Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2078 - Ý chí Lam Tinh (2)

“Không tệ!”
Bạch Đông Lâm gật đầu khen ngợi, phương pháp tu hành của Rama tuy cổ quái, nhưng nếu để cho hắn dự đoán người siêu thoát tiếp theo của Duy Nhất Chân Giới, Rama này ít nhất có thể xếp vào top 3.
Dựa vào sức mình có thể đi tới bước này, tên Rama này quả thật rất đáng sợ, có thể gọi là quái vật.
“Đại nhân, không biết lần này ngài trở về...”
“Giống như ngươi, bế quan, tìm cách tiến xa hơn.”
Dứt lời, Bạch Đông Lâm định xoay người rời đi, nhưng không biết nghĩ tới cái gì, bỗng nhiên dừng lại, tiếp tục nói: “Thôi, còn chút thời gian, luận đạo đôi chút với ngươi vậy. Có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu, tùy thuộc vào chính ngươi.”
Rama là một ác nhân, để có được thần thạch “Thương” mà lâm vào trong cục, từng tạo ra sát nghiệt ngập trời ở Minh Dự cổ giới, nhưng hôm nay, Bạch Đông Lâm lại nhìn thấy bóng dáng của mình trên người đối phương.
Tàn sát, vì trở nên mạnh mẽ, hắn đã tàn sát không ít sinh linh, tuy đều là ngoại tộc Tai họa đen tối, nhưng nếu nói về ác, Rama không ác bằng hắn đâu.
“Đa tạ đại nhân!”
Rama nghe vậy, đôi mắt u nhã tĩnh mịch như nước đọng khẽ run lên, cảm xúc trầm tĩnh trăm nghìn tỷ năm lại khẽ dao động, có thể thấy được “Đạo” tồn tại vô thượng như Bạch Đông Lâm có bao nhiêu ý nghĩa đối với hắn ta.
“Lúc trước truyền “Ý” cho ngươi không hoàn hảo lắm, hôm nay bàn về nó đi.”
Muốn bước vào siêu thoát, đầu tiên phải có ý thức vĩnh hằng, lấy “Ý” chỉ điểm Rama, không gì thích hợp hơn.
Tuy nói là bàn luận, nhưng Rama làm sao có thể chen miệng được?
Chín chín tám mươi mốt ngày sau, Bạch Đông Lâm đứng dậy rời đi. Rama vẫn chìm sâu trong giác ngộ không thể tự giải thoát. Phỏng chừng, chưa tới trăm ngàn tỷ năm sau thì chưa tỉnh lại được.
Haizz...
Yếu ớt thở dài, quanh quẩn ở bia giới, vĩnh viễn khắc sâu ở trong thời không, từ xưa đến nay không tiêu tan.
......
Càn Nguyên đại lục, Nam Dương quốc, cấm khu số một chân giới – tổ địa Bạch gia.
Trên Tiểu Hồi sơn đã có hai bóng dáng sừng sững hồi lâu, trước khi Đông Lâm từng bước một giáng lâm tới đây, yên lặng nhìn ba ngôi mộ trước mặt, tựa như đang chờ đợi cái gì đó.
“Đại tỷ, nhị ca.”
“Ha ha, đại tỷ quả nhiên không đoán sai, nếu tiểu đệ ngươi trở về, nhất định sẽ tới nơi này.”
Dung mạo Bạch Kiếm Ca vẫn không thay đổi, nhưng mái tóc dài trắng như tuyết lại cực kỳ chói mắt. Đôi mắt sắc bén cũng lưu chuyển tang thương vô tận.
“Nhị ca, cần ta ra tay không?”
Bạch Đông Lâm nhướng mày, hơi không đành lòng nói.
“Không cần.”
“Trong một trăm tiểu diễn kỷ, cách một nghìn tỷ năm, mỗi một lần đều sẽ ý thức sụp đổ một lần, ta sẽ hồi sinh nàng. Nàng lại quỳ xuống cầu xin ta, bảo quên nàng đi...”
Bạch Đông Lâm há miệng, âm thầm thở dài, không nói thêm gì nữa. Quả nhiên là vậy à? Trong mỗi một vạn kiếm khách, chắc chắn sẽ xuất hiện một kẻ si tình.
May mà hắn không tim không phổi, không bị tình cảm vây khốn, quan hệ với Liên Tâm và Tiểu Tử cũng không giống như yêu, mà là một thứ khác...
Ba người không nói nhiều, Bạch Đông Lâm lấy giấy sáp thơm ra châm lửa đốt trước mộ.
“Nương, con đến thăm người.”
Hôm nay là ngày giỗ thứ 105,9 nghìn tỷ năm sau khi Thanh Anh tự vẫn.
......
Hiểu rõ tất cả, cắt đứt tạp niệm.
Bạch Đông Lâm liền khoanh chân ở Tiểu Hồi sơn, hắn bắt đầu tu hành, bên bờ sườn đồi, bắt đầu bế quan.
Đến cảnh giới hiện tại của hắn, bế quan ở đâu đã không có gì khác biệt, hoàn cảnh tu hành? Vô dụng với hắn. Tính an toàn? Thử hỏi thế gian này có ai có thể khiến hắn bị thương dù chỉ là một chút chứ?
Duy Nhất Chân Giới, trong sự bao dung của vùng đất Hôi Tịch, Bạch Đông Lâm là Hôi Tịch Chi Chủ, bế quan trong thế giới này cũng không ảnh hưởng đến sự tăng phúc của hắn.
“Ta Chi Tha Ngã! Diệt...”
Chuyện đầu tiên sau khi bế quan, Bạch Đông Lâm liền tự diệt vô số phân thân tha ngã bên ngoài, khiến cho chúng tiến vào trạng thái người quan sát.
Hiểu rõ gót chân của thần quang bảy màu, khống chế một bộ phận sức mạnh to lớn bạch quang. Bây giờ Bạch Đông Lâm rốt cục hiểu được bản chất Bất Diệt Bất Tử, cùng với cái gọi là “trạng thái người quan sát”. Thật ra nên gọi là... ý thức logic.
Liên quan đến lực lượng logic, đây cũng là vì sao Bất Diệt Bất Tử mạnh mẽ vô giải như vậy, ngay cả người siêu thoát cũng không thể nhìn trộm.
Sau khi tự diệt, phân thân, ý thức logic, giờ phút này có ý nghĩa khác, là mấu chốt không thể thiếu để Bạch Đông Lâm nhanh chóng nắm bắt được nguyên điểm.
“Lấy ý của ta, hóa nguyên điểm thành thiên địa chi tâm!”
“Ý chí Lam Tinh! Lập...”
Oành!
Nguyên điểm được bao bọc trong logic, tồn tại ở cấp độ logic, vô địch vô ngã, ngoại lực không thể xâm nhập chút nào.
Chỉ có ý thức logic Bất Diệt Bất Tử mới có thể vượt qua khoảng cách này, tiến vào Lam Tinh, từ khống chế tầng ngoài, đến nâng cao tới hoàn toàn khống chế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận