Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 732: Tiểu nữ tử này không tệ

Mặt hồ chiếu rọi thần hồn này quả thật lợi hại, ngay cả chân linh cũng có thể nhìn trộm, nhưng Bạch Đông Lâm không thẹn với lương tâm, vốn dĩ hắn không hề có quan hệ với ngoại tộc, căn bản không sợ kiểm tra, mà Chân Linh của hắn cũng là chân thật không giả, xác thực đó là Chân Linh của Lam Linh. Chẳng qua trải qua uẩn dưỡng của hắn, làm một chút tư chất tăng lên, lấy sự nghiên cứu của hắn đối với phương diện chân linh phương, cũng không sợ sẽ bị nhìn ra cái gì không đúng.
Tự tin, thản nhiên vô cùng.
Tầm mắt Bạch Đông Lâm khẽ động, rơi vào dưới thân Tố Hoàn trưởng lão, nhưng không thấy rõ ràng phản chiếu, chỉ có một đoàn thần quang hình người mơ hồ, cực kỳ lóng lánh.
Trong mắt không khỏi hiện lên một chút thất vọng.
Không có xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, thuận lợi bước qua mặt hồ bích lam, đi đi lại lại trong sương mù một lát, trước mắt lập tức sáng ngời, một mảnh liên miên không dứt, thần quang bao phủ cung điện xuất hiện trong mắt Bạch Đông Lâm.
Tất cả các cung điện được làm bằng băng tinh màu xanh thẫm.
Trên đó điêu khắc hoa văn Thần văn phức tạp, hơi trong suốt, ánh sáng mặt trời trên bầu trời rơi xuống, chiếu lên chủ thể cung điện.
Hào quang khúc xạ qua lại trong tấm thủy tinh màu xanh thẫm, sắc phổ được triển khai từng cái một, hóa thành thần quang vô tận, bao phủ toàn bộ quần thể cung điện toàn vào trong đó.
“Đẹp quá!!”
Giờ khắc này, bản năng nhân cách Lam Linh bộc phát, đôi mắt to tròn lấp lánh, nhìn chăm chú vào cung điện hoa lệ giống như thần tích đang nằm ở đằng xa, xém chút nữa khóe miệng lại chảy xuống từng tia chất lỏng.
Bản thân Bạch Đông Lâm khẽ gật đầu, quả thật rất đẹp, rất hoa lệ, so với cung điện của các thế lực đỉnh cao như Cực Đạo hay Đạo Môn mà hắn từng gặp qua, đều còn xinh đẹp hơn nhiều.
Mặc dù có nội tình, trải qua qua năm tháng khí tức mà nói, lịch sử lập tông không bằng, nhưng theo bức cách mà nói, vẫn là Băng Tuyết thần điện của Băng Tuyết Thánh Cung dọa người hơn.
Không hổ danh nữ tử là sinh vật kỳ quái sao?
Cho dù là Tổ sư đã sáng lập nên Băng Tuyết Thánh cung có tu vi khó lường như thế nào, thì vẫn đem mấy thứ xinh đẹp, sáng lấp lánh này mà tất cả nữ nhân đều thích, dung nhập vào trong thần điện.
“Khó trách nữ tu khu vực Cực Bắc Vực này đều khát vọng có thể bái nhập Băng Tuyết thánh cung như vậy, được tu luyện Vô Thượng đạo pháp là chính, còn thần điện sáng lấp lánh này, sợ là cũng là một phần nguyên nhân không nhỏ!”
Tố Hoàn trưởng lão khẽ gật đầu, hiển nhiên đang khẳng định Bạch Đông Lâm thuận lợi thông qua khảo nghiệm ở mặt hồ Bích Lam, bàn tay nhỏ bé vẫn dắt Bạch Đông Lâm cũng chậm rãi buông ra.
“Lam Linh, đại điện phía sau, quảng trường phía trước, các trưởng lão trong cung đều đang chờ ngươi, quãng đường còn lại ngươi tự mình đi, bổn tọa đi trước…”
Lời còn chưa dứt, thân ảnh Tố Hoàn trưởng lão đã hóa thành một tia ánh sáng, bắn vào trong hư không, biến mất không thấy.
“Hả?!”
“Thôi, cứ như vậy đi! Ta còn tưởng rằng Tố Hoàn trưởng lão ngươi sẽ thu ta làm đệ tử! Azz…”
“Là Lam Linh vô dụng! Tư chất yếu ớt, không lọt vào được pháp nhãn của Tố Hoàn trưởng lão, nhưng Lam Linh sẽ không từ bỏ, Lam Linh sẽ cố gắng tu luyện, sớm ngày đạt được Đại Năng, để hồi báo ân tình tri ngộ của Thánh cung!”
Bạch Đông Lâm thấp giọng lầm bầm vài câu, giọng nói chứa đầy mất mát, sau đó giọng điệu chuyển biến, vẻ mặt lại trở nên kích động, nắm đấm nhỏ nắm chặt, bộ dáng thiếu nữ nhiệt huyết.
Biểu hiện của nhân cách Lam Linh, làm cho bản ngã Bạch Đông Lâm lộ ra vẻ tán thưởng, không hè buông lỏng cảnh giác cả khi Tố Hoàn đã rời đi, mà vẫn như cũ điên cuồng diễn xuất, không hổ là hắn mà!
Bạch Đông Lâm biết rõ, hiện tại hắn đang ở đại bản doanh của Băng Tuyết Thánh Cung, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, giờ này khắc này không biết đã có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm vào trên người hắn rồi.
Aiya, mấy lão già này, thật là gian xảo!
Ngay cả Tố Hoàn trưởng lão cũng vậy, từ đầu đến cuối vẫn nắm chặt bàn tay nhỏ bé của hắn, không phải sợ hắn đi lạc, mà là đợi hắn đứng dưới mặt hồ chiếu rọi ở hồ Bích Lam, có xuất hiện một chút gì không đúng, sẽ lập tức có thể đánh chết hắn ngay tại chỗ!
Có thể cẩn thận cỡ này, ngay cả hắn cũng tự thẹn mình không bằng.
Sau khi biểu lộ lòng trung thành xong, khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Đông Lâm bày ra vẻ nghiêm trang, cất bước đi về phía quảng trường.
Nếu hắn dự đoán đúng, phía trước chắc chắn còn có một tầng khảo nghiệm nữa.
Trên hư không, mấy đạo ý niệm cường đại đang ẩn nấp trong đó, hơi chạm vào, trao đổi với nhau.
“Ừm, tiểu nữ tử này không tệ.”
“Lần này các ngươi đừng tranh với ta, nữ tử này ta coi trọng!”
“Ngươi? Hừ! Bổn tọa cũng muốn thu một đệ tử quan môn, để kế thừa y bát của ta.”
“Ha ha, vậy mỗi người chỉ có thể dựa vào bản lĩnh rồi!”
“Thiện.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận