Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1751 - N=1 (3)

Ầm! Ầm ầm!
trong trứng lớn phủ kín hoa văn thần bí, loáng thoáng truyền đến tràn ngập âm thanh trái tim đập đều nhịp nhàng đạo vận, đó là hơi thở từ sinh mạng mới sinh ra đời.
“Thế mà lại dễ như thế!?”
Bạch Đông Lâm chậm rãi mở hai mắt ra, đứng dậy nhìn quanh, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Trong cảm giác của hắn, mọi việc được tiến hành rất thuận lợi, mỗi một phân thân, trong một thế giới Linh Khiếu, đều dựng dục được thần ma, không khác hắn lúc trước chút nào.
Trước đây hắn đã chuẩn bị sẵn sàng cho chiến đấu trường kỳ, thậm chí thất bại mấy lần cũng có thể chấp nhận được, lại chưa từng nghĩ chuyện hoàn thành tất cả cái này dễ dàng như thế, ý thức bản ngã của hắn còn chưa cảm thấy có chút xíu gánh nặng nào cả.
“Thần quang bảy màu, rốt cuộc ngươi là thứ gì?”
Bạch Đông Lâm chấn động trong lòng không thôi, hắn có mặt dày hơn nữa, cũng không tiện ôm công lao vào người mình, ý thức bản ngã vô cùng quỷ dị mạnh mẽ, toàn bộ đều có nguồn gốc từ thần quang bảy màu.
“Rất tốt! Càng mạnh càng tốt! Nghĩ nhiều như vậy làm gì? Chỉ cần biết mọi thứ này đều có lợi với ta là được rồi!”
Bạch Đông Lâm lắc đầu bật cười,từ bỏ việc tiếp tục tìm tòi nghiên cứu lai lịch của thần quang bảy màu. Đồ chơi này, ngay cả rất nhiều người siêu thoát mà còn không hiểu, hắn nào có tư cách suy đoán bừa bãi thêm, ít nhất cũng phải trở thành siêu thoát rồi mới nói đến viễ thăm dò.
“Để ta giúp các ngươi một tay.”
Vừa dứt lời, hắn vung tay lên, ánh sáng màu xám nồng đậm lập tức tràn ngập không gian bảo khố, giây tiếp theo, tốc độ thời gian trôi qua tăng tốc kịch liệt.
Lúc trước hắn dùng Dựng Thần Chú Ma đã tốn không ít thời gian, sử dụng Gia tốc thời gian, có thể bỏ bớt quá trình này luôn.
Chỉ một lát sau, chúng phân thân đều đã dựng dục ra một thần ma, cột ánh sáng sáng chói vô cùng vô tận phun ra.
“Diệt –"
Bạch Đông Lâm thấp giọng quát lạnh, tất cả cột sáng lập tức tán loạn tịch diệt, ngay cả hơi thở sôi trào mãnh liệt cũng bị che lấp đi hoàn toàn.
“Thành công!”
Chí Ác nhảy lên, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, lít nha lít nhít phân thân đã đứng đầy chung quanh hư không.
X = y × 129600
Đến tận đây, n = 1.
Đây mới chỉ là bắt đầu, Bạch Đông Lâm tin tưởng, sau vô tận Tuế Nguyệt, cuối cùng n sẽ lớn đến gần như vô hạn.
“Các vị, ai đi đường nấy đi cả đi.”
Mặt mũi Bạch Đông Lâm tràn đầy ý cười, nhẹ giọng mở miệng, dẫn tới ánh mắt không thể tin nổi của chúng phân thân.
“Những phân thân này, tất cả đều là oắt con dưới trướng các ngươi, tất nhiên cần mấy người tự nuôi đi chứ! Thế nào? Còn muốn ông đây làm công ăn lương à?”
“Chờ nhóm phân thân các ngươi trở thành thập cảnh như ta, thế giới Linh Khiếu đã thỏa mãn điều kiện, thì hãy tới tìm ta Dựng Thần Chú Ma.”
“Ha ha ha! Còn ngơ ngác đó làm gì? Tất cả cút xéo gọn lẹ cho ta đi!”
Bạch Đông Lâm nhìn nét mặt những thằng nhóc này, trong lòng sung sướng cực kỳ, vươn tay xé mở chiều không gian thời không, đuổi chúng phân thân ra ngoài.
“Mụ nội nó con gấu này! Ta đã bảo rồi mà, gà trống thép như bản tôn, còn vắt cổ chày ra nước, sao có thể từ bỏ mà phân năng lượng cho chúng ta!”
“Cực đúng! Đúng cực! Trước đây tất cả vẫn còn là sức mạnh của bản thân hắn, mà đã ăn chia rõ ràng như vậy, đúng là cực kỳ đáng ghét!”
“A di đà phật! Lời ấy sai rồi, bản tôn cũng là vì muốn tốt cho chúng ta, đây là đang ma luyện chúng ta, chúng ta không yếu, hơn nữa còn có hai đại thiên phú, thế mà chẳng thể nuôi mấy đứa oắt con này sống được à? Vất vả một chút, chờ bọn nó dựng dục ra thần ma, chúng ta cũng có thể dùng phương thức giống thế để đối đãi với bọn nó.”
“Chí Ác, có muốn cá không? Cược xem ai làm được n= 2 trước...”
“Cút! Chó cược ngươi sao cứ nhìn chằm chằm ta thế hả!?”
Chúng phân thân vui cười giận mắng, thoát ra khỏi bảo khố như ong vỡ tổ, tản rộng tại các vũ trụ song song trong Chư Thiên Thái Hạo như từng áng sao trời.
“Các vị, mau mau trưởng thành lên đi.”
Bạch Đông Lâm chắp hai tay sau lưng, nhìn ra xa sâu trong hư không, vẻ mặt mong đợi.
“Cho các ngươi thời gian một ngàn vạn năm, chờ đến khi Chư Thiên Đạo Diễn mở ra, mấy người sẽ gánh vác dã tâm của ta, rải rác trong vô tận chư thiên, ngưng tụ sức mạnh vì ta!”
Đây là kế hoạch Bạch Đông Lâm quyết định sau khi hiểu rõ Chư Thiên Đạo Diễn, chỉ là Chư Thiên Thái Hạo, với hắn mà nói là quá nhỏ quá nhỏ, một mình hắn mà còn không đủ nhét kẽ răng, lại càng không cần phải nói đến đông đảo phân thân đói khát khó nhịn vừa tăng thêm.
Thông qua Chư Thiên Đạo Diễn là có thể nối liền kết nối giữa các chư thiên, khiến tất cả phân thân đều có môi trường nuôi cấy để trưởng thành, hắn không ngừng chia tách phân thân theo hàm mũ, sao lại giống như virus thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận