Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 254: Ngươi là dũng sĩ chân chính

Cự long đỏ lam điên cuồng co rút, vô số đao mang chém trên người huyết diễm phượng hoàng, lông vũ cứng rắn bắt đầu nứt vỡ, máu nóng rơi lên lôi đài thanh đồng, lưu lại vết máu loang lổ. Chiếp! Huyết Hoàng rốt cục đỡ không nổi đao mang vô tận ăn mòn, huyết diễm phượng hoàng to lớn bắt đầu vặn vẹo co rút, sau một lát, đao mang huyết diễm tất cả đều tán đi.
Huyết Hoàng khôi phục hình người quỳ một chân trên đất, ngọc giáp đỏ trong suốt đầy vết rạn vết đao, ngay cả mặt nạ đều bị vỡ nát phân nửa, lộ ra dung nhan tuyệt thế khuynh thành.
Trần Trần tay cầm trường đao xanh thẳm, đứng trong hư không, hai mắt lạnh lùng nhìn xuống Huyết Hoàng.
Huyết Hoàng cắn chặt môi, trong đôi mắt đẹp lộ ra vẻ không cam lòng, chậm rãi mở miệng nói:
“Ta thua.”
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng truyền vào trong tai mỗi một người, đông đảo đệ tử thánh tông trên khán đài yên tĩnh trong nháy mắt, sau đó lại xôn xao.
“Uầy uầy uầy!”
“Trần sư huynh trâu bò!”
“Cực Đạo thánh tông đệ nhất thiên hạ!”
Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu, kết quả này cũng nằm trong dự đoán của hắn. Hắn biết hai người này vẫn còn có sát chiêu không dùng, có điều đúng là Trần Trần vẫn có phần thắng lớn hơn.
Lâm Phó phong chủ lộ ra ý cười, khẽ vuốt chòm râu bạc phơ, tuy loại tỷ thí chơi chơi này không đại biểu được cái gì, thế nhưng có thể đánh vào mặt của Thần Huyết thánh tông một chút thì hắn vẫn cảm thấy rất vui, đang định mở miệng tiếp lời với Tử Cửu, dưới khán đài đột nhiên truyền đến tiếng gầm giận dữ.
“Ta không phục!”
Giọng nói được tu vi gia trì, trong nháy mắt lấn át cả tiếng hoan hô trên khán đài, tất cả mọi người sửng sốt, quay đầu nhìn lại, đều muốn xem xem trong Thần Huyết thánh tông rốt cuộc là ai không chịu nổi việc thua như thế.
Một bóng người cao ngất chậm rãi đi tới cửa lớn, nhảy lên lôi đài thanh đồng.
Mái tóc xanh biếc, hai tai nhọn nhọn, đôi mắt xanh quét nhìn khán đài, mở miệng lớn tiếng nói:
“Bích Liêm ta năm nay hai mươi tuổi, mới vào Thần Thông Cảnh, muốn khiêu chiến đệ tử mới vào của Cực Đạo thánh tông!”
“Bất cứ kẻ nào cũng có thể đến chiến!”
“Tử Cửu trưởng lão, các ngươi đây là?”
Lâm Phó phong chủ nhíu mày, thần sắc không vui nhìn Tử Cửu. Tỷ thí vốn đã kết thúc, nếu như ai ai cũng giống như Bích Liêm thì bọn họ phải so tới khi nào?
“Ha ha ha, Lâm Phó phong chủ chớ giận, tính nết tiểu bối tông môn có chút kiêu ngạo, xin bỏ qua cho. Để hắn hồ đồ một chút đi, đây cũng không ảnh hưởng đến kết quả tỷ thí của chúng ta.”
Tử Cửu hơi chắp tay, thái độ vô cùng khách khí, vẻ mặt Lâm Phó phong chủ hơi hòa hoãn, không ảnh hưởng đến kết quả tỷ thí là tốt rồi. Tiểu bối tâm cao khí ngạo, trong khoảng thời gian ngắn không tiếp thụ được hắn cũng có thể hiểu cho, dù sao hắn cũng đã trải qua một thời trẻ tuổi ngông cuồng.
Trọng tài lơ lửng giữa trời nhìn sang hai người, trưng cầu ý kiến của họ, hai người thấy vậy khẽ gật đầu, dùng ý niệm truyền âm.
Được hai người truyền âm, trọng tài xoay người sang chỗ khác, chỉ cần ý kiến song phương nhất trí, hắn ta chấp hành cân nhắc tài quyết là được, còn lại không cần tham dự, vì vậy mở miệng lớn tiếng nói:
“Tỷ thí tiếp tục, quy tắc như trước, bất cứ đệ tử mới vào nào của Cực Đạo thánh tông cũng đều có thể lên đài ứng chiến.”
Tầm trăm ngàn đệ tử mới vào trên khán đài thoáng chốc rơi vào trầm mặc, thanh niên tóc xanh trên lôi đài thanh đồng quả thật có vốn liếng để phách lối. Người ta trực tiếp mở miệng nói mình là Thần Thông Cảnh, cho dù chỉ vừa đột phá cũng không phải bọn họ có thể chiến thắng.
“Thế nào? Đệ tử mới vào khóa này của Cực Đạo thánh tông đều là kẻ nhu nhược sao?”
“Hừ! Chớ có càn rỡ! Đồ Nhai ta đến chiến với ngươi!”
Hiệu quả của lời trào phúng vụng về của Bích Liêm vẫn rất mạnh, nói như vậy trên sân nhà của Cực Đạo thánh tông, nếu như đối phương còn có thể nhịn được thì mới là lạ.
Đồ Nhai chính là loại người này, tính cách bá đạo cao ngạo, lúc thực lực không bằng Thần Vô Khuyết cũng dám tới khiêu chiến, huống chi ở sân nhà lại bị Bích Liêm giễu cợt như thế. Có thể đánh thắng, hắn ta muốn lên. Đánh không lại, hắn ta cũng muốn lên.
Trong hành trình tới Cổ Giới, hắn ta cũng tiến bộ không ít, mặc dù cách Thần Thông Cảnh còn xa nhưng tuổi tác giữa hắn và Bích Liêm đều không khác mấy. Hắn không tin đối phương dựa vào thực lực của chính mình đột phá Thần Thông Cảnh, hơn nửa chỉ là hàng được mã người, vẫn có khả năng vượt cảnh chiến thắng!
Đồ Nhai nhảy vào trong lôi đài thanh đồng, giữa mặt mày khí phách nghiêm nghị.
“Tốt! Vậy mới tốt chứ Đồ Nhai!”
“Đồ Nhai, trước kia là ta nhìn lầm ngươi, ngươi là dũng sĩ chân chính!”
Trong lòng mọi người trên khán đài thở phào một hơi, đồng thời bắt đầu hò hét cổ vũ cho Đồ Nhai, có người đại biểu bọn họ xuất chiến là tốt rồi. Mặc kệ kết quả thắng thua như nào thì nhiều hoặc ít vẫn tìm lại chút mặt mũi cho đệ tử mới vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận