Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 286: Chỉ vừa mới bắt đầu thôi

Thân hình Bạch Đông Lâm bị đánh phải lùi lại, mỗi một bước lùi đều giẫm ra một vết chân trong hư không, sau mười bước mới dừng lại, một tia máu tươi chậm rãi chảy ra từ khóe miệng, trái lại thân thể cao lớn của Ngụy Trì Khanh chỉ hơi chao đảo một cái đã ngừng. Vừa mới rồi chỉ là một kích thử dò xét của Ngụy Trì Khanh, không phát huy ra toàn lực, mà hắn ta đã lấy ra tất cả sức mạnh trong thân thể, ước chừng hai trăm hai mươi long chi lực.
Ngụy Trì Khanh là tu sĩ Thần Nguyên Cảnh nhất trọng thiên, điều kiện tiên quyết mà Thần Thông Cảnh muốn đột phá tới Thần Nguyên Cảnh chính là phải nạp 365 chủ Linh Khiếu vào ánh sáng Sinh Mệnh Bản Nguyên, hơn nữa lúc đột phá sẽ tăng lên cực đại đối với thân thể, sức mạnh thân thể của hắn ta ít nhất phải là bốn trăm long chi lực.
Ngụy Trì Khanh nhíu mày, hắn ta vốn tưởng rằng cảnh giới của Bạch Đông Lâm ít nhất cũng là Thần Thông Cảnh đại viên mãn, nhưng mà mới vừa công kích thăm dò, rất rõ ràng là còn thiếu chút nữa.
Dưới da Bạch Đông Lâm trải rộng trận pháp bí văn, khí tức bí mật, ngay cả Ngụy Trì Khanh cao hơn hắn một cảnh giới cũng khó mà dò xét thực lực thật sự của hắn, tối đa chỉ có thể cảm ứng được ánh sáng Sinh Mệnh Bản Nguyên của hắn chưa trải qua đột phá, còn chưa phải là tu sĩ Thần Nguyên Cảnh mà thôi.
Ngụy Trì Khanh khẽ lắc đầu cảm thấy không thú vị, không muốn đánh cùng một người điên. loại thực lực này mà còn dám tới chọc giận hắn ta.
Lúc này từng tu sĩ bay lên không trung bao vây Bạch Đông Lâm vào giữa, những người này là thuộc hạ của Ngụy Trì Khanh, đều là Thần Thông Cảnh đại viên mãn!
“Tiểu tử, loại thực lực này của ngươi không cần đến ta tự mình ra tay.”
Ngụy Trì Khanh đứng trong hư không nhẹ nhàng phất tay, hơn mười tu sĩ xung quanh trầm mặc không nói, thân hình khẽ động bắn tới công kích Bạch Đông Lâm.
“Chờ đã!”
“Chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi!”
Nói xong Bạch Đông Lâm mạnh mẽ bước ra một bước, trên không kịch liệt chấn động.
Thần thông Pháp Thiên Tượng Địa!
Bạch Đông Lâm hơi chuyển động ý nghĩ một chút, nhất thời thi triển bí pháp thần thông, thân thể nháy mắt hóa thành người khổng lồ cao tới năm mươi trượng, một bộ áo giáp đỏ thắm bao phủ toàn thân.
Khí thế kinh khủng chọc tan bầu trời, huyết sát khí nồng nặc tràn ngập cả mảnh hư không, rất nhiều tu sĩ vừa nãy muốn xông lên bị kinh sợ đứng tại chỗ, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Rầm rầm!
Bạch Đông Lâm bước ra một bước lần nữa, sức mạnh tăng vọt dẫm trên không chấn động kịch liệt, vô số vết nứt không gian rậm rạp chằng chịt hiện lên.
“Cực Tẫn Thăng Hoa!”
Xiềng xích pháp tắc mạnh mẽ mơ hồ quấn quanh ở ngoài da, huyết dịch huyết nhục, xương cốt trong cơ thể, rất nhiều Linh Khiếu đều bị thiêu đốt toàn bộ!
Ngọn lửa màu vàng óng bao phủ toàn thân, hóa thành từng con rồng kim sắc khổng lồ di chuyển quấn quanh thân thể, ngọn lửa màu vàng óng trong hai mắt sôi trào không ngớt.
Sôi trào! Nóng cháy! Thô bạo!
Khí thế kinh khủng làm cho tu sĩ chung quanh lại lui lần nữa, Ngụy Trì Khanh dừng bước, quay đầu nhìn chòng chọc vào Bạch Đông Lâm, bên trong mắt hổ dần dần nghiêm trọng, hắn ta lại cảm nhận được một tia nguy hiểm trên người Bạch Đông Lâm.
Không thể tin được, điều này hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn ta, làm sao một tu sĩ Thần Thông Cảnh có thể làm được loại trình độ này, thật kỳ lạ!
Bạch Đông Lâm nắm chặt nắm tay, không gian nơi lòng bàn tay trực tiếp bị bóp nát, cảm ứng được sức mạnh của thể tu sôi trào mãnh liệt, ngay cả chính hắn trong thời gian ngắn cũng có chút khiếp sợ, đây là lần đầu tiên hắn ra tay toàn lực sau khi thực lực đại tiến.
Sức mạnh thân thể trực tiếp tăng vọt gấp bốn, gần đến chín trăm long chi lực! Chỉ tính sức mạnh cơ thể, lúc này hắn đã vượt xa Ngụy Trì Khanh mới vào Thần Nguyên Cảnh.
“Các ngươi lui ra! Hắn không phải là thứ các ngươi có thể giải quyết!”
Nghe thấy được mệnh lệnh của Ngụy Trì Khanh, đông đảo tu sĩ đều thở phào một hơi, thân hình khẽ động, đã thoát đi ra xa, bọn họ không có tư cách đứng xem trận đại chiến tiếp theo.
Lúc này người trong thành trì phía dưới cũng nhìn thấy người khổng lồ khủng bố trong hư không, tất cả đều thoát ra ngoài thành, sợ bị dư âm lan đến.
Bây giờ mới là cách làm của người thông minh, đây là thường thức cơ bản của giới tu luyện, không nên quá nặng lòng hiếu kỳ, tu sĩ không cùng một đẳng cấp chiến đấu, không nên đứng ngoài quan sát, nếu không… Một tia dư âm là có thể lấy cái mạng nhỏ của ngươi!
“Hảo tiểu tử! Là ta xem thường ngươi! Mặc dù không biết ngươi làm thế nào, nhưng không thể không thừa nhận, ngươi là đối thủ đáng để ta ra tay toàn lực!”
“Gào!”
Ngụy Trì Khanh gầm lên một tiếng, dị tượng bản nguyên màu đỏ thẫm nhanh chóng hiện lên trong hư không phía sau, trong nháy mắt đã lấp đầy mảnh hư không, Linh Khiếu rậm rạp chằng chịt chói mắt trôi nổi trong đó, giống như ngôi sao trong biển lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận