Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 211: Tự truyện của cung chủ Nguyệt Cung

Sau khi chia nhau ra, Bàng Diêu và Minh Tịnh đã che giấu bản thân rời khỏi địa cung. Cả địa cung rộng lớn chỉ còn lại một mình Bạch Đông Lâm. Trở về trạch viện của mình, Bạch Đông Lâm ngồi xếp bằng trên giường. Sắc mặt hắn có tí hưng phấn, giờ đã đến lúc kiểm tra lại những thứ thu hoạch được trong hành trình lần này rồi.
Bạch Đông Lâm câu thông với đạo khí Tử Triệu, một đống pháp bảo trữ vật mà hắn gom góp lập tức lấp đầy phòng ngủ. Trong đó bao gồm cả của tu sĩ Càn Nguyên giới đã chết trong trận pháp lẫn đám hắc y nhân.
Những pháp bảo trữ vật này hiện tại đều là vật vô chủ, Bạch Đông Lâm quơ đại một chiếc nhẫn trữ vật, thần niệm tuôn trào chuyển toàn bộ đồ đạc bên trong vào vòng tay của hắn.
Bạch Đông Lâm cảm thấy quá là hạnh phúc!
Giống như mở hộp bí mật vậy, chơi vừa vui vừa kích thích, không ai biết pháp bảo trữ vật tiếp theo sẽ có những gì.
Sắp xếp tất cả các vật tư như pháp bảo, đan dược, linh thảo, bảo dược, ngọc đồng, bí thuật, công pháp, nguyên liệu khoáng vật, linh thạch và những thứ lặt vặt khác vào các khu vực khác nhau trong vòng tay.
Mấy thứ như y phục, yếm đào còn có quần lót tơ tằm… này kia, mấy thứ linh tinh lộn xộn này đều bị Bạch Đông Lâm dùng một mồi linh hoả thiêu trụi.
Bỏ ra cả một ngày trời hắn mới kiểm kê, phân loại được hết mớ tài nguyên tu luyện này.
Kiếm bộn rồi! Giàu to rồi!
Bạch Đông Lâm rất chi là thoả mãn nằm trên giường, quả nhiên, ngựa không lén ăn cỏ ban đêm thì không mập, con người không kiếm thêm thì không giàu được, đúng là khiến người ta phát nghiện mà.
Bạch Đông Lâm buông thả bản thân trong chốc lát rồi nhanh chóng thu liễm cảm xúc, ngồi xếp bằng xuống. Nghiêm túc chuyển hóa mớ tài nguyên tu luyện này thành sức mạnh của bản thân mới là chuyện đứng đắn, nếu không để chúng ở đó cũng chỉ là vô nghĩa.
Trong lòng Bạch Đông Lâm thầm nghĩ, một đống ngọc đồng đã được lấy ra ngoài. Bên trong đó là các loại công pháp bí thuật… Hắn thích nhất là những tri thức này, cứ khắc sâu vào trong linh hồn trước rồi có gì thì nói sau.
Thần niệm khổng lồ tràn ra cùng lúc quan sát rất nhiều ngọc đồng, tốc độ của Bạch Đông Lâm cực nhanh, chỉ là sao chép, phục chế rồi dán vào mà thôi, chẳng mấy chốc đã khoắng sạch đám ngọc đồng.
“Đây là?”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm đột nhiên thay đổi, cầm trong tay một miếng ngọc đồng. Đây là ngọc đồng mà hắn thu được trong bí cảnh Nguyệt Cung, bên trong lại không phải là công pháp bí thuật gì, mà là tự truyện của cung chủ Nguyệt Cung?
Bạch Đông Lâm hơi sửng sốt, nữ nhân này đúng là siêu cấp tự luyến. Sau đó hắn bỏ thời gian xem kỹ nội dung, chỉ một lát là đã xong. Bạch Đông Lâm hơi nhíu mày, đúng là hắn đã biết được một số thông tin hữu ích từ trong miếng ngọc đồng này.
Bỏ qua mấy chuyện yêu đương nhăng nhít, nỗi khổ tương tư bên trong thì có vài dòng tin nhắn khiến hắn chú ý.
Thập đại hung thú bất tử bất diệt thời Cổ Giới loạn lạc. Minh Dự Đế Quân hy sinh bản thân để phong ấn thập đại hung thú… mười tuyệt vực… lẽ nào sự thay đổi ở Cổ Giới có liên quan đến thập đại hung thú? Cả câu nói cuối cùng trong ngọc đồng cũng khiến hắn không ngừng nhíu mày.
‘Ta tin rằng Minh Dự chưa chết, hắn vẫn tồn tại trong thiên địa. Ta có thể cảm nhận được khí tức của hắn, ta phải đến thiên ngoại, nơi đó gần Minh Dự hơn một chút.’
Minh Dự Đế Quân có sức mạnh khủng khiếp này thật sự chưa chết hay là bệnh tương tự của chủ nhân Nguyệt Cung quá nghiêm trọng, rối loạn nhận thức rồi?
Những chuyện này đã quá xa xưa, bây giờ không có cách nào để tìm hiểu được nữa. Bạch Đông Lâm lắc đầu không nghĩ tới nữa rồi vung tay thu miếng ngọc đồng kia lại.
Bạch Đông Lâm lấy từ vòng tay ra một đám chai lọ khác nhau, chúng đều là linh đan độc dược, phải bắt đầu tu luyện rồi.
Bạch Đông Lâm tuỳ tiện mở ra hai bình, một bình là linh đan còn một bình độc đan, hắn quẳng hết tất cả vào trong miệng, linh lực cuồng bạo cùng độc tính lập tức bạo phát trong cơ thể.
Những vết thương bị xé nát bởi linh đan cuồng bạo đều được được chuyển hóa thành năng lượng cường hóa. Bạch Đông Lâm một công đôi dụng, linh khí nuôi dưỡng linh khiếu còn năng lượng cường hóa thì nuôi dưỡng linh hồn, cả hai đồng loạt tiến bộ.
Về phần một đám linh hồn bị trấn áp trong Thần Hải thì hiện tại hắn chưa vội xử lý. Cứ để linh hồn tiến thêm được một bước trước rồi nói sau.
Bạch Đông Lâm đã có vô số tài nguyên tu luyện nên cũng không cần tốn công tìm kiếm nữa. Hắn lấy thêm hai hạt linh châu: một hoả, một lôi ra. Lôi châu bị hắn nhét vào bảy khối tử ngọc, chính là bảo bối lấy được từ dược viên trong bí cảnh Nguyệt Cung, thứ này chứa đựng sức mạnh sấm sét rất đáng sợ.
Hoả châu cũng bị hắn nhét vào trong một lượng lớn linh thạch và nguyên liệu cùng thuộc tính hoả. Mỗi tay Bạch Đông Lâm cầm một bảo châu, sấm sét kinh hoàng lập tức quấn lấy cơ thể trần trụi của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận