Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1600 - Thần ma hỗn độn, giới vô hạn (2)

Vù vù!!
Sợi tơ vàng sáng chói kéo dài đến từ mười phương thiên địa, duy độ thời không, từ mỗi ngõ ngách, hội tụ đan vào trong Mẫu Hà, một vệt kim quang lập lòe, bóng dáng hình người chậm rãi hiển lộ ra.
Cả người trơn bóng, cơ bắp trôi chảy nhu hòa, không lông, trên cái đầu trụi lủi không tồn tại ngũ quan, đến cả khí quan để phân biệt nam nữ cũng không có.
Đúng rồi, đối với Mẫu Hà mà nói, những việc nhỏ này không đáng kể đều không có ý nghĩa, hiển hóa ra một thân thể hình người đều chỉ là vì tiện cho chịu tải lực lượng của K.
Rầm rầm!
Bóng người màu vàng óng chậm rãi bước ra Mẫu Hà, giống như từ hư ảo đi hướng chân thực. Mỗi khi bước ra một bước, dòng sông thời không cũng vì đó rung động nghiền nát. Trong mỗi một bọt sóng dâng trào đều có vũ trụ mênh mông đếm không hết sinh ra, hủy diệt, lặp đi lặp lại luân hồi không ngừng.
K, chính là hóa thân của Mẫu Hà, hình thức tồn tại cực cao - "Thể nhân gian" .
Ù ù ù --
Tiếng nghẹn ngào kỳ dị bay ra từ trong cơ thể vàng chói lóa mắt của Mẫu Hà, không phải bất kỳ một loại ngôn ngữ nào, nhưng Bạch Đông Lâm rõ ràng cảm giác được một loại cảnh cáo không nói thành lời.
Bạch Đông Lâm nhướng mày, vừa định nói gì, lại đột nhiên đồng tử chợt rụt lại, nhìn về phía sau Mẫu Hà.
Chỉ thấy, trong thời không hư huyễn đang vặn vẹo đột nhiên xuất hiện tia sáng bốn màu, tia sáng kỳ dị vô cùng vô tận đan vào ngưng kết, hình thành bốn vòng sáng óng ánh. Một dao động đáng sợ cao nhất bao trùm hết thảy nháy mắt bao phủ Bạch Đông Lâm.
Thời không, nhân quả, vận mệnh, luân hồi!
Ở giữa thiên địa, lực lượng phức tạp đông đảo, nhưng bốn loại này là kỳ lạ nhất, là đại đạo nguyên còn sống hoàn hảo trong chư thiên vạn giới phá toái này. Đạo nguyên còn lại cũng không phải không mạnh, chẳng qua là bị đánh nát rồi, Mẫu Hà chướng mắt mà thôi.
Bốn loại sức mạnh bị Mẫu Hà hoàn toàn giam cầm, có thể tùy ý tăng thêm quy tắc cho thiên địa nơi này, ví dụ như sinh linh phải có "chân linh", ví dụ như chặt đứt con đường tấn chức thập nhất cảnh của tu sĩ.
Răng rắc --
Thân hình Mẫu Hà bị kiềm hãm, ở sau lưng , hư không không hiểu sao bị nghiền nát, một bàn tay to hư huyễn mờ mịt vươn tay ra, gắt gao cầm một vòng ánh sáng, đó là đại biểu cho đại đạo nguyên thời không, đã sắp bị bàn tay to bóp nát.
"Đây là..."
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm sửng sốt, trong mắt lóe lên điều suy nghĩ, lúc này, còn có thể ra tay giúp hắn thì cũng chỉ có người kia.
Mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng đạo nguyên thời không của Mẫu Hà bị ngăn chặn thực sự khiến trong lòng của hắn thở phào một hơi, ba loại sức mạnh còn lại đối với hắn uy hiếp không lớn, duy chỉ có đạo thời không, biến số quá nhiều, cán cân thắng lợi, lần thứ hai nghiêng hướng hắn.
"Rất tốt! Rất có tinh thần!!"
Ánh mắt Bạch Đông Lâm rung động, nếu Mẫu Hà đều chơi lớn, vậy hắn cũng không cần phải tiếp tục để lại một tay làm gì, mà áp chế lực lượng, ẩn nấp hạ thấp mình khi trước chính là vì trận chiến cuối cùng này.
Oành --
Biển ánh sáng sáng chói lan tràn ra ở phía sau Bạch Đông Lâm, trong nháy mắt đã bao trùm biển thời không hàng tỉ năm ánh sáng.
Hào quang này, là ánh sáng bản nguyên của sinh mệnh!
Ở trong biển sáng, mơ hồ có thể thấy được có từng viên thế giới tròn trịa sáng chói đang lơ lửng, ở bên trong thế giới linh khiếu vô hạn. Khí hải hỗn độn mênh mông đang sôi trào rít gào, từng thân hình Thần Ma đỉnh thiên lập địa khoanh chân ngồi trong hỗn độn, đều có vẻ mặt túc mục, khí tức đáng sợ tản ra giao hòa với nhau, toàn bộ thêm hết lên trên người Bạch Đông Lâm.
"Dị tượng? Thần ma hỗn độn giới vô hạn!!"
Đây chỉ là dị tượng do giải phóng lực lượng trong cơ thể, khí tức tiêu tán chiếu rọi ra ngoại giới, vốn là vật hư ảo, nhưng đều ép biển thời không đến đọng lại, không ngừng than lui.
Thân hình Mẫu Hà dừng lại, đừng sững tại nguyên chỗ, giống như cũng bị lực lượng Bạch Đông Lâm bộc phát ra dọa sợ. K vốn không hề có tâm trạng gì lại toát ra vẻ không hiểu, mờ mịt.
"Mẫu Hà, một quyền này của ta, 12 vạn 9600 chúa tể chi lực, ngươi có gánh được không!?"
Bạch Đông Lâm nhếch miệng, đương nhiên, nói thì nói như vậy, chỉ là vì khí phách êm tai thôi. Thật ra phần chính trong lực lượng của hắn vẫn là đến từ sự thêm vào của thế giới linh khiếu vô hạn nhất nguyên, các Thần Ma Chí Ác so sánh với thì chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.
Mẫu Hà không nói một lời mà là dùng hành động đáp lại, thân hình chợt lóe, bàn tay kim quang sáng chói đã vỗ vào mi tâm của Bạch Đông Lâm.
Bộp!!
Dư âm kích động, thời không hàng tỉ năm ánh sáng trong nháy mắt mất đi, một chút hạt năng lượng đụng vào nhau, chợt muốn nổ tung, khởi động từng phao thời không nho nhỏ, một phương tiểu vũ trụ không quá nghìn tỷ năm ánh sáng sinh ra ở trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận