Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 754: Đêm Trọng Nguyệt

“Tiếp theo!” Bạch Đông Lâm trình lệnh bài, lại ném một viên linh thạch thượng phẩm qua, quan thủ thành nhận linh thạch, vẻ mặt dữ tợn thoáng hòa hoãn, giọng nói thô bạo cũng dịu hẳn đi.
“Một linh thạch thượng phẩm, đạo hữu, ngươi có thể ở trong thành ba năm, nếu muốn tiếp tục ở lại có thể tới sở sự vụ trong thành nộp linh thạch bổ sung.”
Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu, nhận lệnh bài nhanh chân bước vào trong thành. Ba năm… cũng không dùng được nhiều thời gian như vậy.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Hải Yêu tộc chỉ cần thu phí vào thành chắc cũng kiếm được đầy bồn đầy bát, là một thế lực giàu nứt đố đổ vách.
Đáy lòng Bạch Đông Lâm hơi nóng lên, thật ra nếu có cơ hội có thể nhìn thử xem liệu có dời được bảo khố vào tay mình không. Tài nguyên tu luyện của hắn lại sắp tiêu hao sạch rồi.
Vào tới trong thành, Bạch Đông Lâm nhìn quanh bốn phía, đủ loại hình cửa hàng xếp hai bên ngã tư rộng rãi, cái gì cần có đều có. Tu sĩ Yêu tộc rộn ràng nhốn nháo, tiếng mặc cả huyên náo vang bên tai không dứt.
Ngoại trừ phong cách kiến trúc và thay đổi mặt người thành đầu Hải Yêu xấu xí dữ tợn ra, phương diện khác không kém thành trì Nhân tộc là bao.
“Dựa theo quy củ giang hồ, muốn thu thập tình báo vẫn phải đi tửu lâu!”
Bạch Đông Lâm cười tủm tỉm, tùy tay bắt được một Hải Yêu đi ngang qua, nắm cổ nó nhấc tới trước mặt mình.
“A, a, ngươi… nương ngươi chứ! Ngươi làm gì thế? Dám động vào lão tử, ngươi không muốn sống nữa hay sao?”
Bạch Đông Lâm nhướng mày, vốn định tốn chút linh thạch hỏi đường, không ngờ đám Hải Yêu này thô bạo như vậy, há mồm đã mắng chửi người, làm hắn khó chịu.
Thần quang sâu trong hai mắt hắn chợt lóe lên, trong nháy mắt đã đọc trọn trí nhớ thần hồn của Hải Yêu bị nắm trong tay, còn nhân lúc rút ý niệm rời khỏi thần hồn, tùy tiện đảo loạn, khiến thần hồn đối phương vỡ nát, tiêu tán.
“Tiếp tay cho giặc. Tu vi chẳng ra gì mà chuyện ác vô số. Nguyện ngươi kiếp sau làm một con yêu tốt nhé!”
Bạch Đông Lâm ném xác yêu, thân thể nhoáng lên, chạy về phía nội thành. Đàn yêu xung quanh nhìn như không thấy, cảnh như vậy diễn ra mỗi ngày, bọn chúng đã gặp không biết bao nhiêu lần.
Không giống thành trì Nhân tộc quy củ sâm nghiêm, thành trì tương ứng của Yêu tộc bình thường đều không tránh cho giết chóc. Chỉ cần không tạo thành hư tổn thành trì, không tùy ý tàn sát, quân vệ thành một mực không để ý tới.
Dù sao vẫn là Yêu tộc, bản tính hung tàn khó có thể phục tùng, trước đây cũng từng có thành trì Yêu tộc hạ nghiêm lệnh cấm đoán, nhưng hiệu quả bé nhỏ không đáng kể, thậm chí khiến thành trì suy bại, bất đắc dĩ chỉ có thể từ bỏ lệnh cấm.
Lệ Tinh là đại tửu lâu đông khách nhất khu vực ngoại thành, cũng là tòa tửu lâu cao nhất, rộng lớn nhất.
Bạch Đông Lâm tìm bàn gần cửa sổ ngồi xuống, trên bàn bày đầy đồ ăn đặc sắc quái dị, hắn ôm lòng nếm thức ăn tươi, hơi động đũa một chút, sau đó lắc đầu buông.
Gớm.
Tuy phẩm chất nguyên liệu nấu ăn không thấp, nhưng tay nghề nấu nướng lại quá mức vụng về, có thể là sự khác biệt giữa các chủng tộc đi.
Bạch Đông Lâm bưng rượu lên, ánh mắt xa xăm. Hắn không màng tầng tầng lớp lớp trận pháp ngăn cách, thu trọn lời bàn tán nói chuyện của cả tòa tửu lâu vào tai.
Không hổ là tửu lâu quý nhất, Yêu tộc ra vào nơi này đều có chút năng lực, nội dung bọn chúng trò chuyện cũng đều có chút giá trị. Mới qua chốc lát, Bạch Đông Lâm đã thu hoạch được không ít tin tức.
Thành lớn Đế Quốc này chủ yếu chia làm khu vực nội thành và khu vực ngoại thành. Bên ngoài là phạm vi hoạt động của Yêu tộc biển sâu tầm thường, quản lý cực kỳ rời rạc. Về phần nội vực thì lại khác hẳn, đề phòng sâm nghiêm, là hoàn toàn thuộc loại Hải Yêu tộc, trung tâm tộc đàn của bọn chúng đều hội tụ tại tâm thành.
Đặc biệt gần nhất, lực lượng phòng ngự khu nội vực tăng thêm vài phần, hơn nữa Hải Yêu tộc cấm toàn bộ tộc nhân ở bên trong vực, không cho phép ra ngoài.
“Chẳng lẽ là Hải Yêu tộc đã nhận ra cái gì?”
Bạch Đông Lâm thoáng nheo hai mắt, lại lập tức khẽ lắc đầu. Hẳn là không phải, với năng lực của sở Kiểm Soát thì tuyệt đối sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp như đánh rắn động cỏ.
Hắn có thể được biết được kế hoạch diệt tộc này cũng nhờ Lâm moi tin từ Chỉ Lục. Chỉ Lục là cường giả quyền cao chức trọng của sở Kiểm Soát, mà thân phận của Lâm cũng rất đặc thù. Ngoại trừ bọn họ, những người khác muốn thu hoạch tin tức này tuyệt đối không dễ dàng.
Đặc biệt là Hải Yêu tộc.
“Nếu không phải đã biết trước… chẳng lẽ là vì đêm trọng nguyệt?”
Bạch Đông Lâm thoáng nghĩ tới một ý, suy ngẫm cẩn thận, cảm thấy suy đoán này có khả năng rất cao.
Đêm trọng nguyệt là hiện tượng đặc thù chỉ Càn Nguyên giới mới có. Càn Nguyên giới rộng lớn phi thường, sao trăng bình thường so với nó chẳng khác nào bụi bặm. Mặt trời bình thường căn bản không cách nào trải rộng ánh sáng tới toàn giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận