nuôi một con gà thỏa mãn mong muốn ăn uống một chút cũng rất tốt.
"Được rồi, nể tình ngươi thành tâm thành ý như thế, về sau sẽ đi theo ta."
"Đa tạ chủ nhân!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận