Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 346: Không xong rồi, chạy mau.

Nháy mắt sau, công kích của Tiểu Tử cũng ập tới. Chỉ thấy dây tử ngọc của Tiểu Tử chợt trở nên rất dài, trên đó còn ẩn hiện khí tức của thiên phú thần thông. Nó cuốn lấy quả cầu thủy tinh Không Vô trên tay Xuy Độc rồi lập tức co rút lại. “Tử Triệu!”
Theo tiếng hô của Bạch Tiểu Tiểu, Tử Triệu chợt lóe lên hồng quang, thoáng cái đã thu quả cầu thủy tinh Không Vô mà Tiểu Tử mang về vào trong không gian của mình. Tất cả mọi chuyện xảy ra chỉ trong mấy cái chớp mắt.
“Trời ạ, thành công rồi!” Tiểu Tử kích động đến mức dây leo không ngừng vặn vẹo.
Bạch Tiểu Tiểu cũng cực kỳ hưng phấn, mắt nhỏ lại bắt đầu lập loè hồng quang.
Một lát sau, khuôn mặt nho nhỏ của nó lại hoàn toàn thay đổi, quay đầu nhìn về phía Xuy Độc.
Lúc này, Xuy Độc đã đoạt lại quyền khống chế cơ thể, dùng ánh mắt thâm độc nhìn chòng chọc vào chỗ Bạch Tiểu Tiểu đang ẩn thân.
“Không xong rồi! Mọi người mau chạy thôi!”
Nó đã coi thường tên Xuy Độc này rồi, đối phương thế mà lại có thể nhanh chóng phá được thiên phú thần thông của nó. Bạch Tiểu Tiểu kinh hãi hô lên, chỉ nháy mắt đã độn nhập sâu vào trong lòng đất, nhanh chóng chạy thoát.
“Lão đại, không phải là một tên Thần Thông Cảnh thôi à? Sao ngươi phải sợ thế? Không phải ngươi nói ngươi ở trong Hắc Ngục một mình đánh lại mấy chục ngàn Thần Thông Cảnh à? Không phải là khoác lác đâu ha?
Không phải chứ? Bị ta nói trúng tim đen thật rồi hả?”
Bạch Tiểu Tiểu bị giọng điệu quái gở của Tiểu Tử làm cho tức đến trợn trắng cả mắt. Vừa cong đít chạy, vừa nổi giận mắng:
“Tiểu Tử ngu ngốc! Đúng là cái thứ không học vấn không có kiến thức, ngay cả chút thường thức đấy mà cũng không biết. Mấy tên tội phạm trong Hắc Ngục có thể so với đệ tử tinh anh của Cực Đạo Thánh Tông chắc?
Đám Thần Thông Cảnh rác rưởi trong Hắc Ngục chẳng qua chỉ cảm ngộ minh khắc được mười mấy loại pháp tắc, mà còn là loại pháp tắc bình thường nhất. Những Linh Khiếu khác cũng đều là minh khắc lại pháp tắc cũ, dù là đại viên mãn thì sao chứ? Dưới thần thông thiên phú của ta vẫn chỉ như con kiến!”
“Còn Xuy Độc này đã minh khắc hơn một trăm loại pháp tắc rồi đấy. Hồi nãy ta đã dùng toàn lực thi triển thần thông mà cũng chỉ khoá chặt được hắn ta trong mấy cái chớp mắt. Thực lực của tên này quá khủng khiếp, một tay cũng có thể chém bay tầng 29 Hắc Ngục!”
Dứt lời, Bạch Tiểu Tiểu không thèm để ý đến Tiểu Tử nữa, tiếp tục vùi đầu chạy như bay.
Xuy Độc nhìn thoáng qua bàn tay trống rỗng của mình. Vẻ âm trầm trên mặt đột nhiên tiêu tán, giận quá hóa cười, khẽ nói:
“Ha ha, thú vị thật. Con chó con mèo nào cũng có dám chọc tới ta à?
Hai tên tiểu tử thú vị này, cho dù các ngươi là sủng vật của ai thì Xuy Độc ta đều giết chắc rồi!”
Lời còn chưa dứt, toàn thân Xuy Độc đã bắt đầu hòa tan, chớp mắt đã hóa thành một vũng chất lỏng xanh sẫm sền sệt, phía trên còn có ngọn lửa xanh lục cháy hừng hực.
Gràooo! Tiếng long ngâm điếc tai vang lên.
Khe núi bốn phía của đỉnh núi khổng lồ lập tức bị chấn nát hoàn toàn, một con độc long cực lớn toàn thân xanh sẫm thoát ra từ trong bãi chất lỏng dưới đất.
Trên thân độc long thấm đầy chất lỏng sền sệt, không gian quanh nó bị ăn mòn đến vặn vẹo vỡ vụn. Từng giọt chất lỏng xanh sẫm chảy xuống, mặt đất cũng bị ăn mòn ra từng hố to, sâu không thấy đáy!
Độc tính mãnh liệt, khí tức thối nát khiến người khác buồn nôn.
Lúc trước, khi Bạch Tiểu Tiểu chưa hiện thân, đám người Xuy Độc bất cẩn nên mới không nhận ra dấu vết của nó. Nhưng bây giờ Bạch Tiểu Tiểu bại lộ rồi, hơi thở của nó đã bị Xuy Độc bắt được.
Chạy trốn một lúc, nó vẫn không thể thoát khỏi phạm vi cảm giác của Xuy Độc. Khí cơ khủng bố của hắn ta đã khóa chặt Bạch Tiểu Tiểu, tập trung gắt gao vào phương hướng nó đang chạy trốn.
Dịch Độc Long vặn vẹo, chớp mắt đã bắn ra với tốc độ cực nhanh. Những nơi nó đi qua không gian vỡ vụn. Lớp đất nham thạch thổ nhưỡng có cũng như không, tất cả đều bị ăn mòn thành hư vô, chỉ còn lại mùi hôi thối của đám khói xanh đang lượn lờ.
Mặc dù thiên phú độn thổ của Bạch Tiểu Tiểu rất tinh diệu nhưng tu vi của bản thân nó thì lại quá thấp. Tốc độ hoàn toàn bị Xuy Độc nghiền ép, dù đã chạy trốn rất xa nhưng vẫn bị hắn ta nhanh chóng tiếp cận.
Khi Xuy Độc bay, không gian xung quanh chấn động kịch liệt.
Không gian phía trước sụp đổ, không gian phía sau ngưng tụ khiến hư không giống như một cơn sóng, thúc đẩy Xuy Độc bay càng lúc càng nhanh.
Nếu Bạch Đông Lâm nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ khen ngợi Xuy Độc là kỳ tài, có khi còn dùng cả ‘động cơ đẩy’ để hình dung cũng nên. Tuy không khoa trương như tốc độ ánh sáng nhưng cũng có vài phần na ná!
“Lão đại, nghĩ cách đi! Người này có vẻ hơi bị khủng bố á!”
Cảm nhận được khí thế kinh khủng phía sau càng ngày càng gần, trong lòng Tiểu Tử thấy hơi lo lắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận