Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 258: Tự mình báo thù

Phụt! Cả người Tử Cửu máu tươi điên cuồng chảy ra, đứt gân gãy xương, khí tức nhất thời trở nên hỗn loạn, bị một kích tiện tay của Mẫn Không đánh cho suýt chết.
“Hừ! Người Thần Huyết các ngươi thật to gan, dám can đảm lợi dụng trường đấu Vô Gian ta!”
“Tuy không biết các ngươi có mục đích gì, nhưng không thể không nói, các ngươi đúng là đã làm được.”
Bạch Đông Lâm nghe vậy đáy lòng lại trầm xuống, mẹ nó, quả nhiên là một đám đồ cổ cố chấp, biết rõ bị người lợi dụng còn phải kiên trì cái gọi là quy tắc.
Sau khi nói xong, ý niệm Mẫn Không giao lưu với nhiều ý niệm khác trong hư không, sau một lát lại mở miệng nói:
“Trải qua mười hai vị ‘Hội tài quyết Vô Gian’ thống nhất bình phán, tài quyết như sau.”
“Đệ tử mới vào Bạch Đông Lâm dưới quy tắc ‘chạm đến là dừng’ của trường đấu Vô Gian, đã ngộ sát đệ tử Bích Liêm của Thần Huyết thánh tông, nhưng trong đó e rằng có ẩn tình, cố tình giảm bớt xử phạt, phán quyết Bạch Đông Lâm tiến vào ‘Hắc Ngục’ suy nghĩ năm năm!”
“Trưởng lão Tử Cửu Thần Huyết thánh tông, có ý định lợi dụng trường đấu Vô Gian, chui qua lỗ thủng của quy tắc, tội chết được miễn tội sống khó thoát, phán quyết cướp đoạt tu vi, đập tan ánh sáng bản nguyên sinh mạng của hắn!”
Mẫn Không nói xong, đưa tay chỉ một cái, một cột sáng màu đen trong nháy mắt xỏ xuyên qua Tử Cửu, tu vi lão ta cực khổ lắm mới tu luyện được nháy mắt bị tước sạch, ánh sáng bản nguyên sinh mạng cháy hừng hực cũng bị nứt vỡ, triệt để vụt tắt, biến thành người phàm!
“Không!”
Tử Cửu ngửa mặt lên trời gào thét, tiếng hét đầy sợ hãi, tóc lập tức trắng xóa, da tràn đầy nếp nhăn và đồi mồi, tựa như ngay sau đó sẽ tắt thở vậy.
Mẫn Không lại vung tay lên, đệ tử và Tử Cửu của Thần Huyết thánh tông bị tiễn ra khỏi Cực Đạo thánh tông.
“Tiểu gia hỏa, tuy lão phu biết là Tử Cửu này tính kế ngươi, thế nhưng quy tắc của trường đấu Vô Gian không thể nào sửa, chỉ có thể ủy khuất ngươi thôi.”
“Yên tâm đi, trong Hắc Ngục có người của tông môn chúng ta đóng giữ, sẽ chiếu cố ngươi, thời gian năm năm mà thôi, trong nháy mắt là trôi qua rồi.”
“Lão phu để lại cho Tử Cửu một mạng, ngươi sau này có cơ hội thì tự mình báo thù đi!”
Mẹ nó! Đối với những lão quái vật như các ngươi mà nói, thời gian năm năm chỉ là chớp mắt mà thôi, thế nhưng ta chỉ là một tên gà mờ thôi! Từ lúc tu luyện đến nay còn chưa đủ năm năm nữa!
Trong lòng Bạch Đông Lâm cạn lời, có điều so với kết cục của Tử Cửu, đúng là hắn ta bị phạt không nặng thật, coi như là đi nghỉ phép đi, dù sao mình tu luyện ở đâu chẳng được, vì vậy cung kính hành lễ nói:
“Đa tạ Đại nhân!”
Mẫn Không khẽ gật đầu, sau đó thân hình biến mất, lúc này nhiều đệ tử trên khán đài mới châu đầu ghé tai, phần lớn là thay Bạch Đông Lâm bênh vực kẻ yếu, dù sao Bạch Đông Lâm chính là ra mặt thay tông môn nên mới chịu hậu quả hiện giờ.
Lâm Vân lơ lửng ở trong hư không, bắt đầu chỉ huy mọi người rời khỏi trường đấu Vô Gian.
Mà Bạch Đông Lâm chỉ có thể yên lặng đi theo sau trọng tài đeo mặt nạ thanh đồng, chờ hắn đưa mình tới Hắc Ngục.
Sau một lúc.
Tất cả mọi người trong giác đấu trường Vô Gian đều đã đi hết, về phần đại hán trọng tài, phải đi lĩnh một pháp chỉ, chỉ còn lại một mình Bạch Đông Lâm trong giác đấu trường khổng lồ.
Bạch Đông Lâm ngồi xếp bằng trên khán đài kim loại, khẽ cau mày, tất cả những gì trải qua từ trước đến nay đều xuất hiện trong đầu hắn.
Hắn chưa bao giờ giao thiệp với người của Thần Huyết thánh tông, trong lòng cũng đã có một vài suy đoán, hắn đắc tội với không ít người, hơn nữa mỗi lần đều là sạch sẽ lưu loát, không lưu lại một cái đuôi.
Đầu tiên, phải loại trừ Tiểu hồng mao Huyền Diệp, người này đã bị hắn giết chết ở Cổ Giới, quá trình tuyệt đối bí mật và hoàn toàn không có khả năng bị bại lộ, hơn nữa trước đó hắn cũng đã tìm hiểu về lai lịch của Huyền Diệp, cũng không có năng lực lớn đến nỗi có thể cấu kết với người của Thần Huyết thánh tông.
Vậy thì chỉ có hai khả năng, một là trận chiến trên sông Nộ Giang, hắn đã phá hoại phía sau hang động mà không hề hay biết sự xuất hiện tà thần. Nhưng từ tình huống lần trước, tà thần đó xuất hiện gian nan như vậy, có lẽ ở Càn Nguyên giới cũng không có thế lực ẩn tàng gì.
Chỉ còn lại một kẻ thù duy nhất, Hắc Minh giới, hắn ở Cổ Giới, giết mấy chục vạn người, suýt chút nữa giết sạch, người sau lưng khẳng định là hận hắn đến tận xương tủy.
Với thế lực lớn như vậy, không phải là không có cách truy ra thân phận của hắn, có thể biết rất nhiều chuyện, nếu không hắn đã không khởi động ám tử trong Thần Huyết thánh tông đến xử hắn.
Năng lực khắc chế của bản thân đối với linh hồn hóa sương mù Hắc Minh giới có lẽ đã bị bại lộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận