Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 116: Tụng kinh Phật

Bạch Đông Lâm nhắm mắt suy tư, nhất định phải tìm được cách khắc chế tà ma, hắn không cho phép mình tồn tại nhược điểm rõ ràng như vậy, cùng lắm thì lại tiêu điểm cống hiến để đi tới Bia giới. Bỗng nhiên hắn chợt nảy ra, khí tu, thể tu, một cái luyện khí, một cái luyện thân thể, chúng đều có một điểm chung, đó là đều cần phải luyện thần hồn!
Vừa nghĩ liền làm, hắn lập tức ngừng các công pháp tu luyện thần hồn lại, tức thì có một cái chấm đỏ hiện lên trong đầu, so với những chấm đỏ của các loại công pháp khác thì nhỏ hơn nhiều, hẳn là các loại bí tịch tu luyện thần hồn cực kỳ quan trọng.
Dù là bất kỳ hệ thống tu luyện nào thì thần hồn cũng vô cùng trọng yếu, nó liên quan mật thiết đến mọi cảnh giới sau này, tu luyện khí cần bước vào cảnh giới Nguyên Thần, tu luyện thể chất cần bước vào cảnh giới Thần Vân mới chính thức có thể tu dưỡng thần hồn.
Các giai đoạn tu luyện đầu chỉ tập trung xây dựng căn cơ, nền tảng, trường hợp cá biệt là Bạch Đông Lâm không cần đạt tới cảnh giới, hắn lợi dụng thần thông để cường hóa năng lượng rồi dẫn vào thần hồn để tu luyện.
Trong Dựng Thần chú Ma Chân kinh cũng có phương pháp tu luyện thần hồn, nhưng chỉ khi hắn đạt tới cảnh giới Thần Văn, cũng có nghĩa là hắn không cần phải lo về công pháp tu luyện thần hồn, mà chỉ cần tìm thuật pháp có thể vận dụng được sức mạnh của thần hồn thôi!
Đến giờ Bạch Đông Lâm đã xem qua hơn mấy ngàn quyển bí tịch có liên quan đến thần hồn, cuối cùng hắn chọn ra được hai quyển cho là lợi hại nhất.
Một là Địa Tạng Vương Bồ Tát Bổn Nguyện Kinh, là một bộ kinh siêu độ vô thượng của Phật môn, có thể siêu độ oan hồn, thanh tẩy oán khí, là khắc tinh của các loại tà ma. Muốn thi triển chỉ cần tụng niệm trong thần hồn, tuy nhiên người thi triển cần phải có Phật tính cao thâm, còn cần hiểu biết cực sâu về Phật pháp.
Thứ hai là Thái Ất Cứu Khổ Cứu Nạn Thiên Tôn Siêu Độ Kinh, tương tự là một quyển kinh siêu độ của Đạo môn, người tu luyện cần phải có hiểu biết sâu sắc về kinh văn của Đạo giáo, ít nhất phải đọc toàn bộ kho kinh sách của Đạo giáo.
Như Lai, Địa Tạng Bồ Tát, Thái Ất Thiên Tôn…
Bạch Đông Lâm ánh mắt thâm thúy, sau khi bước vào Thánh tông, càng tiếp xúc nhiều thứ, hắn càng phát hiện thế giới này có rất nhiều vấn đề.
Nhưng liền lập tức ngừng lại, không suy nghĩ lung tung nữa, vốn những chuyện này đều là của các đại lão có sức mạnh, quyền lực to lớn, bản thân là newbie còn suy nghĩ nhiều làm gì, chân chính tu luyện trở nên mạnh mẽ hơn là được.
Sau này cần phải cẩn thận giấu kín bí mật của mình hơn nữa, tránh để bị trở thành con cờ trong tay của bọn họ.
Không suy nghĩ miên man, hắn tiếp tục nghiên cứu hai bộ kinh Phật, Đạo giáo vừa lấy ra. Mặc dù đây không phải công pháp, bí tịch, nhưng đều ẩn chứa nhiều chân lý, đại đạo, tranh thủ thời gian in sâu nó vào trong linh hồn, trước kia có lẽ hắn sẽ không chịu nổi nhiều thông tin như vậy, nhưng giờ đã khác, linh hồn tăng cực lớn dung lượng!
Trong mấy ngày tiếp theo, Bạch Đông Lâm vẫn ở lại Thư sơn tụng kinh Phật, đọc kinh thư Đạo giáo. Dù hao tốn tận hai trăm điểm cống hiến để ở lại Thư sơn tăng thêm khả năng thấu hiểu kiến thức cũng không sao, dù gì hắn cũng vừa kiếm được một mớ điểm cống hiến đây.
Bạch Đông Lâm đang nhắm mắt bỗng nhiên hơi nhíu mày, mở mắt ra, vô số ký tự lóe lên trong đáy mắt đen thăm thẳm rồi biến mất.
Vòng tay Cực Đạo phát sáng màu đỏ, tiếp đó là một thông điệp tiến vào trong não bộ của hắn.
“Tô Thất? Tiểu tử Thánh Khanh có chuyện gì muốn tìm mình?”
Hắn lập tức đứng dậy rời khỏi Thư sơn sau mấy ngày nghiên cứu liên tục, tuy rằng thu hoạch rất lớn nhưng tinh thần đã sớm mỏi mệt, vừa hay có thể đi ra ngoài thư giãn một lúc.
Bước ra khỏi cửa, hắn lập tức phát giác được hơi thở của Thánh Khanh đang đứng ở cổng, liền tiến ra mở cổng.
“Bạch huynh, mãi mới tìm được huynh!”
“Vào trong nói tiếp.” Bạch Đông Lâm cười cười, không biết có chuyện gì mà Thánh Khanh vội vã như vậy, hai người đi vào sân rồi ngồi tại bàn đá, hắn lấy ra một bình linh trà rót ra hai chén rồi nói thêm:
“Đi đâu mà vội mà vàng, mà vấp phải đá, mà quàng phải dây?”
Thánh Khanh nhấp một ngụm linh trà rồi mới nói: “Khoan hãy nói, trước hết chúng ta trao đổi phương thức liên lạc đi, nếu lần này không tình cờ gặp được Tô Thất thì ta còn lâu mới tìm được huynh.”
Nói xong, hắn nắm lấy tay Bạch Đông Lâm, vòng tay của hai người chạm vào nhau, tối hôm qua hắn chỉ quan tâm uống rượu nên quên mất trao đổi phương thức liên lạc.
“Bạch huynh tu luyện thật khắc khổ, hai ba tháng nay cũng không thấy mặt, mà vừa ra ngoài lại làm ra chuyện lớn như vậy!”
“Dành lấy vị trí đứng đầu bảng! Ha ha ha, Bạch huynh đúng là làm rạng danh Thái Thương cốc mà!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận