Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 747: Bát bộ là gì

Đợi một lát, phần bụng thi thể nữ nhân đột nhiên sáng lên, hư không khẽ chấn động, bia Tiêm Giác biến thành ánh sáng màu đỏ lập tức bay ra ngoài. Cùng lúc đó, một đạo ánh sáng màu u lam và bia Tiêm Giác cuốn vào nhau, đồng thời bay ra ngoài.
Hai mắt Bạch Đông Lâm sáng lên, chưa kịp phản ứng, bia Tiêm Giác mang theo luồng ánh sáng màu u lam cùng nhau tiến vào trong Thần Hải của hắn.
Ý niệm chìm vào thần hồn, thần hồn được bao trùm bởi ngọn lửa màu vàng đang cháy hừng hực đột ngột mở hai mắt ra, một bên màu Kim Hồng, một bên màu xanh đậm, hai chiếc bia Tiêm Giác giống hệt nhau lơ lửng trước mặt, hơi hơi chuyển động, thần quang lóng lánh.
Bạch Đông Lâm chậm rãi xòe bàn tay ra, cầm chặt bia Tiêm Giác trong tay, trong nháy mắt, vô số thông tin phù văn phức tạp giống như nước sông chảy ngược tràn vào trong thần hồn của hắn.
Cũng khổng lồ, mênh mông giống như truyền thừa mà hắn tiếp nhận trong thế giới thấp duy!
Nhưng hôm nay, thần hồn của hắn đã mạnh hơn trước rất nhiều, lúc trước hắn có thể tùy tiện tiếp nhận, bây giờ lại càng dễ dàng.
Không lâu sau đó, thông tin truyền thừa đã được truyền lại đầy đủ, bia Tiêm Giác màu u lam khẽ run lên, thoát khỏi bàn tay Bạch Đông Lâm, hóa thành lưu quang bay vào trong hư không, đâm thẳng vào bia Tiêm Giác Kim Hồng, không phát ra bất cứ âm thanh nào, giống như hai giọt nước có cùng cội nguồn, trong nháy mắt đã dung hợp vào nhau.
Rống!
Bia Tiêm Giác sáng rực rỡ, phía trên bia tỏa ánh sáng vàng kim, ngoại trừ thần văn màu đỏ tươi lúc trước, nó còn hiện lên thần văn màu u lam, đỏ xanh giao nhau, vô cùng thần kỳ.
Bạch Đông Lâm tiêu hóa hết chỗ thông tin khổng lồ, chậm rãi mở mắt ra, ở sâu trong đáy mắt, vô số phù văn không ngừng lưu chuyển, trên mặt hắn hiện lên vẻ vui sướng.
“Quả nhiên là ngươi, một trong bát bộ của chiến trận kia!”
Quang!
Bát bộ chi ‘quang’!
Đây chính là truyền thừa bên trong bia Tiêm Giác u lam, ngoại trừ cái này, Bạch Đông Lâm cũng hiểu thêm một chút về chiến trận này.
Chiến trận này có uy năng vô cùng khủng bố, hắn vẫn không biết tên, chỉ biết nó được chia thành bát bộ, trong ngoài đều có bốn bộ.
Bên trong: Ngự, Quang, Đồng, Trần!
Bên ngoài: Phong, Lâm, Hỏa, Sơn!
“Ngự Quang Đồng Trần, tức là Dữ Quang Đồng Trần ư?”
Trong mắt Bạch Đông Lâm hiện lên vẻ hiểu rõ, ở trong chiến trận này, bốn bộ bên trong ‘Ngự Quang Đồng Trần’ có rất nhiều hàm nghĩa, là không tranh, là hàm phong, là hòa, là đồng, là thủ không công.
Còn bốn bộ bên ngoài ‘Phong Lâm Hỏa Sơn’ lại có ý nghĩa hoàn toàn ngược lại, đều là đạo sát phạt, là tranh, là sự bén nhọn, là sát, là diệt, là không gì không đánh được!
Một bên hàm phong, quy nạp thống ngự hết thảy. Một bên sát phạt, hủy diệt hết thảy mọi thứ.
“Hay lắm! Hay lắm!”
Trên mặt Bạch Đông Lâm hiện lên vẻ tán thưởng, không kiềm được mà vỗ tay cảm kích, cảm kích trước sự tinh diệu của chiến trận này.
“Xem ra trước đây ta đã xem thường chiến trận này rồi, nó còn tinh thâm hơn những gì ta tưởng tượng, đáng giá để ta dốc lòng nghiên cứu! Cái này không chỉ là chiến trận, mỗi một bộ trong đó đều được xưng là vô thượng chân kinh!”
Hiện tại, hắn đã nắm giữ được hai bộ trong bát bộ, là ‘Ngự và Quang’, Ngự là thống ngự, dung hợp tất cả năng lượng kỳ dị, pháp tắc trong thể nội.
Quang, chính là ánh sáng sinh mệnh, vận dụng, dung hợp, tu luyện ánh sáng linh hồn, ánh sáng ý chí vô cùng huyền ảo, đối với Bạch Đông Lâm mà nói, bộ này cũng mạnh không kém bộ ‘Ngự’!
Dừng lại dòng suy nghĩ, ánh mắt Bạch Đông Lâm rơi vào thứ đã biến thành bia Tiêm Giác, hài lòng gật đầu.
“Lần này là ngươi lập công, giúp ta dung hợp u lam, gọi ngươi là Kim Hồng cũng không thích hợp lắm, ta nên đặt cho ngươi một cái tên…”
Bạch Đông Lâm hiện lên vẻ suy tư, đặt tên vẫn luôn là điểm mạnh của hắn, hắn cân nhắc đến vấn đề về sau có thể sẽ có thêm ‘màu sắc’ khác gia nhập, vì thế không thể đặt tên theo màu sắc nữa.
“Nghĩ ra rồi!”
Hai mắt Bạch Đông Lâm sáng lên.
“Từ nay về sau, tên của ngươi là, Chiến Bia!”
Vô thượng chiến trận này đã lấy được sự kính trọng của hắn, nếu nó đến từ Chiến tộc thì cứ lấy tên là Chiến đi!
Mang theo vinh quang của tộc các ngươi tái nhập thế gian.
Rống rống!
Chiến Bia phát ra tiếng vù vù, ánh sáng lấp lánh.
Rạt…
Trong thần trì tối tăm của Băng Tuyết Thần Điện, một đạo ánh sáng màu vàng xẹt qua mặt nước trong suốt, quấy lên vô số điểm sáng xanh lam, tốc độ cực nhanh.
Ánh sáng này đương nhiên chính là Bạch Đông Lâm, hắn đã thuận lợi ra khỏi suối nguồn. Sau khi đạt được bia U Lam Tiêm Giác, hắn cũng không trì hoãn tại nơi nguy hiểm kia quá lâu, cũng không muốn thăm dò thi thể nữ tử nọ.
Trên xác chết nữ tử chắc chắn có bí mật lớn, có khả năng trong đan điền nàng ta còn chứa đựng thật nhiều bảo vật và tài nguyên bao la.
Nhưng cũng không thể coi thường nguy cơ không xác định. Tam Quang Băng Phách Thần Thủy áp chế hắn quá nặng, Bất Diệt Bất Tử chịu hạn chế thật lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận