Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1227: Bước lên đỉnh cao

"Chậc, vẻ mặt mọi người đừng đau khổ! Hãy cười một tiếng, muốn trong lòng có hy vọng, chẳng may, chẳng may có một ngày ta chết, hoặc là không thể đột phá Thập Cảnh, thọ nguyên khô kiệt, các ngươi không phải sẽ được giải thoát sao?”
Ha ha, lừa gạt các ngươi, lão tử căn bản không chết được!
"Khụ khụ, cho dù là làm người hay là làm ma, đều phải mang hy vọng, các vị có thể bắt đầu làm việc, màn hào quang này cũng không kiên trì được bao lâu nha!"
Cuối cùng nhìn lướt qua chúng ma, Bạch Đông Lâm lập tức rời khỏi dòng sông u tối.
Là một nhà tư bản thành thục, không vắt khô giá trị thặng dư của quân chủ vực sâu này, hắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
̀m ầm!
Bên ngoài chiến trường vực sâu vô tận, dưới sự chứng kiến của vô số đại quân Nhân Tộc, khe nứt bắt đầu sụp đổ co rút lại.
Dòng sông u tối bị lấy đi, vực sâu vô tận hoàn toàn bị tiêu diệt, ý chí vực sâu cũng theo đó bị tiêu diệt, hơn nữa mất đi tất cả trung tâm này, khe nứt vực sâu vượt qua rất nhiều thời đại đau khổ cố chấp cũng không thể chống đỡ được sức mạnh khép lại của Duy Nhất Chân Giới.
Trong khoảnh khắc, khe nứt vực sâu biến mất không thấy, phương chiến trường Vực Sâu Vô Tận cũng hoàn toàn bị xóa sổ khỏi bản đồ Nhân Tộc.
"Thắng! Thắng! Thắng!”
"Nhân Tộc vô địch! Nhân Tộc vĩnh hằng!”
"Vĩnh hằng! Bất diệt!”
Bạch Đông Lâm ở phủ Giới Chủ cũng nghe thấy tiếng hoan hô reo hò như sóng thần bên ngoài, ý chí cực nóng, vui sướng vô tận làm cho ý chí thiên địa có cảm giác, giáng xuống đủ loại dị tượng.
Rất nhiều thời đại, từ năm tháng vô tận đến nay, Nhân Tộc đã bao phen lao xuống ác ma vực sâu, không biết có bao nhiêu anh hùng chiến sĩ mãi mãi ngủ yên trong nơi này.
“Lập tượng đại cho tử sĩ Nhân Tộc!”
Lấy Chúa tể Tinh Hồng dẫn đầu, bốn vị chúa tể đứng ở chiến trường vực sâu trong hư không, nhìn quanh bốn phía, thanh âm như chuông đồng.
"Tượng đài diệt ma! Đứng!!”
Bạch Đông Lâm đứng dậy đi ra ngoài phủ, đưa mắt quan sát nghi thức dựng bia.
Giống như chiến trưởng của các vị thần, chẳng qua số lượng tên khắc trên bia càng thêm khổng lồ, chiến trường vực sâu còn thảm thiết hơn chiến trường của các vị thần rất nhiều.
Thế giới của các vị thần thiên về ẩn nấp, mà bản tính ác ma của vực sâu vô tận tràn đầy tàn bạo, dục vọng hủy diệt và xâm lược càng mạnh mẽ hơn, hơn nữa tốc độ sinh sản khủng bố, số lượng cường giả sinh ra trong hoàn cảnh ác liệt.
Dưới nhiều yếu tố khác nhau, Nhân Tộc cần dùng càng nhiều sinh mệnh để ngăn cản vực sâu vô tận, năm tháng vô tận trôi qua, lan tràn mấy trăm vạn năm trên mỗi một tấc đất của đại lục đõ thẫm đều chất đầy thi hài chiến sĩ Nhân Tộc.
Màu đỏ thẫm của đại lục đỏ thẫm là máu tươi nhuộm mà thành.
"Đại ca..."
Bên cạnh Tiểu Tiểu và Tiểu Tử, dưới ảnh hưởng của ý chí bi thống vô tận, hốc mắt hơi đỏ lên, Nhân Tộc đi được tới một đường này, thật sự là quá không dễ dàng.
Tuy rằng bọn họ là sinh mệnh khác chủng, nhưng đều do Bạch Đông Lâm một tay nuôi nấng, cũng vẫn sống trong đám người, dưới cảm giác đồng ý cực lớn đã coi mình là một thành viên của Nhân Tộc từ lâu.
"Đã đến lúc trở về."
"Sau này còn có thể tham gia rất nhiều, rất nhiều nghi thức lập bia như vậy..."
Đôi mắt Bạch Đông Lâm chứa ý nghĩ sâu xa, nói xong mới vung tay lên, phủ Giới Chủ khổng lồ thu nhỏ lại lơ lửng trên lòng bàn tay.
Tay nâng phủ Giới Chủ, bước vào thông đạo Duy Độ, trong nháy mắt trở lại Bạch Thần Giới Vực.
...
"Như vậy, ta nên báo cáo chiến công lần này như thế nào?"
Bạch Đông Lâm ngồi ngay ngắn trên thần tọa, nhìn dấu ấn chiến hồn lóe lên trên lưng trái, vẻ mặt như có điều suy nghĩ.
Một lưới bắt hết quân chủ vực sâu, có thể nói Vực Sâu Vô Tận đã bị tiêu diệt hoàn toàn vì hắn, lần này Nhân Tộc xóa đi chiến trường Vực Sâu Vô Tận. Thế nhưng Ma Chủ mang theo dòng sông u tối và quân chủ vực sâu chạy trốn vẫn có thể đông sơn tái khởi, thậm chí có thể xây dựng lại vực sâu vô tận một lần nữa, vẫn là tai họa lớn trong lòng Nhân Tộc.
Công lao bất phàm như thế, nếu như báo cáo, tuyệt đối sẽ đẩy hắn lên đỉnh cao quyền lợi của Nhân Tộc, phá lệ tiến vào hội đồng tối cao của Nhân Tộc cũng là chuyện chắc chắn.
"Ừm, hình như cũng không có gì phải giấu diếm, ngay cả bí mật không rõ ràng như người phá tường cũng đã thông báo cho Huyết Đồ lão tổ, hơn nữa, khẳng định không giấu được chuyện ta giết chết hai vị quân chủ vực sâu."
"Chiến võng trung tâm chính là ý chí tổng hợp vô thức, một ít chi tiết cũng chỉ có nó có thể biết được, phía trên của Nhân Tộc chỉ biết ta lập được công lớn, tình huống cụ thể lại không thể biết được."
"Hơn nữa, bây giờ ta còn cần lo lắng cái gì sao?"
Trong mắt Bạch Đông Lâm hiện ra sự tự tin mạnh mẽ, hiện giờ trong tay có tài nguyên vô cùng vô tận chưa tiêu hóa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận