Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 109: Hai muơi hai ngàn cân

Vô số đồ án trải dài bất tận, kéo dài đến cuối chân trời, phong cách cổ xưa mang theo hơi thở của năm tháng đập vào mặt, khí thế tràn đầy, không thẹn với cái tên tháp Thông Thiên! Bạch Đông Lâm thu hồi tầm mắt, nhấc chân bước vào cự tháp, không ngoài dự đoán của hắn, không gian bên trong tháp vô cùng to lớn, giống như một tiểu thế giới, Bạch Đông Lâm đã quá quen thuộc với tình huống này, ở trong Thánh Tông, chỉ cần là những nơi khá quan trọng thì đều có công năng hấp thu Tu Di của giới tử, không gian được khuếch trương vô hạn.
Không gian nơi đây vô cùng rộng lớn, đệ tử Thánh Tông có đông đúc lên đến mấy trăm ngàn người, ngoại trừ tân đệ tử, còn có rất nhiều tiền bối sư huynh, mỗi người đều có khí thế mạnh mẽ tuyệt đối, hoặc là một người vô cùng cường đại lại bị coi là người thường.
Tháp Thông Thiên này và Thư Sơn giống như hai thái cực, trong không gian rộng lớn, tiếng người huyên náo, ồn ào không ngừng vang lên.
Trong không trung có mấy chiếc đèn cực lớn.
Tân Tinh bảng, Tiềm Long bảng, Thiên Kiêu bảng,… những ký tự dày đặc trên bảng không ngừng thay đổi, đây chính là thời gian thay đổi thứ hạng của các đệ tử.
Còn có rất nhiều bảng xếp hạng đang chiếu trận kịch chiến giữa các đệ tử Thánh Tông, tháp Thông Thiên này ngoại trừ có thể khiêu chiến thăng hạng, còn có thể ước chiến, sau khi người trong cuộc đồng ý thì có thể chiếu ở màn hình trong đại sảnh.
“Nào! Nào! Đánh cược đi!”
“Cược Đồ Nhai một ăn ba đây, một ăn ba đây! Người đi qua, kẻ đi lại đừng bỏ qua nha!”
“Ta cược Thần Vô Khuyết một trăm điểm tích lũy cống hiến!”
“Muốn chơi lớn à, ta cược Đồ Nhai ba trăm điểm tích lũy cống hiến!”
“Ta cược Đồ Nhai công tử!”
Bạch Đông Lâm lắc đầu, quả nhiên, trò đánh bạc này tồn tại ở mỗi góc của chư thiên vạn giới, ngay cả Thánh Tông cũng không ngoại lệ. Nhưng chuyện này cũng rất bình thường, chẳng phải Phật Tổ Như Lai cũng đánh cược với Tề Thiên Đại Thánh đấy à?
Tháp Thông Thiên khiến nhiều đệ tử ao ước như thế, ngoại trừ thanh danh thì còn có rất nhiều lợi ích mê người!
Bí thuật thần thông, thần binh đan dược, điểm tích lũy cống hiến, đủ loại phần thưởng, cần gì có đó, đây cũng là một trong những cách để Thánh Tông khích lệ đệ tử nâng cao năng lực tác chiến, nếu chỉ vùi đầu vào tu luyện mà không có kỹ xảo chiến đấu thì cũng không phải là một thể tu ưu tú.
Ý niệm thông qua vòng tay Cực Đạo liên thông với tháp Thông Thiên, ánh sáng lóe lên, thân hình hắn biến mất, Bạch Đông Lâm quyết định phải chiếm cái bảng này, ngoại trừ các phần thưởng, hắn phát hiện nơi này còn là nơi quét năng lượng rất tốt!
Tầng một tháp Thông Thiên.
Bạch Đông Lâm xuất hiện ở trong một sa mạc mênh mông bát ngát, mỗi một tầng của tháp Thông Thiên đều là một tiểu thế giới chân thật, mỗi người sẽ rơi vào một thế giới khác nhau, điều này là vì muốn rèn luyện năng lực chiến đấu cho các tu sĩ trong các hoàn cảnh tác chiến khác nhau.
Thánh Tông này thật sự thấu hiểu nỗi lòng của các đệ tử, tông môn như thế thật đáng yêu!
Đến rồi!
Một con bọ cạp cực lớn ẩn núp trong sa mạc lén lút tiếp cận, muốn đánh lén hắn, đáng tiếc đã bị thần niệm của hắn quét qua, không có chỗ dung thân.
Ầm!
Bọ cạp nhảy ra khỏi cát vàng, cái đuôi cực lớn đâm thẳng vào mi tâm của Bạch Đông Lâm, nhanh như thiểm điện.
Bạch Đông Lâm cũng không hề né tránh, hắn cũng không vận công phòng ngự, trong cảm ứng của hắn, con bọ cạp này mới chỉ bước vào Huyết Hải cảnh mà thôi, không thể phá được phòng ngự của hắn.
Keng!
Một âm thanh giòn tan vang lên, trên mi tâm không có dấu vết gì, hắn khẽ lắc đầu, biết nó đã cố gắng hết sức rồi.
Hắn cong ngón tay búng ra, trong nháy mắt, không khí bị man lực khủng bố đè nén thành một đạo không khí sắc bén, lóe lên, bọ cạp trong không trung bị chém thành hai.
Sau đó hắn lại nhấc chân phải lên, hung hăng đạp mạnh một cái, oành, biển cát chấn động, một cỗ kình lực cường đại chạy về phía chân trời, mấy chục con bọ cạp đang rục rịch đều bị đánh chết.
Ngay cả Huyết Nguyên hắn cũng chưa vận công, chỉ dùng mỗi lực lượng cơ thể mà thôi. Mỗi một Linh Khiếu được mở ra, có thể giúp lực lượng cơ thể tăng lên cả ngàn cân, đây chỉ là một bước đệm mà thôi, hiện tại lực lượng cơ thể của hắn có lẽ đã lên tới hai mươi hai ngàn cân.
Ánh sáng lóe lên, tiến vào tầng tiếp theo.
Tầng này là thế giới rừng rậm, người đầu trâu cao hơn một trăm ba mươi mét cầm búa lớn xông về phía hắn.
Keng! Búa lớn bổ vào sau gáy Bạch Đông Lâm, vẫn không để lại dấu vết gì, chỉ mạnh hơn bọ cạp một chút mà thôi, vẫn không có tác dụng với hắn.
Thực lực của đám người đầu trâu không mạnh lắm, nhưng một thân mùi tanh của bọn chúng lại khiến tinh thần hắn bị tổn thương, hắn giơ chưởng đao lên, chém tứ phương tám hướng xung quanh mình, bốn đạo không khí sắc bén cuốn theo vô số cây đại thụ chém người đầu trâu thành hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận