Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1830 - Muốn nghịch chiến Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn (4)

“Tin Tức Chi Nguyên, là ta!”
Ý chí Vô Vi chấn động, kết nối với Tin Tức Chi Nguyên.
“Đạo hữu?”
Trong lòng Tin Tức Chi Nguyên khẽ động, thời gian tiếp xúc của hắn ta với Bạch Đông Lâm là dài nhất, vẫn là rất quen thuộc với khí tức của đối phương.
“Ừm, đây là phân thân tha ngã của ta, ta muốn biết tất cả mọi thứ liên quan đến nguyên điểm, làm phiền ngươi báo cho.”
“Lẽ ra nên như vậy, đạo hữu, hãy nghe ta nói...”
Ý chí giao lưu, trong nháy mắt, lai lịch và tác dụng của nguyên điểm đều bị Bạch Đông Lâm biết được.
“Đa tạ!”
Trên Lam Tinh, Bạch Đông Lâm chậm rãi mở hai mắt ra, thấp giọng lầm bầm.
“Thì ra là thế, thì ra là thế...”
Nguyên điểm Lam Tinh, dấu vết của người siêu thoát, ý chí chư thiên trao đổi tin tức, thịnh sự cơ duyên của vô tận sinh linh, tất cả đều đã được biết, trong lòng Bạch Đông Lâm hiểu ra phẳng lặng, hoang mang được cởi.
“Không nghĩ tới Chư Thiên Đạo Diễn lại quan trọng như vậy, xem ra là không phải vì rải rác phân thân tha ngã tại chư thiên vô tận, chuyến này, ta cũng phải làm.”
“Diễn kỷ vô lượng, trăm ngàn tỷ tỷ năm, ta không thể chờ đến lần sau được, tuy chỉ là cơ hội siêu thoát vô cùng nhỏ bé, nhưng cũng không thể cứ thế bỏ qua!”
“Hừ! Tai họa đen tối, muốn quấy rối chuyện tốt của ta?”
“Muốn chết --”
Trong mắt Bạch Đông Lâm hiện lên ý bạo ngược, lưu lại một sợi tóc dài, bước ra hai bước đã vượt qua vũ trụ nguyên điểm, tiến vào không gian vĩ độ chí cao.
“Bên dưới Bỉ Ngạn, đều là giun dế!?”
Tiếng chất vất to lớn mênh mông cuồn cuộn, quét ngang chiến trường thối nát, chúng Bỉ Ngạn say sưa chiến đầm đìa đều quăng tới ánh mắt ngạc nhiên.
Tuy có bốn người Vô Vi thêm vào, nhưng cũng chỉ là hóa giải xu thế chiến cuộc nghiêng về một phía, vẫn là Tai họa đen tối chiếm ưu thế.
Tiểu tử quỷ dị này xuất hiện!
Hai mắt Ám Kiêu sáng ngời, Bạch Đông Lâm phá vỡ luật thép không thể tiến vào vũ trụ nguyên điểm, hắn ta không rõ nguyên do trong đó, nhưng không cần suy nghĩ nhiều, trong chuyện này tất có huyền cơ.
Bắt lấy hắn!
Rút gân lột da hắn, tầng tầng giải phẫu hắn, triển khai từng hạt, hiểu thấu đáo tất cả tin tức!
“Hừ? Không phải đấy chứ? Mặc dù có chút quỷ dị nhưng con kiến chung qua vẫn là con kiến, đưa tay là có thể giết!”
“Khặc khặc khặc, chư vị Thái Hạo hình như là sống hồ đồ rồi, hôm nay thế mà lại chơi chung với con kiến này, xưng huynh gọi đệ, thật đúng là nực cười mà.”
Khích bác ly gián cũng thế, chân tâm thật ý khinh thường cũng vậy, ánh mắt Bỉ Ngạn Tai họa đen tối đều lộ ra vẻ trào phúng, nhìn Bạch Đông Lâm như thể là thứ thấp kém nhất.
“Con kiến ư?”
“Hôm nay con kiến nho nhỏ là ta đây sẽ chém giết Bỉ Ngạn bọn ngươi!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm hờ hững, ánh sáng xanh sẫm như ẩn như hiện ở chỗ sâu trong đồng tử, chư thiên nhất nguyên, sức mạnh to lớn vô ngần trong cơ thể rục rịch.
Lúc này đừng nói là Tai họa đen tối, cho dù là sự tồn tại Bỉ Ngạn của Thái Hạo cũng đều lộ ra vẻ khác lạ trong mắt. Nếu như lấy bất tử quỷ dị gọi ra thân thể tương lai đánh chết Bỉ Ngạn, như vậy là thuộc cùng một cảnh giới, còn ở trong lẽ thường.
Thế nhưng nhìn ý chí tiêu tán của Bạch Đông Lâm thì hiển nhiên không phải như thế, hắn đang muốn lấy thân thể thập nhất cảnh bé nhỏ, vượt qua đại cảnh giới, nghịch sát Bỉ Ngạn!
Nhìn chung thời không vô hạn, quá khứ hiện tại, chư thiên vô tận, cho dù là người siêu thoát cũng chưa từng nghe nói có sự tồn tại nào có thể vượt giới đánh chết Bỉ Ngạn. Đây cũng không phải là một câu “vượt giới giết địch” đơn giản nữa, sự chênh lệch to lớn giữ hai bên khó mà dùng ngôn ngữ để hình dung.
“Ha ha ha! Đến đây đi tiểu tử, khiến ta xem xem bản lĩnh của ngươi!”
Ám Kiêu ngửa mặt lên trời cười to, ánh mắt đầy thâm ý, chờ Bạch Đông Lâm tự chui đầu vào lưới, cũng tiện cho hắn ta bắt luôn, bằng không chúng Bỉ Ngạn Thái Hạo ở một bên nhìn, đúng là không tiện hạ thủ thật.
“A, muốn chết, như ngươi mong muốn!”
Trong mắt Bạch Đông Lâm toàn là lãnh ý, bước đi trên thời không mê loạn, mỗi một bước hạ xuống là có một loại cấm thuật nghịch thiên được thi triển ra, khí tức cực nóng đáng sợ điên cuồng tăng vọt!
Cực Tẫn Thăng Hoa, Bát Hoang Chiến Thể, vòng Bản Nguyên Vũ Trụ, lực lượng chư thiên vô hạn...
“Tiểu, tiểu tử này --”
Thân hình của chúng Bỉ Ngạn ngưng trệ, đồng tử đột nhiên rụt lại, trong lòng dâng lên sự khiếp sợ trước nay chưa từng có, khí tức quay cuồng xôn xao không ngừng.
Bạch Đông Lâm, rốt cuộc là quái vật gì vậy!?
Quả là lực trường khí tức đáng sợ!
Lúc này, Bạch Đông Lâm phảng phất như hóa thành một vòng xoáy vô biên vô hạn, có lực hút và vặn xoắn cực hạn, hoàn toàn diệt trừ nhận thức và ánh mắt của những Bỉ Ngạn.
Ám Kiêu nhíu chặt mày, đối mặt với cảnh tượng quái dị như vậy, hắn ta không khỏi thu lại khinh miệt trong lòng, con ngươi sâu thẳm của hắn ta trở nên tối tăm, đang hóa thành vòng xoáy tin tức không ngừng xoay chuyển bên trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận