Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 106: Ghi nhớ ba mươi chín ngàn bí thuật công pháp

Công pháp và bí thuật cũng không giống nhau, chỉ có những bí thuật công pháp vô cùng cường đại mới bị Bia Giới hấp thu, còn những bí thuật cấp thấp thì sẽ được tích lũy ở trong Thư Sơn. Người có thể tiến vào Thánh Tông đều là những người tâm cao khí ngạo, dường như không có ai tu luyện những bí thuật cấp thấp này, đương nhiên hắn cũng không muốn tu luyện, trừ khi nó vô cùng có giá trị thì hắn mới tu luyện một chút, giống như bí pháp ‘đốt máu’.
Bạch Đông Lâm cho rằng, cho dù là loại công pháp vô dụng, cũng chứa đựng trí tuệ của người sáng tạo ra nó, mấy thứ này chính là dưỡng chất cho Đại Đạo của hắn, lấy vạn đạo để nuôi dưỡng đạo của mình.
Không cần tu luyện, chỉ cần ghi nhớ trong đầu là được, nói không chừng vào một thời điểm nào đó nó sẽ mang lại cho hắn một tia linh quang.
Lần kiểm tra này diễn ra khá lâu, cuối cùng, một mảng chấm đỏ vô biên vô hạn xuất hiện trong đầu hắn, có vô số điểm đỏ, mỗi một điểm chính là một giá sách!
Bạch Đông Lâm bước đến chỗ giá sách gần nhất, hắn cầm lấy ngọc đồng dán lên trán, bắt đầu phục chế miếng dán!
Cách miêu tả này rất đúng, hắn không hề xem giải thích tỉ mỉ mà chỉ cưỡng ép khắc vào trong linh hồn, muốn vào Thư Sơn này thì phải tốn điểm tích lũy cống hiến, hắn không có nhiều thời gian để lãng phí, nhân cơ hội phải phục chế nhiều một chút, sau đó từ từ tiêu hóa!
Hai tay Bạch Đông Lâm đồng thời khởi động, tay trái vừa để xuống, tay phải đã dán ngọc đồng lên trán. Tốc độ cực nhanh, từ đầu đến cuối đều giữ vững tốc độ một cốc trà tương đương với một giá sách.
Hắn cảm giác bây giờ mình giống như một con dã thú tham lam, điên cuồng cắn nuốt bí thuật công pháp thể tu!
Mười hai canh giờ sau.
Bạch Đông Lâm dừng tay lại, trên trán nổi gân xanh, hắn đã đến cực hạn, linh hồn cũng bắt đầu cảm thấy đau đớn.
Tổng cộng hắn đã ghi nhớ ba mươi chín ngàn bí thuật công pháp khác nhau! Thật sự không thể chống đỡ được nữa, nếu thêm một cuốn nữa có lẽ linh hồn hắn sẽ nổ tung!
Hắn cảm thấy mình quá tham lam, tri thức tu luyện nhiều như thế, nếu không tiêu hóa nhanh thì sẽ ảnh hưởng đến hành động bình thường của hắn, bây giờ, ngay cả tu luyện thường ngày hắn cũng không làm được.
Hoặc phải tiếp tục dùng năng lượng cường hóa để tăng cường linh hồn, nếu không, trong khoảng thời gian gần nhất, ngay cả Huyết Nguyên trong cơ thể hắn cũng không lưu chuyển được.
Hắn ngồi khoanh chân trên mặt đất, bắt đầu tiêu hóa các loại bí thuật công pháp linh hồn, học tập Thư Sơn có hiệu quả rất tốt, hơn nữa còn chưa tới mười hai canh giờ, hiện tại mà đi ra ngoài thì sẽ lãng phí điểm tích lũy.
Lại qua một canh giờ, hắn đã có thể khống chế được một chút Huyết Nguyên, đứng dậy, rời khỏi Thư Sơn.
Nghĩ cách dùng năng lượng để tăng cường linh hồn đáng tin hơn, nếu không trong một hai tháng hắn cũng không tiêu hóa hết.
Ra khỏi Thư Sơn, mở cánh cửa ánh sáng để trở về Tử Trúc Cư.
Hắn đã nghĩ ra nên đi đến nơi nào để cường hóa năng lượng rồi.
Bạch Đông Lâm cũng không quay về Tử Trúc Cư mà đi vào nơi thâm sâu của Thái Thương cốc.
Hắn đi đến chỗ một thác nước, cách đó không xa là một trạch viện tinh xảo, xung quanh trạch viện là một biển hoa màu xanh lam, trên bông hoa màu lam có một luồng ánh sáng màu lam mông lung vờn quanh.
Trong biển hoa có rất nhiều Linh thú quý hiếm đang la lối om sòm, linh khí dư thừa tụ thành từng đám sương, giống như tiên cảnh.
Hắn tiến lên gõ cửa, chỉ chốc lát sau, trong sân đã truyền tới tiếng bước chân chạy chậm: “Ai thế?” Ngay khi tiếng nói vang lên, cửa lớn cũng được mở ra.
“Tiểu Cửu, là huynh, đã lâu không gặp.”
“A! Là Bạch ca ca! Bạch ca ca mau vào đi.”
Hai người tiến vào trạch viện, Tô Tiểu Cửu vẫn hoạt bát, lanh lợi như trước, vừa đi vừa hỏi.
“Bạch ca ca đến tìm tỷ tỷ à?”
“Đúng thế, huynh có chuyện cần thương lượng với tỷ tỷ của muội.”
Bạch Đông Lâm mỉm cười đáp, rất nhanh hai người đã tiến vào đại sảnh, lúc này Tô Thất đã chờ hắn trong đó, với trạng thái bây giờ của bản thân, e rằng ngay lúc hắn xuất hiện ở ngoài biển hoa, Tô Thất đã cảm ứng được hắn rồi.
“Tô tiểu thư, không mời mà tới, mong ngươi thứ lỗi.”
“Bạch công tử, mời ngồi, không biết ngươi tìm ta có chuyện gì?”
Trong mắt Tô Thất hiện lên vẻ tò mò, không biết Bạch Đông Lâm đã xảy ra chuyện gì, một thân Huyết Nguyên nồng đậm không thể che giấu, đồng thời nàng ta cũng cảm thấy khiếp sợ trước thực lực của hắn, dường như nàng ta có thể nghe thấy tiếng Huyết Hải đang gầm thét trong thân thể hắn.
Bạch Đông Lâm và Tô Thất ngồi đối diện nhau, Huyết Nguyên trong cơ thể hắn đang gầm thét, tình huống còn nghiêm trọng hơn so với những gì hắn tưởng tượng, ý chí linh hồn của hắn đã chống đỡ đến cực hạn, phải mau chóng nghĩ ra cách tăng cường linh hồn, đây cũng là nguyên nhân hắn tìm Tô Thất, vì vậy hắn đi thẳng vào vấn đề luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận