Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1366: Thôn phệ vô lượng!

Rắn cắn nuốt thế giới là huyết mạch thần cấp của Mộng Yểm Cửu Đầu Xà nổi danh, có năng lực đáng sợ là cắn nuốt vạn vật cường hóa bản thân.
Hí! Rống rống rống!
“Thôn phệ vô lượng!”
Rắn xám mở miệng to như chậu máu, sâu trong cổ họng tựa như ẩn giấu hắc động lớn, hư không đều bị nghiền nát, bầu trời phủ đầy vết nứt, vô số mảnh vụn không gian và từng mảng lớn của lục địa bị xoắn nát cắn nuốt, ngay cả nhật nguyệt tinh thần trên không trung vũ trụ cũng bắt đầu thay đổi quy củ, rơi về phía lục địa hắc ám.
Đây chỉ là dư âm của thần thông mà Merafil tạo thành mà thôi.
Chín thành chín uy năng, toàn bộ tập trung ở trên người Bạch Kiếm Ca, quy tắc xiềng xích quấn quanh, trói buộc, trấn áp, trốn không được, chỉ có thể bị miệng rắn cắn nuốt.
"Ồ? Khí thế không tồi.”
Ánh mắt Bạch Kiếm Ca hơi động, lấy lại tinh thần từ cảm ứng bên trong thế giới, ánh mắt hờ hững nhìn thoáng qua Merafil, không nhanh không chậm đưa tay nắm chuôi kiếm.
Bạch Kiếm Ca quanh năm mặc áo bào trắng, tóc dài màu bạc rậm rạp buông xuống gót chân, tùy ý buộc bằng một sợi dây đỏ, lưng đeo cổ khí Tịch Diệt Ma Kiếm trong phong ấn, ôm quanh Ngọc Đô Lục Liễu.
Ma kiếm tự nhiên không thể dễ dàng vận dụng, hắn cũng chưa bao giờ để cho kiếm của sư tỷ nhiễm máu, đương nhiên, bàn tay cầm người bạn cũ của mình, Ngọc Đô.
"Luôn có một hai ngọn gió trong nhân gian, lấp đầy mười vạn tám ngàn mộng của ta."
Keng! Ngâm!
Ngọc Đô xuất khiếu, kiếm quang trắng xám lạnh lẽo lóng lánh hàng tỷ dặm, kiếm ý vô thượng ngang qua hư không, khí sắc bén bắn ra.
Cờ rắc!
Những nhật nguyệt tinh thần bị Merafil hấp thu mà đến, vừa mới xẹt qua bầu trời đã bị kiếm quang chợt lóe qua chém thành hư vô.
"Cái gì!?"
Trong mắt Merafil lộ vẻ kinh hãi, ý niệm kéo dài ra bị kiếm ý sắc bén quấy đến vỡ vụn, linh giác điên cuồng, bóng ma tử vong bao phủ trong lòng.
Sao lại có thể như vậy!?
Hắn ta đã đột phá tới Thần Ma Cảnh, hơn nữa có huyết mạch thần cấp nghịch thiên, hắn ta thấy mình tiến vào ba vị trí đầu của Thiên Kiêu Chiến cũng không thành vấn đề. Lúc này mới vừa bắt đầu mà thôi, một tiểu tử Nhân Tộc còn trẻ tuổi, làm sao có thể uy hiếp đến tính mạng của hắn ta chứ!
“Mộng trung trảm long – Thập vạn bát thiên kiếm!”
Merafil suy nghĩ lộn xộn, không ảnh hưởng chút nào đến sự xuất hiện của Bạch Kiếm Ca, trường kiếm Ngọc Đô nhẹ nhàng xẹt qua, thân kiếm vặn vẹo bị một ánh sáng trừu tượng bao trùm, hư ảo mờ mịt, kiếm này giống như không còn tồn tại trong trời đất, chém về phía nơi bí ẩn chưa được biết tới.
"Ách…"
"Thật nhanh! Kiếm thật quỷ dị!”
Ý niệm dập tắt, ý thức rơi vào trong bóng tối vĩnh hằng, thân thể khổng lồ vẫn lấp lánh ánh sáng bạc như cũ, không có một chút vết thương tồn tại, mắt rắn khổng lồ lại mất đi màu sắc, biến thành màu xám trắng tĩnh mịch.
Ầm ầm!
Bị dẫn dắt đến hư không, mất đi sức mạnh cắn nuốt trói buộc, nhao nhao rơi xuống, nhấc lên khói bụi vô tận.
"Con rắn? Con rồng? Ôi, cũng không khác nhau lắm, một con sâu dài mà thôi.”
Vẻ mặt Bạch Kiếm Ca nhàn nhạt, Ngọc Đô trở vào vỏ, tuy rằng chém giết Merafiel chỉ trong một đòn nhưng trong lòng không khơi dậy chút gợn sóng nào, Merafil ngoan ngoãn bước vào Thần Ma Cảnh, đối với hắn mà nói, quá yếu!
Căn bản không đủ để khiến hắn nghiêm túc.
Một tin tức hiện lên trong lòng, hai mắt Bạch Kiếm Ca khép lại, lập tức xoay quanh mà ngồi, điều tức lại.
“Người chiến thắng, Bạch Kiếm Ca!”
"Vòng tỷ thí tiếp theo, sau khi tất cả thí sinh hoàn thành vòng tỷ thí đầu tiên, một lần nữa phân phối đối thủ ngẫu nhiên.”
Cùng lúc đó, vô số sinh linh đều tận mắt chứng kiến trận chiến tốc chiến tốc thắng này, nhìn hắn nhắm mắt dưỡng thần, thân ảnh giống như tiên nhân thì đều lộ ra vẻ kinh diễm.
"Hí! Thật là một kiếm tu đáng sợ!”
"Kinh khủng như vậy! Một kiếm vừa rồi giống như vượt qua vô tận tinh không, chém ở trên tâm thần của ta, chính là hiện tại, dường như ánh mắt của ta còn hơi đau nhức.”
"Chiến đấu sạch sẽ lưu loát như thế, thật đúng là phong cách trước sau như một của kiếm tu, quá lợi hại! Đây là thiên kiêu vô thượng của Nhân Tộc ta sao?”
“Bạch Ngọc Kinh Bạch Kiếm Ca, ta nhớ kỹ cái tên này!”
Bên ngoài Thanh Đồng Tiên Điện có không dưới hàng tỉ quả cầu ánh sáng thế giới, nói cách khác, đồng thời có gần tỉ trận chiến đấu đang được tiến hành, mà những sinh linh vô tận cách xa xôi tinh không quan sát chiến đấu, ngoại trừ tu sĩ ra, người bình thường chỉ có thể lựa chọn quan sát một chiến trường cùng lúc.
Cho dù như thế, dưới cơ số khổng lồ cũng có vô số sinh linh, quan sát được một kiếm đáng sợ kia.
...
"Ha ha ha ha! Tiểu cô nương từ đâu đến vậy? Chắc còn chưa dứt sữa nhỉ? Thế mà dám bước vào chiến trường thiên kiêu, Nhân Tộc không có người sao!?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận