Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 401: Quà gặp mặt

Mặc dù Minh Ngục môn của họ có quan hệ thân thiết với Cực Đạo thánh tông, nhưng cũng không thể vì Bạch Đông Lâm mà chủ động đi khiêu khích tên khổng lồ Thần Huyết thánh tông này, quan hệ của họ vẫn chưa tốt đến mức đó. Vân Địch tiếp tục điềm nhiên như không đi dạo với hai tỷ đệ Mục Tu, giống như Bạch Đông Lâm đã dự đoán, hắn ta cảm nhận được sợi tơ Thần Hồn mà Bạch Đông Lâm để lại, chỉ là ánh mắt khẽ lóe lên, sau đó phớt lờ đi.
“Vân Địch, ngươi với người hồi nãy có hiềm khích với nhau à?”
Nữ tử sừng tím đang quan sát cẩn thận một món hàng trong tay, đồng thời lên tiếng hỏi bằng giọng điệu lạnh lùng.
Dáng người của Vân Địch khẽ ngưng lại, nữ nhân này đúng là đáng sợ, không dễ lừa gạt như đứa đệ đệ ngốc đó của nàng ta.
“À, Mục tiểu thư, đó cũng là những chuyện nhỏ nhặt, không đáng nhắc đến.”
“Ồ.”
Nữ tử sừng tím khẽ gật đầu, đặt món hàng trong tay xuống, xoay người chậm rãi rời đi, không hỏi thêm gì nữa.
Vân Địch đi theo sau khẽ cúi đầu xuống, che giấu sự dao động trong đáy mắt và khẽ nắm chặt tay lại.
‘Chết tiệt, xem ra phải nhanh chóng hành động, hình như nữ nhân này đã nhận ra điều gì đó!’
Sau khi gặp người của Thần Huyết thánh tông, Niên Niên cũng không còn hứng thú tiếp tục đi dạo nữa, qua loa đi một lúc rồi ba người cùng trở về cứ điểm Minh Ngục môn.
Niên Niên nhìn Bạch Đông Lâm với ánh mắt cảnh cáo, nghiêm túc nói: “Tiểu quỷ, trong khoảng thời gian này, ngươi cứ thành thật ở lại đây chờ đại hội Đan Đạo bắt đầu.”
“Đừng có tự mình ra khỏi Cửu Hoàn Chi Tâm và cũng đừng tự ý đến gây rắc rối cho Thần Huyết thánh tông, bọn họ trông không đơn giản như bề ngoài, có rất nhiều lão quái vật ẩn mình trong bóng tối!”
Cảm nhận được sự quan tâm của Niên Niên, Bạch Đông Lâm lập tức thành thật gật đầu đồng ý, hắn thực sự cũng không có ý định chủ động tìm tới cửa, có Chí Ác ra mặt là đủ rồi.
“Yên tâm đi Niên tỷ, ta sẽ không đi đâu cả, ta nổi tiếng là người an phận thủ thường, sẽ không đi sinh sự đâu.”
Niên Niên liếc nhìn Bạch Đông Lâm, không để ý đến hắn nữa, quay lại nói với Liên Tâm: “Đồ nhi, con dẫn tiểu quỷ này ra sân sau và sắp xếp cho hắn một căn phòng trống, vi sư mệt rồi, đi xuống nghỉ ngơi trước đây.”
Dứt lời, bóng người khẽ nhúc nhích, vươn tay ra véo khuôn mặt mũm mĩm của Liên Tâm, sau đó biến mất, chỉ để lại vài tiếng cười quyến rũ ở đây.
“À, vâng ạ!”
Khuôn mặt của Liên Tâm hơi đỏ, nhỏ nhẹ đáp, cẩn thận liếc nhìn Bạch Đông Lâm rồi xoay người đi về phía sân sau.
Bạch Đông Lâm khẽ lắc đầu đi theo sau, trong lòng thầm nghĩ rằng tại sao tính cách của hai sư đồ này lại khác biệt lớn như vậy, đây hoàn toàn là hai thái cực mà.
Sau khi bước vào một viện nhỏ yên tĩnh, Bạch Đông Lâm nhìn xung quanh và phát hiện nơi này được dọn dẹp rất sạch sẽ, hắn cũng không có yêu cầu gì về nơi ở nên lập tức gật đầu hài lòng, nói với Liên Tâm: “Làm phiền Liên Tâm sư tỷ rồi!”
Liên Tâm đang cúi đầu xuống, khi nghe vậy thì khuôn mặt nhỏ lại đỏ lên, lấy ra một túi gấm thêu hoa, nhanh chóng nhét vào trong tay của Bạch Đông Lâm, sau đó chạy ra ngoài mà không quay đầu lại, vừa chạy vừa hét lên: “Xin lỗi sư đệ, sau này sư tỷ sẽ, sẽ bù lại phần quà gặp mặt…”
Bạch Đông Lâm sửng sốt, mở túi gấm ra, một luồng ánh sáng xanh mờ nhạt xuất hiện, các pháp tắc ở xung quanh khẽ dao động.
“Nha đầu ngốc này, ta nói đùa thôi mà lại tưởng là thật, một Hạt giống pháp tắc cấp quý hiếm, có lẽ là bảo vật quý giá nhất trên người nàng ta nhỉ.”
Bạch Đông Lâm cất túi gấm đi, không hề có ý định sử dụng, mặc dù hắn vẫn chưa khắc ghi loại pháp tắc này.
Hắn ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đêm đã tối đen như mực, bóng dáng vừa chuyển động thì lập tức xuất hiện trên giường trong phòng ngủ, khoanh chân ngồi xuống, ý niệm lập tức đồng bộ với Thần Hồn Chí Ác.
‘Lúc này có lẽ Vân Địch sắp ra tay rồi nhỉ, đừng có làm ta thất vọng đấy.”

Bí thuật sử dụng Chí Ác, biến Thần Hồn khổng lồ được sánh với Thần Hồn thất trọng thiên thành một sợi tơ Thần Hồn như có như không.
Trong mắt của Niên Niên và Vân Địch, Bạch Đông Lâm làm như vậy chỉ là vì để lại một dấu ấn Thần Hồn, hoàn toàn không nhìn ra thủ đoạn của Chí Ác.
Khi Bạch Đông Lâm ở Minh Dự Cổ Giới, hắn đã cắn nuốt rất nhiều ký ức của các tu sĩ Hắc Minh Giới, tương đối hiểu rõ một số phương pháp đặc biệt của Hắc Minh Giới.
Vân Địch chắc chắn sẽ không bỏ qua dấu ấn Thần Hồn khi không có được này, hắn ta chắc chắn sẽ nhân cơ hội này để làm chút việc gì đó.
Quả nhiên, ngay khi ý niệm của Bạch Đông Lâm chuyển sang Chí Ác thì hắn rõ ràng cảm nhận được Vân Địch đang di chuyển với tốc độ cao, mục đích chính là vòng thứ sáu của Cửu Hoàn Chi Tâm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận