Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 792: Sức mạnh một ngón tay

Một bước lên hư không, duỗi tay nắm lấy một góc ngọn núi kim loại đen nhánh, từng chút ngưng tụ xiềng xích pháp tắc tràn ra, quấn quanh toàn bộ ngọn núi. “Lên!”
Ngưng thanh quát khẽ, cánh tay phải hơi dùng sức kéo về phía trước.
Ầm ầm ầm!
Ngọn núi khổng lồ đúc bằng kim loại đen nhánh, cao đến ba mươi ba vạn trượng cực kỳ cứng rắn, đột ngột từ dưới nền đất chậm rãi bị kéo lên không trung theo động tác của Bạch Đông Lâm.
“Thật nhẹ!”
Bạch Đông Lâm nhíu mày một cái, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, ngay sau đó dùng sức ném lên trên.
Oanh! Răng rắc răng rắc!
Ngọn núi kim loại che trời hóa thành hắc quang vô tận, lấy tốc độ cực nhanh vọt lên trên trời cao. Hư không nơi nó đi qua sôi nổi nứt toạc, bị nghiền ra một cái khe đen nhánh khổng lồ.
Ngọn núi dừng trên không một cái chớp mắt, ngay sau đó nhanh chóng rơi xuống, dưới bóng của nó Bạch Đông Lâm chỉ như hạt bụi. Hắn vươn tay phải làm động tác đỡ, phun ra xiềng xích pháp tắc cùng thần quang cuồn cuộn, bao phủ ngọn núi thành một chỉnh thể để tránh mình giống một cây kim cắm vào sâu bên trong ngọn núi.
Đang!
Tiếng vang lớn khủng bố, bàn tay Bạch Đông Lâm hơi trùng xuống, vững vàng đỡ được ngọn núi kim loại đang rơi xuống.
Năm ngón tay lúc đóng lúc mở, từng ngón từng ngón buông ra, cuối cùng chỉ còn mỗi ngón trỏ chống đỡ ngọn núi, nhẹ nhàng ước lượng, trên dưới ngọn núi xé rách mảng lớn hư không.
“Nhẹ! Quá nhẹ!”
Thần hồn cuồn cuộn chuyển động, nháy mắt liền đánh giá trọng lượng ngọn núi, ước chừng bảy trăm triệu triệu tấn, cũng tức là 700 ngàn tỷ tấn.
Bạch Đông Lâm vẫn chưa thi triển bất kỳ thủ đoạn gì, đây thuần túy chỉ là sức lực một ngón tay của hắn.
“Ngưng!”
Ý niệm chuyển động, một viên cầu đen nhánh thâm thúy xuất hiện trong lòng bàn tay, ngọn núi kim loại tức khắc giống như cục bột, điên cuồng vặn vẹo nén vào, một khắc chấn động bùng nổ, tạo ra từng cái lỗ lớn trong hư không.
Tuy chỉ qua một lát, ngọn núi đã bị nén thành một viên đá ngăm đen tỏa sáng, một viên đá nặng bảy triệu tấn.
“Ăn một đá của ta đi!”
Một đá này thêm vào rất nhiều bí pháp thậm chí còn có cả chút thành tựu bí mật, đùi phải của Bạch Đông Lâm thành công đột phá vận tốc ánh sáng.
Đang!
Dưới động năng khủng bố ấy, viên đá vặn vẹo, vô tận hạt kim loại chồng lên nhau nháy mắt sôi trào, từ màu đen nhánh hóa thành đỏ đậm, thành một cột sáng đỏ tươi bắn ra ngoài.
Dập nát hư không!
Dập nát lá chắn thứ nguyên!
Quả bóng màu đỏ tươi sau khi bắn vào thứ nguyên không gian liền biến mất không thấy, để lại một cửa động sáng tối, ẩn ẩn có gió lốc thứ nguyên chợt lóe thổi qua.
“Đánh vỡ được lá chắn thứ nguyên, đại năng chi lực!”
Hai mắt Bạch Đông Lâm sáng lên rạng rỡ, xác định được thực lực hiện tại của mình, dưới sự bùng nổ toàn lực có thể chiến một trận cùng đại năng cấp thấp.
“Chân kinh này nghịch thiên dữ dội như vậy?”
“Lực lượng mười vạn vô hạn Linh Khiếu chồng chất lên nhau giúp cho thân thể ta khủng bố như này!”
Trong lòng một mảnh nóng bỏng, nhưng Bạch Đông Lâm vẫn giữ được một tia lí trí, tuy rằng lực lượng đạt tiêu chuẩn nhưng muốn hoàn toàn giết chết một đại năng, nếu không dựa vào ngoại lực thì trước mắt hắn vẫn không làm được.
Một thân sức mạnh này của hắn xét cho cùng vẫn là đến từ Linh Khiếu, cơ bản hắn vẫn hiểu được quy tắc.
Thứ cường giả đại năng cảnh giới thứ chín đều đang dùng là quy tắc, hắn hiểu được pháp tắc chính là lực lượng thứ nguyên thứ hai.
Chỉ có quy tắc mới có thể giết chết quy tắc!
Dù cho hắn đánh chết đại năng một vạn lần, người ta vẫn có thể sống lại, không nắm giữ sức mạnh của quy tắc vĩnh viễn không thể giết chết hoàn toàn.
“Ta vẫn còn kém xa lắm, chung quy cũng chỉ là một tiểu tu sĩ thần thông cảnh phổ thông…”
Có lẽ Bạch Đông Lâm nghĩ rằng, chỉ khi đạt tới cảnh giới giết đại năng như giết heo mới có thể xưng là đại tu sĩ!
“Chủ nhân!”
Thanh âm ôn nhuận của Thiên La trong tim vang lên.
“Tìm được đại lục của người khổng lồ rồi!”
“Ồ?”
“Rất tốt, vừa xuất quan đã có tin tức tốt, là dấu hiệu tốt.”
Vừa lòng gật gật đầu, một bước bước vào thông đạo màu đỏ tươi.
Ầm ầm ầm—
Biển dâng, sóng lớn cuồn cuộn ngất trời, xô vào nhau lao xao như tiếng sấm vang.
Bạch Đông Lâm lần theo tọa độ của ký chủ Thiên La Cảnh Húc, vượt qua không gian Duy Độ, che giấu bóng dáng và mọi dao động trong hơi thở, lặng lẽ xuất hiện trên bãi cát trắng.
Ngước mắt nhìn xung quanh, rất nhiều người đang nằm ngổn ngang, thở hổn hển nhìn ra phía biển, vẻ mặt kinh hãi.
Ở vùng duyên hải cách biển không xa, có không ít xác tàu to lớn, dập dềnh trôi nổi theo dòng nước biển đang tấp mạnh vào bờ, một bóng người khổng lồ đang bước từng bước xuống đáy biển, dấy lên những cột sóng cao hàng trăm trượng.
Lông mày của Bạch Đông Lâm khẽ nhíu, dáng người to lớn như thế, lại không có bất cứ năng lượng thần thông nào dao động xung quanh, rất rõ ràng là do cơ thể của hắn ta, mà không giống cơ thể sau khi thi triển Thần Nguyên cảnh Thất trọng thiên của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận