Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 462: Lựu đạn nguyên sơ

“Dung hợp hai loại pháp tắc, có vẻ uy lực hơi kém nhưng bốn loại thì lại vượt qua cực hạn của mình. Với cảnh giới Thần Hồn hiện tại, mình còn chưa thể đồng thời duy trì chín mươi chín sát chiêu nguyên sơ.” “Vậy thì dùng ba loại vậy, nó đủ để giết chết yêu ma quỷ quái có cấp bậc thấp hơn Thần Nguyên tứ trọng thiên. Hơn nữa, lực lượng lần này lớn như vậy, chồng chéo lên nhau…”
Khóe miệng Bạch Đông Lâm nhếch lên, lộ ra nụ cười tàn nhẫn. Trong mắt hắn lộ ra nhiệt huyết của cuồng nhân chiến tranh.
‘Lúc này đây, hãy để ta hóa thân thành người lựu đạn đi! Nhưng đây là loại bom hạt nhân!’
Mặt Bạch Đông Lâm khôi phục vẻ nghiêm túc, Chí Ác bị tiêu hao đã dần khôi phục lại, vô số sức mạnh linh hồn cuộn trào ra và hóa thành những mũi tên linh hồn siêu nhỏ. Nó xâm nhập vào cơ thể, tách tất cả pháp tắc Linh Khiếu được đưa vào Bản Nguyên ra, pháp tắc Không Gian là ngoại lệ.
Chín mươi chín viên cầu thịt xoay tròn xung quanh thân thể hắn, một viên nhảy ra trôi lơ lửng trước mặt Bạch Đông Lâm. Ba loại pháp tắc Linh Khiếu, tổng cộng có sáu mươi viên đang tràn vào quả cầu, dung hợp với nhau thành một thể.
Sau khi hắn dung hợp năm loại pháp tắc Linh Khiếu, bây giờ dung hợp ba loại cảm thấy rất dễ dàng. Viên cầu thịt này là vật chuyên chứa mà Bạch Đông Lâm cố ý phát triển.
Nó chứa Sinh Mệnh Bản Nguyên và khí tức Thần Hồn của hắn. Tác dụng duy nhất của nó chính là chịu tải sát chiêu của Bạch Đông Lâm, cấp độ đặc biệt, trình tự ban đầu.
Sau khi suy xét cặn kẽ, hắn phát hiện thao tác này có mức độ thu lượm yêu ma quỷ quái lớn nhất. Ngoài ra, nó còn có thể bảo đảm sự an toàn cho Bạch Đông Lâm, che giấu thân thể của hắn. Nếu hắn còn dùng bản thể dẫn tới tự bạo như lần trước thì tối đa một, hai lần sẽ bị Đại Năng để mắt tới. Trước mắt, Bạch Đông Lẫm vẫn chưa có cách nào phá giải giam cầm được với Đại Năng cảnh, chết cũng không chết được, bị phong cấm thì phiền to.
Vì thế cứ cẩn thận một chút là tốt nhất. Hắn chỉ việc trốn ở phía sau xem cuộc vui là được. Chín mươi chín quả lựu đạn nguyên sơ cũng đủ lấy được Thanh Linh khí mà hắn cần rồi.
Trong lúc Bạch Đông Lâm đang suy nghĩ, viên cầu thịt đầu tiên đã hoàn tất dung hợp, quả cầu màu đỏ máu đã đổi sắc, hóa thành hình thái hư huyễn không rõ. Quy luật của che giấu khí tức trong đó đã được kích hoạt, che giấu toàn bộ chấn động của bản thân, tu sĩ dưới Đại Năng cảnh khó mà nhận thấy sự đáng sợ của vật nhỏ này.
Hắn búng ngón tay một cái, lựu đạn nguyên sơ lập tức biến mất, bay tới nơi mà nó nên đến. Mắt Bạch Đông Lâm lóe lên một cái, sau đó tiếp tục bận rộn.
Ở bên ngoài có một thành trì khổng lồ được tạo thành từ kim loại màu đen, đây là thành trì trấn thủ bên ngoài Đan Minh.
Ngày thường, trong thành trì này rất thưa người, ngoài một số thủ vệ thì rất hiếm có người tới tòa thành trì không dùng được này. Thế lực của Đan Minh rất lớn mạnh, hơn nữa bên ngoài còn có không gian phòng ngự Duy Độ, bình thường nào có ai dám tới trêu chọc? Cũng vì vậy, tòa thành trì được chế tạo xa xỉ này có tác dụng tượng trưng lớn hơn tác dụng thực tế.
Nhưng hôm nay, tòa thành trì này lại phát huy được tác dụng cực lớn. Toàn bộ tòa thành trì bằng kim loại được kích hoạt, vô số trận pháp khổng lồ có hào quang lấp lánh, trận pháp công kích và phòng ngự chồng chéo lên nhau, sóng năng lượng tỏa ra kịch liệt. Hôm nay, tòa thành này hội tụ rất nhiều tu sĩ, điểm chung là họ đều tập hợp ở nơi mà bản thân cho là nơi an toàn.
Tòa thành này đã có gần tám mươi triệu tu sĩ tụ tập, là nơi tập trung nhiều tu sĩ chạy nạn nhất, đồng thời thỉnh thoảng ngoài thành còn có người tụ tập. Số người tụ tập ở đây đã lên tới tám mươi triệu người, tất cả đều tỏa ra khí tức sinh mệnh cực kỳ mãnh liệt. Trên mảnh đất có chu vi nghìn dặm, tất cả những yêu ma quỷ quái hạ xuống vốn chẳng cần xem xét, lập tức chạy về phía tòa thành trì này.
Thành trì bằng kim loại màu đen này là một trong những lớp ngoài của Đan Minh nên cũng không yếu. Đám yêu ma quỷ quái này vừa tới gần thành trì khoảng trăm dặm, trận pháp công kích sẽ tự động kích hoạt.
Cột sáng phun ra, dù yêu ma có thực lực Thần Nguyên cảnh cũng không thể chịu được sự bắn phá của trận pháp, lập tức biến thành tro bụi trong nháy mắt. Tám mươi triệu tu sĩ có sức ra sức, không có sức thì cống hiến linh thạch. Nhưng pháp bảo trữ vật bị cấm dùng nên nguồn sinh lực dự bị cho trận pháp cũng không nhiều lắm.
Nhưng mọi người đều hiểu lúc này không phải lúc lo lắng về chuyện này, thỉnh thoảng họ lại ngẩng đầu nhìn hố đen trên trời. Yêu ma ở ngoài thành không có tính uy hiếp lớn, không có thành trì thì họ vẫn có thể giải quyết một cách dễ dàng. Điều họ lo lắng là yêu ma Đại Năng cảnh xuống đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận